Thiên Kim Đã Trở Về - Chương 326

Cập nhật lúc: 2025-03-25 18:24:34
Lượt xem: 26

Bị bố mẹ, anh trai, chị dâu trong nhà thúc giục, cũng được đi, bây giờ lại còn bị đứa cháu gái nhỏ như Giang Thiên Ca thúc giục, nào có cháu gái nào thúc giục cậu? Cậu làm cậu, cũng quá không có địa vị!

Giang Thiên Ca nhún nhún vai, tiếc nuối nói: “Được rồi, im miệng thì im miệng, vốn còn muốn cậu phải đi, trước khi đi, phải nói chuyện phiếm với cậu một chút.”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Hừ, cậu không muốn nói chuyện với cháu nữa!” Không phải ông chỉ muốn bắt cóc cô đi trước thôi sao, còn nói những lời khó nghe như vậy để kích thích ông sao.

“Cậu sắp lên máy bay rồi, tạm biệt!”

Phương Thủ Nghĩa thở phì phò kéo hành lý định đi, đi hai bước lại dừng lại, quay người nói: “Định ngày đi Cảng Thành, nhớ gọi điện thoại cho cậu.”

Dừng một chút, cậu lại phồng mặt, cứng giọng nói: “Khoảng thời gian này có chuyện gì, nhớ gọi điện thoại cho cậu.”

Thấy dáng vẻ khó chịu của cậu, Giang Thiên Ca cười, không cố ý trêu chọc cậu nữa. Cô gật đầu, nghiêm túc nói: “Cậu, bây giờ cháu thật sự có chuyện rất quan trọng phải làm, không có thời gian đi Cảng Thành với cậu, đợi xong việc cháu sẽ thu xếp thời gian qua đó.”

Chuyện không thể nói với Phương Thủ Nghĩa, để phòng ngừa cậu hỏi quá nhiều, cô cũng chỉ có thể ra tay trước, chọc giận cậu.

Giang Thiên Ca cười nói: “Cậu, cậu yên tâm, có chuyện gì, cháu nhất định sẽ nghĩ đến cậu đầu tiên, sẽ không khách khí với cậu.”

Nghe được lời của Giang Thiên Ca, Phương Thủ Nghĩa lại khẽ hừ một tiếng, còn muốn nói gì đó, nghe được tiếng loa phát thanh vang lên, liền khoát khoát tay, “Cậu đi đây, trên đường trở về cẩn thận một chút.”

Tiễn Phương Thủ Nghĩa xong, Giang Thiên Ca lại đóng cửa lại làm việc với đoạn mã của mình.

Có thể thành công can thiệp vào máy bay, hiển nhiên không thể nào chỉ là một chương trình nhỏ đơn giản. Giang Thiên Ca đã có ý tưởng cải tiến chương trình.

Nhưng trong quá trình thực hiện, lại gặp phải vấn đề khó khăn.

Nội dung mã thật sự quá mức khổng lồ, cho dù là máy tính đã trải qua nhiều lần nâng cấp, đã mở rộng dung lượng tới mức tối đa, cũng không thể nào tải nổi.

Mỗi lần còn chưa tiến hành được một nửa, máy tính đã bị đứng, không thể vận hành.

Sau khi thử hai lần đều không được, Giang Thiên Ca suy nghĩ một chút, liền đi tìm đồng chí Lý.

Dung lượng máy tính không được, tính năng cũng không được, vậy thì nghĩ cách đổi một cái khác tốt hơn. Hiện tại máy tính trong nước đều không thể thỏa mãn yêu cầu của cô, phải nghĩ cách mua một cái từ nước ngoài.

Giang Thiên Ca đến văn phòng của đồng chí Lý, nhưng ông ấy không có ở đây, cô xoay người đi tìm Trương Kiếm Ba.

Nhìn thấy Giang Thiên Ca, Trương Kiếm Ba có chút bất ngờ: “Thiên Ca? Sao lại tới đây?”

