Thiên Kim Biết Xem Bói - Chương 35
Cập nhật lúc: 2025-06-05 13:40:23
Lượt xem: 633
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ông nội Phó dẫn phòng khách, tự rót cho một cốc nước sôi bằng chiếc cốc tráng men: "Chắc ăn sáng nhỉ! mời ăn nhé! Thật thì thèm bánh bao lâu lắm ."
Ông nội Phó cầm một cái bánh bao lớn, cắn một miếng.
"Ông nội, ngon ạ?" Phó Nhiễm hỏi.
"Ngon, vỏ mỏng nhân nhiều. Nhiễm Nhiễm, đây cháu đấy chứ?" Tuy ông nội Phó ở trong căn cứ, nhưng vẫn luôn quan tâm đến tình hình ở nhà, dì Hoàng là giỏi món bột nhất về quê .
"Vâng ạ." Phó Nhiễm đáp, "Có kém xa dì Hoàng ạ, ông ăn nhận ngay?"
"Đương nhiên là ." Ông nội Phó lớn, "Cháu gái ông bánh bao ngon hơn bất cứ ai!"
"Lão Phó , ông nuôi cháu gái khéo thật, ngoan ngoãn hiểu chuyện." Tô Chính Quốc khen ngợi, "Sau ai lấy Phó Nhiễm đúng là phúc đức tu mấy kiếp."
Tô Chính Quốc câu , theo bản năng liếc Tô Hòa. Tô Hòa gãi đầu tránh ánh mắt của ông. Tô Chính Quốc tức giận, thêm một câu: "Tiếc là nhà phúc phận đó ."
Vẻ mặt Phó Nhiễm thoáng buồn. Ông nội Phó tâm ý của cháu gái, chỉ tiếc "hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình". Nếu vô tình, cháu gái ông cũng cần thiết chạy theo nịnh bợ.
"Nào nào nào, lão Tô đánh với một ván cờ nào."
Ông nội Phó bày sẵn bàn cờ, kết thúc chủ đề gượng gạo .
Tô Tiểu Lạc chằm chằm mấy cái bánh bao còn trong giỏ, bánh bao trông thật sự thơm.
Phó Nhiễm thấy ánh mắt của Tô Tiểu Lạc quá tính xâm lược, vội vàng lấy một cái đưa cho cô: "Tiểu Lạc ăn ?"
Tô Tiểu Lạc gật đầu, ngoan ngoãn : "Sáng nay em gấp quá nên ăn nhiều, bây giờ đói."
Tô Tiểu Lạc vẫn quan tâm đến hình tượng của , cô chỉ là no chứ ăn nhiều.
Tô Hòa thầm, cũng vạch trần Tô Tiểu Lạc là ăn nhiều nhất nhà họ Tô.
"Anh Sáu của em cũng ăn ạ!" Tô Tiểu Lạc kéo cả Tô Hòa xuống nước.
"Tô Hòa, cũng ăn ?" Phó Nhiễm Tô Hòa, ánh mắt dịu dàng mang theo một tia mong đợi.
Tô Hòa dù thế nào cũng thể lời từ chối, đành nhận lấy: "Cảm ơn."
Thấy nhận lấy, Phó Nhiễm như trút gánh nặng, mặt nở nụ , thêm: "Đây là nhân thịt băm với củ cải, nấm mèo, dậy từ bốn giờ sáng để , hợp khẩu vị của ."
"Ừm ừm ừm." Tô Tiểu Lạc miệng đầy bánh bao, gật đầu lia lịa.
Tô Hòa thở dài, Tiểu Cửu nhà bình thường lanh lợi, chỉ gặp đồ ăn là bình thường nữa.
"Tô Hòa thấy ngon ?" Phó Nhiễm lo lắng hỏi.
"Rất ngon." Tô Hòa đáp.
"Nếu thích, sẽ nhiều thêm một chút, mang đến cho ." Khuôn mặt lạnh lùng của Phó Nhiễm nở thêm vài phần ý .
"Không cần phiền phức , thích ăn đồ bột." Tô Hòa lạnh lùng từ chối.
Nụ mặt Phó Nhiễm vụt tắt, cô với hai ông cụ: "Cháu xem Hai với vẫn đến."
Ông nội Phó thấy bóng dáng cô đơn của cháu gái, với ông nội Tô đầy ẩn ý: "Cháu trai nhà ông đứa nào cũng tài giỏi, đối tượng kết hôn chắc chắn là xuất chúng."
Ông nội Tô cảm thấy hổ, thằng nhóc Tô Hòa , về nhà nhất định cho nó một trận. Ông đành trừ: "Cải đỏ cải trắng mỗi một sở thích, thích xuất chúng, nhưng thằng cháu nhà mắt ."
