Còn  , một nữ đồng chí ở Bộ Ngoại giao cũng ngầm bày tỏ thiện cảm với ông,  ý  phát triển thêm bước nữa.
Tuy Giang Viện Triều  thể hiện thái độ từ chối, nhưng cũng  khiến đối phương   hết hy vọng. Có một   cố chấp,  chịu từ bỏ, vẫn  tiếp tục tấn công ông.
Chẳng hạn như nữ phục vụ của nhà hàng Bắc Thành tên Triệu Tố Vân, lúc cô đến nhà hàng Bắc Thành, Triệu Tố Vân  nhiều  chạy đến  mặt cô lấy lòng,  tạo ấn tượng    mặt con gái ruột của Giang Viện Triều.
Trước đó, Giang Viện Triều    khi giải quyết xong chuyện của nước M sẽ đến Hồng Kông một chuyến. Xem  ông  nối  tình xưa với Phương Đức Âm.
Nếu  nối  tình xưa với Phương Đức Âm thì ông càng  xử lý  mấy bông hoa đào  lưng .
Giang Thiên Ca khoanh tay,  Giang Viện Triều hỏi: “Đồng chí Giang Viện Triều, bố thấy con   lý ?”
Cô hù dọa: “Bố  chịu học hỏi con, cẩn thận      chuyện ,  sẽ bắt bố quỳ bàn phím, quỳ ván giặt đồ đấy.”
Giang Viện Triều: “…”
Giang Viện Triều chớp mắt,   .
Nói đến Phương Đức Âm, Giang Viện Triều liền hỏi kế hoạch đến Hồng Kông của Giang Thiên Ca: “Bây giờ bố vẫn  thể  , chắc  một thời gian nữa mới đến Hồng Kông.”
“Con   đến đó sớm hơn ? Hành Xuyên  mấy hôm nữa   sẽ về Hồng Kông, con    cùng   ?”
Mặc dù Giang Thiên Ca gan , bản  cũng  võ, nhưng để con gái một  đến nơi xa xôi như , ông vẫn  khỏi lo lắng.
Nếu  thể  cùng Phương Hành Xuyên, ông cũng yên tâm hơn.
Giang Thiên Ca suy nghĩ một chút, liền gật đầu : “Cũng .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Biết Giang Thiên Ca  cùng   trở về Cảng Thành, Phương Hành Xuyên  cao hứng, lúc  liền gọi điện thoại về Cảng Thành, khoe với Phương Thủ Nghĩa: “Chú út, mấy ngày nữa cháu sẽ đưa Thiên Ca về!”
Nghe  tin tức, Phương Thủ Nghĩa cao hứng đến mức mặt mày hớn hở: “Được!”
Từ khi ông trở  Cảng Thành, vẫn chờ tin tức của Giang Thiên Ca, hiện tại cuối cùng  chờ !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-372.html.]
Phương Thủ Nghĩa  : “Cháu nhớ kỹ  cho chú  thời gian đến Cảng Thành, đây là  đầu tiên Thiên Ca về nhà, đến lúc đó, chú sẽ dẫn   cùng  đón hai đứa!”
Phương Thủ Nghĩa hiện tại tâm tình  , mở miệng cũng  hào phóng: “Không  lúc  cháu  bạn cháu  một chiếc xe màu hồng nhạt , chờ cháu trở về, chú cũng mua cho cháu một chiếc!”
Giang Thiên Ca bằng lòng  theo Phương Hành Xuyên trở về, Phương Hành Xuyên bất kể  tác dụng gì  ,  đều  công lao. Đã  công lao, thì nên  thưởng!
Hiện tại,    khác  từ “màu hồng”, trong đầu Phương Hành Xuyên liền tự động chuyển hóa thành “hồng cánh sen”.
Nghe  Phương Thủ Nghĩa , đáy mắt Phương Hành Xuyên hiện lên vẻ phức tạp,    gượng : “Chú út,  là thôi , phiền phức lắm.”
Phương Thủ Nghĩa   suy nghĩ của cháu trai , ông   thèm để ý : “Phiền toái cái gì? Không phiền toái, tìm một  thợ kỹ thuật , đưa tiền là .”
“Chú cũng cảm thấy màu sắc   , đến lúc đó, chú cũng mua một chiếc, hai chiếc cùng mua,  thợ còn  kinh nghiệm hơn.”
Nghe  Phương Thủ Nghĩa , ánh mắt Phương Hành Xuyên khẽ động, liền  : “Vậy chú út cứ để  thợ chuẩn  xe cho chú  , cháu  vội, đợi qua một thời gian ngắn  mua cũng .”
Phương Thủ Nghĩa gật đầu: “Cũng . Chú sẽ bảo  thợ chuẩn  xe thật , chờ Thiên Ca tới là  thể lái xe đưa con bé  Disney chơi.”
“Vâng, Thiên Ca nhất định sẽ thích.” Phương Hành Xuyên  híp mắt , khóe miệng nhếch lên một nụ  gian tà  đạt  mục đích.
Phương Thủ Nghĩa     Phương Hành Xuyên đang lừa . Cúp điện thoại, ông liền  tìm Phương Đức Âm,  chia sẻ tin tức   với cô.
Hai ngày nay, Đức Âm vẫn đang  giấc mơ  của  quấy nhiễu,  lẽ,   tin tức , cô sẽ  thể buông bỏ chuyện trong mơ.
Nghe  tin tức, Phương Đức Âm quả thật  vui vẻ, trong mắt cô lóe lên ánh sáng, giọng  cũng trở nên nhẹ nhàng hơn mấy phần: “Thật ? Thiên Ca thật sự  cùng Hành Xuyên trở về ?”
Phương Thủ Nghĩa  gật đầu: “ , Hành Xuyên , mấy ngày nữa là  thể trở về. Lát nữa em sẽ gọi điện thoại báo cho ba và  cả, đến lúc đó, cả nhà  cùng  đón Thiên Ca về nhà.”
Mỗi  trong nhà họ Phương đều  sự nghiệp riêng, bây giờ đang là tháng chạp, sắp đến cuối năm, mỗi  đều   nhiều việc  bận rộn.  cho dù bận rộn đến , những chuyện khác cũng  quan trọng bằng việc đón Giang Thiên Ca về nhà.
“Vâng...” Khắp mặt Phương Đức Âm đều tràn đầy vui mừng, cô vui vẻ đến mức luống cuống tay chân: “Anh, em... Còn   mua cho Thiên Ca mấy bộ quần áo...”
Phương Thủ Nghĩa  : “Được,   cùng em.”
Thật , từ khi ông từ Bắc Thành trở về, kể cho Đức Âm  chuyện của Giang Thiên Ca, Đức Âm  bắt đầu mua cho Giang Thiên Ca đủ loại đồ.