Thiên Kim Đã Trở Về - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-03-22 06:53:58
Lượt xem: 59

Nhìn thấy Giang Hướng Mai ăn quả đắng từ Giang Thiên Ca, trong lòng Trần Ngọc Lan và Trương Gia Lệ đều cảm thấy hả hê.

Liếc mắt nhìn bà Giang, Trần Ngọc Lan liền đứng dậy, kéo Giang Hướng Mai đang tức giận nói:

“Hướng Mai à, hôm nay là lần đầu tiên Thiên Ca trở về, em là cô ruột, đừng có cư xử không phải phép.”

Ai cư xử không phải phép? Giang Hướng Mai tức đến mức mặt mũi tái xanh, mắt như muốn lồi ra.

Nói xong, Trần Ngọc Lan cũng không quan tâm đến phản ứng của Giang Hướng Mai, bà nhìn Giang Thiên Ca, mỉm cười hỏi:

“Thiên Ca, dịp Quốc Khánh vừa rồi, cháu tham gia duyệt binh phải không? Người cầm cờ trong khối học sinh đại học là cháu phải không?”

Lúc đó xem trên tivi, bà đã cảm thấy ngũ quan của Giang Thiên Ca rất giống Phương Vận năm xưa. Không ngờ, Giang Thiên Ca lại thật sự là con gái của Phương Vận.

Giang Thiên Ca gật đầu.

Giang Viễn Triều nhân cơ hội lên tiếng: “Thiên Ca là sinh viên trường Đại học Hoa, con bé thi vào trường với số điểm 668 điểm. Điểm Toán, Lý, Anh của Thiên Ca đều đạt điểm tuyệt đối.”

Bây giờ tổng điểm thi khối tự nhiên là 710. 668 điểm, là một số điểm rất tốt.

“Trong kỳ huấn luyện quân sự dành cho tân sinh viên của trường Đại học Hoa năm nay, thành tích tổng hợp của Thiên Ca nằm trong top 3, con bé được chọn là một trong mười học viên tiêu biểu của trường, cũng là người cầm cờ trong khối học sinh đại học tham gia lễ duyệt binh...”

“Thiên Ca học ngành máy tính, gõ bàn phím rất giỏi. Trước đây, khi học gõ bàn phím ở đơn vị, chính Thiên Ca là người dạy chúng tôi.”

“Bây giờ Thiên Ca vẫn đang dạy ở trường Đại học Hoa...”

Nghe Giang Viễn Triều thao thao bất tuyệt, mọi người đều ngẩn người.

Ở nhà, phần lớn thời gian Giang Viễn Triều là người ít nói, trầm lặng, mỗi khi nói chuyện đều đi thẳng vào trọng tâm, rất hiếm khi ông nói nhiều như vậy.

Giờ thì cứ “Thiên Ca”, “Thiên Ca”, là đang... khoe khoang con gái sao?

Ông Giang bất ngờ nhướng mày nhìn về phía Giang Viện Triều, ông vẫn cho rằng Giang Viện Triều là người điềm tĩnh, trầm ổn.

Cho nên nói là bởi vì trước kia không có gì đáng để nó khoe khoang nên mới kiên trì như vậy?

Nhưng mà, nghe nó liệt kê từng thành tích này, cũng quả thật là đáng giá khoe khoang. Trong lòng ông Giang đối với Giang Thiên Ca hài lòng, không khỏi tăng thêm vài phần.

Giang Thiên Ca thì liếc mắt nhìn Giang Viện Triều với vẻ khó diễn tả.

Còn phải hỏi sao?

Cảm giác Giang Viện Triều giống như những ông bố bà mẹ bị lên án trên mạng xã hội thời hiện đại, lúc ăn tết, kéo con cái ra khoe khoang trước mặt họ hàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-160.html.]

Cảm giác giây tiếp theo, cô sẽ bị gọi là biểu diễn tài nghệ.

“Oa!” Hai mắt Giang Chiêu Dương phát sáng: “Thật sao? Thiên Ca, trong nhà có bàn phím, lát nữa em có thể gõ cho anh xem không? Anh muốn học!”

Giang Hướng Lợi cũng lên tiếng nói: “Cháu Thiên Ca, khi nào có thời gian cháu chỉ dạy cho bác với nhé, bác gõ còn chưa được thành thạo lắm.”

Giang Thiên Ca: “...”

Giang Thiên Ca trừng mắt nhìn Giang Viện Triều.

Giang Viện Triều liền cười, đưa tay sờ mũi.

Nhìn hai cha con bọn họ tương tác, trong lòng Trần Ngọc Lan cảm thấy buồn cười, bà vỗ tay Giang Thiên Ca nói: “Thiên Ca, con đừng để ý bác hai con, hai người họ nói đùa đấy.”

Bởi vì một lần ngắt lời này, bầu không khí trong nhà trở nên tốt hơn không ít.

Anh cả Giang Hướng Quân của Giang gia không có ở đây, Trần Ngọc Lan liền gánh vác trách nhiệm lo liệu chuyện lớn nhỏ trong nhà.

Bà giới thiệu cho Giang Thiên Ca từng người trong nhà họ Giang, giới thiệu bố cục của Giang gia...

Lúc Giang Ti Vũ thu dọn đồ đạc xong đi ra, vừa vặn nghe được tiếng nói chuyện rôm rả trong phòng, trong lòng cô ta hận đến không chịu được.

Trương Lê Hoa chờ ở ngoài cửa, nhìn thấy Giang Ti Vũ xách đồ ra, hai mắt cô ta sáng rực hỏi: “Đã thu dọn hết chưa? Lấy hai món đáng giá cho mẹ.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Nghe được lời Trương Lê Hoa nói, Giang Ti Vũ lại nghiến răng ken két.

Giang Thiên Ca để cho Trịnh Văn Hoa ở cửa nhìn chằm chằm cô ta, những thứ đáng giá trong phòng, cô ta căn bản là không động vào được!

...

Giang Thiên Ca đi vệ sinh xong, lúc đi ra liền thấy bà Giang đứng ở góc. Rõ ràng là cố ý đứng ở đó.

Bà cụ bưng mặt, ra vẻ uy nghiêm, muốn thị uy.

Giang Thiên Ca liếc mắt nhìn bà cụ một cái, liền điềm nhiên như không có chuyện gì tiếp tục đi, lúc đi qua bên cạnh bà Giang, cô khách khí gật đầu, sau đó tiếp tục nhấc chân đi về phía trước.

Thấy Giang Thiên Ca trực tiếp lờ mình, bà Giang tức giận, bà bực bội mím môi thành một đường thẳng: “Không biết chào hỏi người lớn sao?”

Giang Thiên Ca quay đầu nhìn bà cụ: “Chào hỏi? Chào hỏi bà ạ? Chào hỏi thế nào?”

Bà cụ bị Giang Thiên Ca hỏi đến mức tức giận trào dâng, bà nghiến răng nghiến lợi nói: “Tao là bà nội mày, là bà của mày, mày nói xem nên chào hỏi thế nào?”

Giang Thiên Ca “Ồ” một tiếng, sau đó gọi một tiếng “Bà nội.”

Trong cách cư xử với mọi người, Giang Thiên Ca luôn tuân thủ quy tắc có qua có lại.

Loading...