Giang Thiên Ca cũng không vòng vo, nói thẳng: “Đồng chí Trương, bây giờ tôi gặp một số vấn đề khó khăn cần giúp đỡ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-326.html.]

Cô nói đại khái vấn đề đang gặp phải, “Tôi cần một máy tính có dung lượng, tính năng, cấu hình đều có thể đáp ứng được yêu cầu của chương trình. Có lẽ, phải mua từ nước M.”

Sự nghiệp máy tính của Trung Quốc khởi bước muộn hơn nước M mười mấy năm, trong những năm này, tuy rằng vẫn luôn cố gắng đuổi theo, nhưng vẫn luôn tồn tại sự chênh lệch.

Chúng ta phải đến đầu thế kỷ 21, mới thành công nghiên cứu ra CPU có tính năng cao.

Trước đây, tính năng của máy tính do trong nước sản xuất luôn kém hơn so với nước ngoài.

Nghe xong lời của Giang Thiên Ca, Trương Kiếm Ba nhíu mày, vẻ mặt nặng nề.

Thấy thế, Giang Thiên Ca nhìn sang, nghi hoặc hỏi: “Đồng chí Trương, có chuyện gì vậy?”

Im lặng một lát, Trương Kiếm Ba nói: “Bây giờ cô gặp vấn đề, bên phía cơ sở hạ tầng, cũng đang gặp vấn đề.”

Trong khoảng thời gian này, đồng chí Lý cùng mọi người đang dựa theo phương án của Giang Thiên Ca mà xây dựng cơ sở hạ tầng mạng, tổ chức các chuyên gia mạng, triển khai xây dựng.

Hai ngày trước khi Phương Thủ Nghĩa rời đi, càu nhàu oán giận Tống Phương Bạch không phải bạn bè, không đi tiễn cậu ta, không phải Tống Phương Bạch không muốn tiễn, mà là anh ta không thể đi được.

Tống Phương Bạch là giáo sư của phòng thí nghiệm nghiên cứu mạng trọng điểm quốc gia, cũng bị triệu tập đi làm việc.

Bởi vì tốc độ mạng mà Giang Thiên Ca cần, so với tốc độ mạng thông thường bây giờ phải nhanh hơn rất nhiều. Nên phải nâng cấp đường truyền lên rất nhiều.

Hiện tại nhóm của Tống Phương Bạch đang nghiên cứu nâng cấp, cũng gặp phải vấn đề khó khăn: vật liệu hiện có trong nước, đều không đủ để đáp ứng yêu cầu.

“... Nước M có vật liệu thỏa mãn yêu cầu, chúng tôi đã liên lạc với người quen bên đó, muốn mua một ít mang về. Nhưng người Trung Quốc chúng ta, bị hạn chế mua.”

“Chúng tôi đã nghĩ cách khác để mua, nhưng không qua được hải quan.” Trương Kiếm Ba sắc mặt ngưng trọng nói, “Vật liệu đã bị giữ lại trong quá trình kiểm tra hải quan.”

Nhìn Giang Thiên Ca, Trương Kiếm Ba thở dài nói: “Thiên Ca, đây chính là lý do vì sao một đất nước cần phải lớn mạnh.”

“Không đủ mạnh, người khác có thể đặt ra đủ loại hạn chế, người khác có thể không kiêng nể gì mà xông vào nhà, khiêu khích, cười nhạo.”

Trong thanh âm của Trương Kiếm Ba lộ ra một cỗ bất lực, lại ẩn chứa một cỗ phẫn nộ không thể kiềm chế.

Giang Thiên Ca im lặng một lúc lâu, mới lên tiếng hỏi: “Vừa rồi tôi đến văn phòng đồng chí Lý, ông ấy không có ở đó, có phải là đi giải quyết chuyện này không?”

Trương Kiếm Ba gật đầu, “Đúng vậy, chắc là anh ấy đi tìm người của bộ ngoại giao, để thương lượng cách thức đưa số hàng đó về.”

Giang Thiên Ca gật đầu.

Loading...