Thiên Kim Biết Xem Bói - Chương 413

Cập nhật lúc: 2025-06-15 00:06:58
Lượt xem: 328

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Bằng : “Mẹ , con với San San còn trẻ, vẫn thể sinh thêm.”

Mẹ Trần sốt ruột: “Vợ thằng Ngưu hàng xóm cũng khó sinh, mấy năm vẫn đứa nào. Con đừng hồ đồ, đây là con trai của con, là cháu đích tôn của !”

“Trần Bằng, San San lấy tiền trợ cấp liệt sĩ để giúp lo lót mới vị trí ngày hôm nay, thể quên gốc rễ!” Phó Nhiễm cả hai họ, cảm thấy họ đến với hề dễ dàng.

Thấy Trần Bằng còn do dự, cô tiếp: “Bố San San đều mất, lúc sẽ đối xử với cô cả đời.”

“Cô gái vấn đề gì ? Đây là chuyện nhà họ Trần, liên quan gì đến cô?” Mẹ Trần giận dữ, sang với bác sĩ: “Bác sĩ, chúng chọn giữ đứa bé.”

Bác sĩ phần khó xử: “Việc chỉ thể do chồng sản phụ quyết định.”

“Trần Bằng, giờ con đừng hồ đồ. Ngay cả San San cũng chắc chắn giữ đứa bé. Đây là cốt nhục của nó, là một , nó sẽ hiểu .” Mẹ Trần tiếp tục khuyên, nỡ để mất đứa cháu trai.

Trần Bằng d.a.o động, : “Bác sĩ, giữ… giữ đứa bé. ký ở ?”

Bác sĩ đưa bút cho và chỉ chỗ cần ký tờ giấy.

Phó Nhiễm đầy thất vọng, : “Bác sĩ, thể giữ đứa bé! Cô chịu đủ bất hạnh . Bố cô là giáo sư, cả đời cống hiến cho đất nước, cuối cùng ám sát mà mất mạng. Cô là con gái của liệt sĩ, ông nhẫn tâm để dòng m.á.u của liệt sĩ tuyệt tự ?”

Bác sĩ chút d.a.o động nhưng quy định là quy định, ông cũng bất lực.

Mẹ Trần : “Tuyệt tự cái gì chứ? Đứa bé sinh là hậu duệ ? Nếu giữ đứa bé mới là tuyệt tự thật sự!”

Bác sĩ lên tiếng: “Mọi giữ trật tự! Chỉ chồng sản phụ mới quyền quyết định.”

Phó Nhiễm kích động, Tô Hòa ôm cô can ngăn : “Bình tĩnh một chút.”

Tô Tiểu Lạc đàn ông hèn nhát mặt, gương mặt toát lên vẻ do dự, thiếu quyết đoán.

Mẹ Trần giục giã: “Ký , mau ký !”

Trần Bằng cắn răng, chuẩn đặt bút xuống ký. lúc , một giọng đanh thép vang lên: “ xem ai dám ký!”

Mọi đầu , chỉ thấy giáo sư Tống dẫn theo một chuyên gia bước . Ánh mắt ông rơi xuống mặt Trần Bằng, tràn đầy phẫn nộ.

Lúc ông tìm hiểu, Trần Bằng là con một, gia cảnh khá giả nhưng chí tiến thủ, đối xử với khác lễ độ, vẻ nho nhã tử tế. Ông nghĩ con gái gả nhà đó sẽ ức hiếp, thậm chí còn dùng quan hệ để giúp Trần Bằng thăng chức.

ngờ, mới kết hôn một năm, ngay trong lúc sinh nở mà nó dám ký giấy bỏ vợ để giữ con.

Giáo sư Tống nhầm !

“Đây là nào thế? Đừng quan tâm đến ông !” Mẹ Trần giận dữ hét lên.

“Bố… bố vợ!” Trần Bằng lắp bắp, cứng họng gọi.

“Trần Bằng, con lú lẫn ? Bố vợ con c.h.ế.t còn chôn đất kìa!” Mẹ Trần cau mày.

Chính vì Tống San San còn bố , bà luôn xem thường cô , mặc sức chèn ép.

“Hừ, cho dù chết, cũng từ đất chui lên dạy dỗ hai con vô lương tâm các !” Nếu để cứu con gái, giáo sư Tống nhất định đ.ấ.m cho Trần Bằng một trận. Ông bác sĩ : “Bác sĩ Trương, ơn cứu con gái !”

Dưới áp lực của giáo sư Tống, bác sĩ Trương lập tức phòng phẫu thuật hỗ trợ cấp cứu.