"Nhiễm Nhiễm, mắt em đỏ hoe thế, ai bắt nạt em ?" Lúc ngoài cửa vang lên giọng của Đường Tiểu Thiên.
Phó Nhiễm vội vàng lắc đầu : "Em , gió to quá bụi bay mắt thôi. Mọi mau trong , ông nội đang đợi đấy!"
Phó Thiếu Đình bước cửa thấy Tô Tiểu Lạc hai má phồng lên vì bánh bao. Đôi mắt đen láy lúc vẫn đang chằm chằm bánh bao trong giỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-biet-xem-boi/chuong-35.html.]
Thấy Phó Nhiễm lấy thêm hai cái, khỏi nheo mắt.
Cô gái lừa đảo , tham ăn thật.
Đường Tiểu Thiên nhận lấy, khi là do Phó Nhiễm tự tay , lập tức khen ngợi: "Em gái Phó Nhiễm thật khéo tay, ai lấy em đúng là phúc đức tu ba kiếp."
"Tiểu Cửu, lấy chồng nhất định đừng lấy vì em khéo tay. Em là lấy chồng chứ ô sin." Tô Hòa ở bên cạnh móc.
"Cậu!" Đường Tiểu Thiên tức đến nỗi nên lời, , "Ít nhất dám lấy, như nào đó, nhát gan."
Hai đấu khẩu, ai nhường ai.
Ông nội Phó thấy hai bọn họ ồn ào, liền đuổi cả hai ngoài.
Bọn họ , trong phòng mới yên tĩnh trở .
Tâm trạng Phó Nhiễm , cũng gì. Phó Thiếu Đình vốn ít , đương nhiên cũng mấy câu.
Ông nội Phó và ông nội Tô đang đánh cờ, cũng rảnh để ý đến bọn họ.
"Thiếu Đình, cháu dẫn hai em gái tham quan một chút ?" Ông nội Phó .
"Ông nội, cháu đến căn cứ nhiều , là cháu ở đây rót cho hai ông." Phó Nhiễm nào tâm trạng tham quan.
Hai ông cụ vốn ý tác hợp Tô Tiểu Lạc và Phó Thiếu Đình, nên vui vẻ đồng ý.
Tô Tiểu Lạc ăn xong miếng bánh bao cuối cùng, uống một ngụm dậy : "Đi thôi! Anh Thiếu Đình!"
Phó Thiếu Đình cô một cái thật sâu theo ngoài.
Vừa ngoài, Phó Thiếu Đình liền nắm lấy cổ tay cô, Tô Tiểu Lạc thể thoát , chỉ thể kéo .
Mặt Phó Thiếu Đình lạnh tanh, khiến những xung quanh cũng dám tiến lên hỏi han.
"Anh gì ? Buông !"
Phó Thiếu Đình để ý đến sự phản kháng của cô, kéo cô đến phòng ngủ của , đó đóng cửa , lúc mới buông tay.
Trong lòng Tô Tiểu Lạc mắng một trận, nếu phép thuật của cô vô dụng với , thì cô chịu để khống chế như ?
"Nói ! Thân phận thật sự của cô là gì?"
Phó Thiếu Đình đó mím chặt môi, lông mày cũng nhíu . Xung quanh như bao trùm một lớp sương giá, ánh mắt sắc bén chằm chằm Tô Tiểu Lạc, như một lưỡi d.a.o xuyên thấu cô.
Tô Tiểu Lạc thích dáng vẻ của , nhịn lên tiếng trêu chọc: "Thân phận thật sự của chính là vị hôn thê của đấy!"
"Mơ tưởng!" Phó Thiếu Đình lạnh.
Quả nhiên cô cũng chẳng khác gì những khác!
"Không vui gì cả!" Tô Tiểu Lạc bĩu môi, chìa tay về phía : "Thân phận thật sự của chính là chủ nợ của đấy! Nghe hai cung cấp manh mối đều tiền thưởng mà! Anh định nuốt riêng đấy !"
Phó Thiếu Đình tiến lên một bước, lấy từ trong ngăn kéo hai phong bì, giơ lên cao: "Tiền thể đưa, nhưng cô rời khỏi nhà họ Tô."
"Dựa cái gì?" Tô Tiểu Lạc ghét nhất là khác dùng giọng điệu lệnh với cô.
"Nhà họ Tô là nơi cô thể dây , nhân lúc phận của cô bại lộ, hãy mau rời ." Phó Thiếu Đình cảnh cáo.
"Anh Thiếu Đình đang quan tâm đấy ?" Tô Tiểu Lạc hỏi.
"Bớt tự đa tình !" Phó Thiếu Đình khẽ nuốt nước bọt, "Nhà họ Tô và nhà họ Phó chúng kết giao hai đời, sẽ cho phép cô tổn thương họ!"