Lại  với Giang Thiên Ca: “Còn  cho các  trai của cháu  lời ,   vô lễ.”
Giang Thiên Ca: “Được!”
Nói xong, cô liền nhe răng vung quyền uy h.i.ế.p Phương Hành Xuyên: “Anh bảy,  rõ , về    lời  út,   vô lễ, bằng  em đánh .”
Phương Hành Xuyên: “...”
Phương Thủ Nghĩa hài lòng  ha ha.
...
Nói đùa một phen,   cũng  đến nơi.
Là hải quan thành Bắc.
Phương Hành Xuyên còn  ở ghế lái lưỡng lự, Giang Thiên Ca  quản ,  theo thần tài của  xuống xe, “Cậu út,  từ Cảng Thành lấy cái gì tới?”
Hiện tại những thứ từ Cảng Thành  đại lục đều cần trải qua phê duyệt và kiểm tra của cơ quan hải quan.
Phương Thủ Nghĩa mang theo cô, tự  đến hải quan “lấy hàng”,  khẳng định   là một thứ đơn giản.
Phương Thủ Nghĩa còn tiếp tục úp úp mở mở: “Nhìn thấy cháu sẽ .”
Giang Thiên Ca suy nghĩ một phen,   mấy lựa chọn.
Phương Thủ Nghĩa cầm tài liệu  trao đổi với nhân viên hải quan, ký vài văn kiện,  đó  đưa đến một văn phòng: “Đồng chí Phương, chờ một lát, lát nữa đồng chí của chúng  sẽ dẫn   nhận hàng.”
Đợi trong chốc lát,  tới  là một   chút ngoài ý .
“Cô út,” Nhìn thấy Giang Hướng Mai cầm cặp tài liệu và chìa khóa  tới, Giang Thiên Ca ngoài ý  nhíu mày, “Cháu nhớ,  đó hình như cô   việc ?”
Giang Hướng Mai vốn là nhân viên văn phòng hậu cần của hải quan.
Bây giờ  xuất hiện trong tòa nhà nghiệp vụ, còn mặc trang phục nhân viên nghiệp vụ tuyến một. Đây hẳn là  đổi vị trí công tác.
Giang Thiên Ca tiến đến  mặt Giang Hướng Mai, tò mò hỏi: “Cô út,  ? Vị trí cũ,   cướp ?”
Công việc ở vị trí cũ của Giang Hướng Mai vốn nổi tiếng là nhàn nhã thoải mái.
Với phong cách và thái độ  việc của Giang Hướng Mai, cô chắc chắn sẽ  chủ động từ bỏ vị trí nhàn hạ .
Vậy cô đổi vị trí công tác, cũng chỉ  một nguyên nhân, vị trí cũ của cô    địa vị hơn cướp mất.
Ánh mắt Giang Thiên Ca lóe lên, tiến đến gần hơn một chút: “Cô út, là ai cướp vị trí của cô, cháu   ?”
Cô  tò mò về   thể chèn ép Giang Hướng Mai, khiến cô  nhẫn nhịn.
Giang Hướng Mai: “...”
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-410.html.]
Liếc mắt, hất tay đẩy Giang Thiên Ca đang tiến đến gần mặt  , Giang Hướng Mai hừ một tiếng, phản bác: “Cướp cái gì mà cướp, là cô chủ động xin điều tới.”
Nhìn Giang Thiên Ca một cái, Giang Hướng Mai ưỡn thẳng lưng, nghiêm túc : “Đi ,   công việc  ý nghĩa,  cống hiến,  thể tạo  giá trị.”
“Công việc  đó buồn tẻ, lãng phí thời gian,    ý nghĩa.”
Nghe  Giang Hướng Mai , Giang Thiên Ca nhíu mày.
“Cô út,   lúc  cô  phụ nữ chúng , công việc   trở ngại là , trọng tâm vẫn  đặt ở gia đình ?”
Giang Thiên Ca  như    Giang Hướng Mai, cô chế nhạo : “Suy nghĩ của cô  đột nhiên  đổi ? Trúng tà ?”
Biết Giang Thiên Ca hỏi như , là đang cố ý  nhạo , Giang Hướng Mai cắn răng.
! Chính là trúng tà.
Trúng  yêu nghiệt nhà cháu !
Nếu   Giang Thiên Ca ngày đó thao thao bất tuyệt, hết lời khen ngợi Phương Đức Âm lợi hại như thế nào,  còn dùng Phương Đức Âm để ám chỉ cô   gì,  cống hiến.
Mấy ngày nay, trong đầu cô cũng sẽ  nghĩ ngợi lung tung, cũng sẽ     trở   xin điều tới  công việc vất vả như . Khiến cô bây giờ, mỗi ngày đều mệt mỏi đến đầu óc choáng váng.
Cô nhất định là trúng tà, đầu óc  vấn đề!
Tức giận liếc Giang Thiên Ca một cái,  giận chó đánh mèo trừng mắt  Phương Thủ Nghĩa ở bên cạnh, Giang Hướng Mai bỏ  một câu “Đi theo ”, liền nghiêm mặt, tức giận  ở phía .
Giang Thiên Ca liền .
Bị cô trêu chọc một trận, Giang Hướng Mai   hối cải   mới, phấn đấu cống hiến, cô dường như  vô tình   một chuyện .
Ừm, tiếp tục cố gắng.
Cô tiếp tục cố gắng, tranh thủ trêu chọc Giang Hướng Mai thêm vài trận.
Giang Hướng Mai cũng tiếp tục cố gắng, tranh thủ sửa hết những tật   .
Đi theo  lưng Giang Hướng Mai, đến  một container, Giang Thiên Ca  thấy thứ mà Phương Thủ Nghĩa luôn giấu kín.
Là xe.
Hai chiếc xe, tuy rằng  che chắn bởi vải bạt,   thấy chi tiết, nhưng chỉ bằng việc Phương Thủ Nghĩa kỳ công như ,  đem xe từ Cảng Thành tới, là  thể  đẳng cấp của những chiếc xe  khẳng định  thấp.
Giây phút vải bạt  kéo xuống, Giang Thiên Ca sững sờ.
“Thiên Ca, thế nào, màu sắc của chiếc xe   chứ?” Phương Thủ Nghĩa nhướng mày, vẻ mặt chờ đợi Giang Thiên Ca khẳng định.
Nhìn chiếc xe  mắt ngoại trừ bánh xe, tất cả đều là màu hồng, Giang Thiên Ca chớp chớp mắt,  : “Vâng ạ,  .”
Phương Hành Xuyên ở bên cạnh: “...”
Lần  ai  màu hồng là “màu của trai thẳng”? Lần  ai là  vẻ mặt ghét bỏ?