Trần Bằng cúi gằm mặt, ôm đầu. Anh cũng hiểu lúc nãy hồ đồ đến mức theo giữ đứa bé. Giờ phút , còn mặt mũi nào đối diện với bố vợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-biet-xem-boi/chuong-413.html.]

Giáo sư Tống sang Phó Nhiễm và Tô Hòa: “Cảm ơn hai cháu, nếu hai cháu trì hoãn, con gái chú thật sự họ hại chết.”

Mắt Phó Nhiễm đỏ hoe, nghẹn ngào : “May mà chú vẫn đến kịp… may mà…”

Cô thương cảm cho Tống San San. Mười sáu tuổi sống một , tính tình ít sống nội tâm. Sau một thời gian thiết, San San mới kể với cô về quá khứ của .

Vậy mà bây giờ lấy chồng như Trần Bằng. Nếu thật sự bên cạnh, lẽ hôm nay cô qua khỏi.

“Haizz…” Giáo sư Tống thở dài, đầy day dứt: “Lần thật sự cảm ơn Tiểu Lạc, nếu nhờ cô , chú e là…”

Chỉ nghĩ đến khả năng đó, ông giận đến nghiến răng. Hai con vô lương tâm !

Mẹ Trần lúc im bặt, nhận giáo sư Tống địa vị nhỏ. Hơn nữa còn ép con trai ký tên, lúc chẳng dám hó hé gì.

Sau ba tiếng phẫu thuật, cuối cùng bác sĩ quyết định mổ bắt con cho Tống San San. Khi y tá bế đứa bé , Trần Bằng và Mẹ Trần lập tức chạy tới.

“Chúc mừng! Là một bé gái!” Y tá vui vẻ thông báo.

“Gì cơ? Con gái á?” Mẹ Trần sững sờ, lập tức hét lên: “Các con trai cơ mà, thành con gái ?”

Trần Bằng đón lấy đứa bé, vội hỏi: “Vợ ?”

“Sản phụ vẫn đang phẫu thuật.” Y tá trả lời.

“Cháu đích tôn của ?” Mẹ Trần nhíu mày, tức tối : “Gọi bác sĩ đây, trả cháu trai cho !”

“Bà , chỉ một bé gái thôi.” Y tá ngượng ngùng , “Các bác sĩ vẫn đang cấp cứu, hãy giữ trật tự.”

Mẹ Trần lập tức tiu nghỉu phịch xuống ghế, ánh mắt trở nên trống rỗng.

Y tá tiếp tục: “Sản phụ cần nhập viện theo dõi, ai thủ tục giúp?”

Trần Bằng : “ .”

Mẹ Trần lườm : “Đi gì? Không bế con mà chạy lung tung ?”

!” Phó Nhiễm lên tiếng.

cùng, tiện thể mua ít đồ.” Tô Hòa .

Anh Phó Nhiễm nhiều bạn, Tống San San thể coi là một trong ít. Nhìn cô đối xử thế , cũng thấy bất bình .

“Các cháu , lát nữa chú sẽ trả tiền.” Giáo sư Tống còn tâm trí lo chuyện , chỉ chờ con gái tỉnh .

Tô Hòa đáp: “Sao đến lượt chú trả? Chẳng vẫn còn chồng của San San đấy ?”

Trần Bằng im lặng gật đầu, nhưng giáo sư Tống trông mong gì ở nữa. Tiền lương của ông luôn dành dụm để cho con gái. Nếu con gái thật sự mất , ông dùng tiền ?

Phó Nhiễm theo y tá thủ tục nhập viện, chọn một phòng ánh nắng mặt trời. Rồi cùng Tô Hoà mua một đồ dùng hàng ngày, mua thêm một cái bình giữ nhiệt.

Phó Nhiễm : "Em thể hiểu nổi, nhà họ Trần mỏ vàng mỏ bạc nào để thừa kế ? Sống kiểu đó mà còn con trai? Anh thấy Trần Bằng hèn nhát thế nào ? Nếu con gái chúng gả cho một đàn ông như , em sẽ ngần ngại mà đưa con về nhà. Nếu con gái chúng mà lấy như , em sẽ nhiều, lập tức đem con về nhà ngay!”

“Phì! Đừng nguyền rủa con gái chúng !” Tô Hòa kìm mà phun một tiếng. "Chúng mắt như , thể gặp loại như thế . Tống San San thật sự quá thiếu thốn tình yêu, đối xử với cô một chút là cô ngay lập tức cuốn .”

Quả thật là như !

Ai mà ngờ , Tống San San vì một quả trứng mà lòng tên đàn ông nghèo đó.

Loading...