Giang Thiên Ca gật đầu,  một tờ giấy nhắn đặt lên hộp cơm của Trương Hiểu Lệ, bảo cô    thì đến tìm  .
Lúc Giang Thiên Ca và các bạn đến nơi, Lục Tự Văn và bạn cùng phòng  tìm chỗ  và bày đồ ăn sẵn sàng. Thấy Giang Thiên Ca và các bạn đến, các nam sinh đều  lịch sự  dậy, định nhận lấy bát của các cô để  lấy cơm giúp.
Lục Tự Văn định nhận lấy bát của Giang Thiên Ca, Giang Thiên Ca  đưa, cô tự   lấy, để Lục Tự Văn cầm bát của Lý Gia Nguyên.
Lấy cơm xong,   chuẩn   xuống.
Trước đây, hai phòng ký túc xá cũng từng ăn cơm cùng , vì Lục Tự Văn và Giang Thiên Ca là  nhất, hai   cạnh ,  đó mới đến lượt các bạn cùng phòng khác.
  , Giang Thiên Ca   cạnh Lục Tự Văn, cô  giữa Trần Tuệ Viên và Dư Mai Tinh, để Lý Gia Nguyên  cạnh Lục Tự Văn.
Hiểu ý Giang Thiên Ca, mặt Lý Gia Nguyên nóng bừng.
 Lục Tự Văn   hề  . Anh  những   , mà còn thắc mắc: “Giang Thiên Ca,  chạy xa   gì?”
Giang Thiên Ca: “Không  gì,  thích thế.”
Giang Thiên Ca thản nhiên liếc  Lục Tự Văn. Trong lòng thầm mắng   Lục Tự Văn ngốc nghếch , cũng thật là  hiểu phong tình.
Những  cùng tuổi với ,  thư tình nhiều như cơm bữa,  mà Lục Tự Văn vẫn ngây ngô như , đúng là kiểu con trai ngốc nghếch.
Giang Thiên Ca  chút buồn bực, tại  Lý Gia Nguyên  thích Lục Tự Văn chứ?
Thật  cô  hề  Lý Gia Nguyên thích Lục Tự Văn. Mãi đến  , khi nhật ký của Lý Gia Nguyên  rơi, cô tiện tay nhặt lên giúp.
Cô cũng  cố tình xem trộm nhật ký của Lý Gia Nguyên, lúc nhặt lên cũng   đó là nhật ký, chỉ vô tình liếc mắt,  thấy bên trong   nhiều chữ “Lục Tự Văn”, lúc đó cô mới  Lý Gia Nguyên thích Lục Tự Văn.
Hiện tại Lục Tự Văn vẫn còn  ngây thơ,  hề  Lý Gia Nguyên thích . Bởi , Lý Gia Nguyên   là đơn phương yêu thầm,  dám thổ lộ.
Ban đầu, Giang Thiên Ca  định nhúng tay  chuyện .
 bây giờ   chuyện  du học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-281.html.]
Sau  thời gian suy nghĩ,  lẽ Lục Tự Văn sẽ  du học.  Lý Gia Nguyên thì  chắc  giành  suất.
Nếu Lý Gia Nguyên cứ rụt rè như , đợi đến khi Lục Tự Văn  du học,  chuyện sẽ càng khó .
Cũng bởi vì lúc nãy  bước , Giang Thiên Ca để ý thấy ánh mắt Lý Gia Nguyên cứ dán chặt   Lục Tự Văn, cô thật sự  nhịn  nữa, nên mới  như .
Thế nhưng  phản ứng của Lục Tự Văn và Lý Gia Nguyên, một  thì ngây thơ vô  tội, một  thì  hổ cúi đầu,    rằng, Giang Thiên Ca  cảm thấy  đúng là lo bò trắng răng.
Bởi vì  lo cũng vô ích.
Giang Thiên Ca bĩu môi, quyết định mặc kệ. Cô cũng   bà mối, lo chuyện bao đồng  gì?
Chẳng lẽ cơm  ngon,  là rảnh rỗi quá sinh nông nổi?
Giang Thiên Ca lấy nắp hộp cơm, gắp mỗi món một ít cho Trương Hiểu Lệ,  : “Nào nào,   ăn cơm thôi.”
Lúc   ăn gần hết thì Trương Hiểu Lệ mới đến.
Hôm nay trời  lạnh, nhưng Trương Hiểu Lệ  chạy đến toát cả mồ hôi.
Bởi vì Trương Hiểu Lệ chạy đến thở hổn hển, chắc là bụng cũng đang đói,    hỏi nhiều, đợi đến khi ăn gần xong, Dư Mai Tinh mới tò mò hỏi: “Hiểu Lệ,  về nhà  gì ?”
Trương Hiểu Lệ sợ hãi : “Mọi  còn nhớ ,  đây   kể, trong ngõ nhà   một bạn nữ    g.i.ế.c hại lúc   ngoài  buổi tối?”
“Hả? Cậu  kể chuyện   ?” Dư Mai Tinh tỏ vẻ nghi hoặc, rõ ràng là  nhớ rõ   qua chuyện .
 Giang Thiên Ca  nhớ. Đó là  đầu tiên  khi kết thúc huấn luyện quân sự, các cô rủ   ngoài ăn cơm, lúc đó Trương Hiểu Lệ  kể. Hôm đó còn đúng lúc gặp  chuyện Trần lão tam dùng bao tải đánh Giang Thiên Bảo và Trương Lê Hoa.
Nghe Trương Hiểu Lệ  , một nam sinh tên là Mạc Thiệu Nghị trong phòng Lục Tự Văn lên tiếng: “Là ngõ Hoa Nhi ? Tớ    chuyện ,   hung thủ vẫn   bắt?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Tự Văn cũng : “Tớ cũng    chuyện . Nghe  là do vụ án xảy   buổi tối,   nhân chứng, hung thủ gây án xong liền bỏ trốn, nên đến giờ vẫn   bắt.”
Bởi vì   thêm manh mối nào để phá án, nên cảnh sát đành tạm gác vụ án  .
Trương Hiểu Lệ gật đầu : “ ,  đây vẫn  bắt  hung thủ.  hiện tại đang là thời kỳ nghiêm trị tội phạm,  nhà cô gái    khiếu nại, yêu cầu  bắt hung thủ quy án. Bởi  nên hiện tại cảnh sát đang điều tra  vụ án .”