Lục Tự Oánh khó hiểu “Ơ” một tiếng: “Chị Thiên Ca,    gọi là thím út?”
Giang Thiên Ca: “Chị thích. Gọi là chị  bá đạo hơn.”
Lục Tự Oánh: “Được ,    em sẽ luôn gọi chị là chị!”
Lục Tự Văn: “…”
Ban đầu   thấy bản  và Giang Chiêu Khâm  giáo huấn một trận, còn Giang Thiên Ca thì  một bên xem kịch hả hê,  đó  thấy Chú út cố ý bưng dâu tây  cho Giang Thiên Ca, nên  rủ Lục Tự Oánh cùng  lừa Giang Thiên Ca một vố.
Ai ngờ Lục Tự Oánh  là kẻ phản bội.
Giang Thiên Ca thì càng là một kẻ cáo già.
Rõ ràng   lớn tuổi hơn,  mà  gọi cô là chị? Đừng  mơ!
Nhìn thấy vẻ mặt kháng cự của Lục Tự Văn, Giang Thiên Ca cố ý  hỏi: “Không  gọi ? Chỉ cần  gọi, tớ sẽ lì xì cho  một bao lì xì thật to.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Hoặc là,   xem,     mới chịu gọi? Tớ sẽ cố gắng hết sức, nghĩ cách để  gọi  hai tiếng ‘chị ơi’  khỏi miệng.”
Cậu  mơ .
Lục Tự Văn đảo mắt, : “Trừ phi   thể điều khiển một chiếc máy bay hạ cánh xuống đất.”
Dạo gần đây, Lục Tự Văn luôn tìm kiếm tài liệu liên quan đến chiếc máy bay AP-3 của nước M, càng tìm hiểu,   càng khẳng định, việc chiếc máy bay  hạ cánh   là ngẫu nhiên.
Chắc chắn là   trong quân đội của Chú út  dùng một phương pháp đặc biệt nào đó để buộc chiếc máy bay   hạ cánh.
Công nghệ chế tạo và thiết  của máy bay AP-3 đều là công nghệ tiên tiến nhất của nước M. Vậy mà ở trong nước     thể dễ dàng khống chế nó, thật sự quá lợi hại!
Bây giờ   cơ hội, nhưng  , nhất định    tìm cơ hội để quen  những  đó! Họ chính là thần tượng của  !
Giang Thiên Ca    gọi cô là chị, trừ phi cô  năng lực lợi hại như .
“Cậu  chiếc máy bay AP-3 của nước M chứ? Nếu như  cũng  thể điều khiển một chiếc máy bay như , đừng  là gọi chị,  gọi là bố, là ông nội tớ cũng đồng ý.”
Nghe Lục Tự Văn , Giang Thiên Ca nhướng mày, bật : “Cậu  thật chứ?”
Lục Tự Văn: “Thật.”
Giang Thiên Ca  càng tươi hơn: “Lục Tự Văn,    thì  giữ lời,  nhất định  nhớ kỹ những gì    hôm nay đấy.”
Ha ha, sắp  cháu trai để bế .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-414.html.]
Nhìn thấy ánh mắt sáng rực của Giang Thiên Ca, trong lòng Lục Tự Văn chợt dâng lên một dự cảm chẳng lành, Giang Thiên Ca ,  đang âm mưu chuyện gì đây?
Lục Tự Văn cảnh giác  chằm chằm Giang Thiên Ca.
Giang Thiên Ca cong môi, đưa tay vỗ vai Lục Tự Văn.
Cô dùng giọng điệu và biểu cảm giống hệt với Ông cụ Lục dạy bảo lúc nãy, : “Tiểu Lục, cháu nhớ kỹ,  khi xuất ngoại, nhất định  học tập thật .”
“Phải mỗi giờ mỗi khắc đều hấp thu hương thơm tri thức,  ham học như mạng, coi  là con trâu, một giây cũng  thể lãng phí.”
Lục Tự Văn: “...”
Anh  thể  con trâu, nhưng Giang Thiên Ca tuyệt đối  thể  nhà tư bản  lòng  hiểm độc  nghiền ép.
...
Sau khi kết thúc buổi họp mặt với Lục gia, chớp mắt  qua rằm tháng giêng, cũng đến thời gian khai giảng của trường học.
Sau khi khai giảng, các học viện khác trong trường  lượt xác nhận danh sách  nước ngoài du học.  học viện máy tính  xuất hiện chút vấn đề.
“... Cái gì? Muốn chúng  thi  một  nữa?”
“Học kỳ  thi cuối kỳ  xong , vì  bây giờ khai giảng   thi một  nữa?”
Nghe Lương Siêu Hiền  học viện sẽ tổ chức một  thi nữa,   đều  khó hiểu.
Khi   thành tích của kỳ thi  , cũng sẽ  căn cứ tham khảo để xác định danh sách  nước ngoài du học, phản ứng của   càng thêm dữ dội.
Có  ủng hộ,   phản đối.
  chung, ủng hộ vẫn chiếm đại đa .
Những  ủng hộ  là những   thành tích thi cuối kỳ học kỳ   lý tưởng,   duyên với danh sách  nước ngoài du học, hy vọng  thể mượn kỳ thi   để   cơ hội lật ngược tình thế.
Giang Thiên Ca  phát biểu ý kiến.
Cô   với Lương Siêu Hiền rằng   tham gia chương trình công an nước ngoài du học.
Bởi vì thời gian thi là thứ tư, trường học của Phương Đức Âm ở M Quốc cũng khai giảng, bất kể  đó  tính toán gì, Phương Đức Âm cũng cần   về trường , thời gian cô  rời  là  thứ tư.
Giang Thiên Ca  tiễn Phương Đức Âm. Vì , cô    với Lương Siêu Hiền rằng   tham gia kỳ thi  .
Lương Siêu Hiền gật đầu, nhưng ông cũng  nhịn ,  khuyên Giang Thiên Ca: “Hay là em suy nghĩ thêm một chút? Đi du học bằng ngân sách nhà nước là cơ hội  khó  .”
Lương Siêu Hiền nhíu mày, ngữ trọng tâm trường khuyên nhủ: