Ánh mắt chuyển động, cô  hỏi: “Vậy xin hỏi, đối với trường hợp của em,  mất giấy báo nhập học, nhà trường  biện pháp giải quyết nào  ạ?”
“Không , mất là mất.” Ánh mắt Giang Ti Vũ lóe lên, nắm c.h.ặ.t t.a.y giấu  lưng, bổ sung một câu: “Không  giấy báo nhập học thì  thể  thủ tục nhập học.”
Giang Thiên Ca hỏi: “Ngay cả khi em  thể chứng minh   phận của  cũng    ạ?”
“ . Không .”
Giang Thiên Ca liền .
Khóe miệng cô cong lên, ánh mắt sâu thẳm bình tĩnh  về phía Giang Ti Vũ, : “Xin hỏi quý danh của chị là gì? Cảm ơn chị  giải đáp thắc mắc, hôm nào  dịp em sẽ tặng chị một phần quà.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Bị ánh mắt sâu thẳm của Giang Thiên Ca  chằm chằm, trong lòng Giang Ti Vũ hoảng hốt, cứng đờ  đầu sang một bên.
“Không cần tặng quà , cô về ... Năm nay  học  thì... về ôn thi , sang năm cẩn thận một chút, đừng  mất giấy báo nhập học nữa.”
Giang Thiên Ca vẫn , gật đầu: “Vâng, cảm ơn chị  nhắc nhở.”
Ra khỏi văn phòng, Giang Thiên Ca    trong đó một chút, lạnh lùng bước nhanh xuống lầu.
...
Sau khi tiếng bước chân  hành lang biến mất, Giang Ti Vũ lập tức  qua đóng cửa , dựa lưng  cửa, nhắm mắt , đưa tay ôm lấy n.g.ự.c đang đập thình thịch, thầm nghĩ: Không thể trách ,  trách thì trách cô  mất giấy báo nhập học.
Mất giấy báo nhập học, chính là hết duyên với Đại học Hoa!
Cơ hội  Đại học Hoa, lẽ   là của  khác!
Giang Ti Vũ  trở  chỗ, cố gắng kìm nén sự hoảng sợ trong lòng, soi gương, thấy    còn gì bất thường nữa mới định mở cửa rời .
Tay  đặt lên tay nắm cửa,   thấy tiếng bước chân dồn dập vang lên  hành lang, đang tiến về phía cô .
Giang Ti Vũ giật thót . Chẳng lẽ là     ?
Không,  đúng! Tiếng bước chân    của một ,   nhiều !
Đồng tử của Giang Ti Vũ mở to, sắc mặt trong nháy mắt trở nên hoảng hốt.
“Ai ở trong đó?” Cùng với giọng  thô ráp vang lên là tiếng đập cửa ầm ầm.
Giang Ti Vũ hoảng sợ run tay, sơ ý  rơi cốc nước bên cạnh xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-23.html.]
Nghe thấy động tĩnh bên trong, bảo vệ càng đập cửa mạnh hơn. Bảo vệ  đập cửa  lên tiếng: “Ai ở trong đó? Mau lên tiếng, nếu  chúng  phá cửa đấy.”
Hiện tại học sinh đang nghỉ hè, nhưng trường học  đóng cửa. Mỗi ngày   nhiều    trường, thành phần phức tạp,  của đội bảo vệ như bọn họ, mỗi ngày đều   tuần tra trong trường.
Vừa , bọn họ đang  tuần tra thì   chạy đến báo, trong tòa nhà văn phòng   ăn trộm.
Tòa nhà , mỗi ngày đều  giáo viên trực, theo lý mà  thì tỷ lệ trộm đột nhập  thấp, nhưng  báo tin   chắc chắn, bọn họ đành cẩn thận đến xem .
Không ngờ,  để bọn họ bắt gặp thật.
Giáo viên  việc trong văn phòng đều mở cửa. Cho dù  việc  đóng cửa,  thấy tiếng động cũng sẽ mở cửa, hoặc ít nhất cũng lên tiếng.
Bây giờ  bên trong,  thấy tiếng gõ cửa cũng  lên tiếng, rõ ràng là  vấn đề.
“Mau mở cửa!” Bảo vệ đen mặt : “Ba giây,  mở  phá cửa.”
“Một, hai...”
“Chờ... Chờ một chút,” Giang Ti Vũ  sợ hãi, nhưng  dám  mở cửa, giọng  run rẩy: “ ... mới ngủ...  chỉnh... chỉnh  quần áo...”
“Nhanh lên.”
Cửa  hé mở, bảo vệ liền đẩy mạnh cửa,  chằm chằm Giang Ti Vũ,  thể khẳng định cô    là cán bộ, giáo viên trong trường.
Lại thấy cô  ăn mặc  ,   giống như là ăn mặc của kẻ trộm, bảo vệ nhíu mày, nghiêm nghị hỏi: “Cô là ai? Sao  ở đây?”
Nhìn thấy bảo vệ mặc đồng phục, Giang Ti Vũ thở phào nhẹ nhõm, cô  che giấu sự hoảng hốt, đảo mắt :
“ đến đây cùng  nhà, cô  đang  chuyện với chủ nhiệm Lý của trường, bảo   đây đợi.”
Trong trường học  mấy  gọi là chủ nhiệm Lý, một phó chủ nhiệm chiêu sinh, cũng họ Lý. Một   vì nâng đỡ ông , lúc gọi thì bỏ chữ “Phó” .
Giang Ti Vũ  chủ nhiệm Lý  ngoài, là   cho bảo vệ ,  nhà của cô quen  chủ nhiệm Lý, quan hệ  .
 mấy bảo an   sợ.
Làm lễ tân chiêu sinh và bảo vệ là hai bộ môn khác . Bảo vệ bọn họ phụ trách an  trong trường. Nếu xảy  chuyện trộm cắp, mất đồ,  mắng chỉ  bọn họ. Khi đó cũng   chủ nhiệm Lý gì, chủ nhiệm Trương nào  chuyện cho bọn họ.
Huống hồ  là bạn của chủ nhiệm Lý, ngay cả  ruột của chủ nhiệm Lý cũng  dùng : “Vừa  cô  gì trong phòng  việc? Vị   với ,  thấy cô ăn trộm đồ ở trong đó.”
Bảo vệ chỉ  Giang Thiên Ca  ở một bên,  đánh giá Giang Ti Vũ một vòng, cuối cùng ánh mắt đặt ở  tay cô cầm theo một cái túi nhỏ: “Mở túi ,   kiểm tra.”