Con của     cơ hội biến thành như .
“Trước đó con  nhắc nhở bố, để bốc gọi  Tư quản Lục Tự Khôn nhiều hơn.”
Ba của Lục Tự Khôn, Lục Chính Phong  hàng thứ tư trong Lục gia. Bây giờ ông đang đảm nhiệm chức vụ ở bên ngoài, đối xử với chuyện trong nhà, thái độ vẫn luôn là vung tay ngăn tủ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nghĩ đến điệu bộ   của Lục Chính Phong, Lục Chính Tây cũng  ôm bao nhiêu hi vọng với ông . Anh do dự một cái chớp mắt, liền  với Ông Lục: “Nếu bố  thể, để Lục Tự Khôn tiếp xúc với Giang Ti Vũ ít một chút  ạ.”
Trước đó, tất cả   đều cho rằng Giang Ti Vũ thi đại học  thi đậu đại học, là bởi vì tính khí thất thường.
    ngẫu nhiên  một chuyện, thành tích Giang Ti Vũ thi ở cấp ba đều bất thường.
Cô   thi đậu đại học, là bởi vì lúc thi đại học  phát huy thất thường. Còn là bởi vì  thể gian lận, phát huy  chỉ  trình độ bình thường của cô . Chân tướng trong đó chỉ  bản  cô  .
Sau đó,   vô tình gặp  Giang Ti Vũ nhờ Giang Hướng Mai giúp cô  chạy danh ngạch nhập học Đại học Hoa.
Hai chuyện , trong lòng    chút  thích Giang Ti Vũ, nhưng vẫn coi cô  là cháu gái hậu bối đối đãi, cũng  can thiệp đám  Lục Tự Khôn và Giang Ti Vũ ở chung.
  , Giang Ti Vũ xúi giục Lục Khôn  ông cụ  mặt cho cô .
Còn  , ở Đại học Hoa ngăn cản    những lời , bây giờ nghĩ , sợ là đều mang theo mục đích.
Lỗ tai của Lục Tự Khôn mềm nhũn,  chủ kiến,    khen hai câu liền phiêu phiêu, căn bản   đối thủ của Giang Ti Vũ. Ngày nào đó  Giang Ti Vũ bán,  thể còn sẽ ngốc nghếch đưa tiền cho cô .
Mặt Ông Lục sa sầm , ông  tức giận đáp một tiếng, “Biết .”
Nuôi con trai lớn, vốn tưởng rằng  thể hưởng phúc, kết quả còn  giúp con trai dạy dỗ cháu nội. Sống kiểu gì thế ?
Ông Lục  vòng qua thư phòng   vài vòng, bớt giận một chút.
Nghĩ đến chuyện Giang gia, Ông Lục thở dài :
“Giang gia xảy  chuyện lớn như , bây giờ  thể  tiện.  qua một thời gian nhất định sẽ tìm cơ hội dẫn con bé đó  ngoài cho    mặt. Con chuẩn  chút đồ cho con bé đó , đó cũng là cháu gái của con.”
“Con bé đó cũng thật đáng thương.”
Lục Chính Tây gật đầu.
Ông Lục  : “Con    bạn gái  ? Lúc chuẩn , cũng đừng quên chuẩn  cho bạn gái con một phần, đàn ông con trai yêu đương, đừng keo kiệt.”
Lục Chính Tây: “... Con  .”
Từ nhà họ Lục  ngoài, Lục Chính Tây suy nghĩ một chút   về phía Đại học Hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-163.html.]
Mấy ngày  cơ quan  việc,   bốn ngày  gặp Giang Thiên Ca. Nghĩ đến Giang Thiên Ca, Lục Chính Tây bước  cũng nhanh hơn mấy phần.
 khi đến ký túc xá,   thông báo “Giang Thiên Ca về nhà ,   ở trường.” Đáy lòng Lục Chính Tây dâng lên nỗi thất vọng.
Sau đó,    khỏi nghi hoặc, về nhà?
Là về nhà của bố  ruột mà cô     đó ?
...
Ăn cơm xong ở nhà họ Giang,    thêm một lúc. Coi như những    quan hệ huyết thống đều  gặp qua, nhận qua, mục đích hôm nay  thành, Giang Thiên Ca liền cho Giang Viện Triều một ánh mắt “Con   ”.
Giang Viện Triều  dậy,  với ông cụ Giang: “Bố, con  đưa Thiên Ca  ngoài  dạo một chút.”
Ông cụ Giang cho rằng Giang Viện Triều  dẫn Giang Thiên Ca  gặp gỡ bạn bè  thiết, liền : “Ừ,   thì  .”
Nhìn Giang Thiên Ca, ông chủ động : “Bố cũng  cùng.”
Ông  cùng, càng thể hiện Giang gia coi trọng chuyện .
Nghe , Giang Thiên Ca khẽ lắc đầu, Giang Viện Triều hiểu ý, liền : “Bố, hôm nay  cần , hôm khác  gọi bố  cùng.”
Ông cụ Giang suy nghĩ một chút,  gật đầu, “Cũng . Hôm nay thời gian gấp gáp, con đưa Thiên Ca  gặp bạn bè của con  .”
Hôm nay Thiên Ca  mới về, đột ngột dẫn cô  nhận , quá đường đột.
Mấy hôm nay  thể tung tin  , đợi thêm mấy ngày nữa  dẫn Thiên Ca  gặp  .
Ra khỏi nhà họ Giang, Giang Viện Triều liền hỏi: “Muốn  ? Ông nội con đề nghị  ,   cùng bố  gặp một  bác, chú ?”
“Lần  con gặp Lâm Minh, bác  vẫn luôn hỏi thăm tin tức của con...”
Giang Thiên Ca cắt ngang lời Giang Viện Triều: “Con  đến căn nhà ở Tây Đơn.”
Cô : “Con bận lắm. Con cảnh cáo bố, đừng  tự ý sắp xếp cho con gặp hết   đến  khác. Còn nữa,   gặp  khác, bố   phép vênh váo như ngày hôm nay, khiến con giống như khỉ trong rạp xiếc.”
Vừa  ở nhà họ Giang, Giang Chiêu Dương năn nỉ ỉ ôi, nhất quyết bắt cô gõ bàn phím cho   xem, còn  loạn cả lên, kéo  nhà họ Giang đến vây xem.
Nghe bọn họ khen ngợi khoa trương,  hiểu  cô  cảm thấy ngại ngùng.
Bây giờ nghĩ , cô  nhịn  trợn trắng mắt với Giang Viện Triều, kẻ cầm đầu gây chuyện.
Giang Viện Triều  , ông  thái độ   gật đầu, “Ừ, bố  . Sau   sắp xếp gì, bố đều thương lượng với con, xin phép con , bố mới quyết định. Mọi việc đều theo ý con,  ?”