Thiên Kim Biết Xem Bói - Chương 32
Cập nhật lúc: 2025-06-05 13:40:16
Lượt xem: 662
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lệ Trân, Lệ Trân, tha thứ cho . sai ! g.i.ế.c hết những kẻ hại ! Cậu đừng c.h.ế.t ? Hãy về , ?”
Trần Bằng quỳ rạp đất, ngừng cầu xin sự tha thứ.
Phạm Lệ Trân Trình Phong một nữa, cuối cùng cũng hiểu rằng từ đầu đến cuối, tất cả chỉ là tự đa tình. Nghĩ đến những việc từng với thầy Trình, cô cảm thấy hổ đến dám đối mặt.
“Chính vì em mà thầy chia tay yêu. Khi chị kết hôn với khác, em thấy thầy .”
Lệ Trân ôm mặt, cảm giác tội tràn ngập trong lòng, thể đối diện với thầy Trình.
Trình Phong bước đến bên cô , đặt tay lên đầu cô : “Thầy trách em. Em luôn là học trò giỏi nhất của thầy. Thầy chỉ trách bản sớm nhận sự bất của em, ngăn chặn bi kịch .”
Cảnh tượng bất ngờ chuyển về thực tại.
Mây đen bầu trời tan dần, cơn mưa cũng ngớt hẳn. Lệ Trân bao phủ bởi màn sương đen giờ đây phát sáng dịu dàng.
Cô về phía Tô Tiểu Lạc: “Có thể xóa ký ức của thầy Trình về ?”
“Không thể. Mọi chuyện đều nhân quả. năng lực lớn đến .” Tô Tiểu Lạc lắc đầu.
“Vậy thì ?” Lệ Trân căm hận Trần Bằng đang gục đất. Chính phá hủy cả cuộc đời ngắn ngủi của cô.
“Anh g.i.ế.c , đương nhiên sẽ pháp luật trừng trị. Cứ giao cho chúng xử lý.” Tô Tiểu Lạc .
Ánh mắt của Lệ Trân dần trở nên dịu dàng hơn khi về phía Trình Phong. Cô hỏi: “Còn thầy thì ? Cô từng thầy yêu ai thì sẽ mãi lòng.”
“Tướng phu thê của thầy , vợ chồng hòa thuận, còn một trai một gái.” Tô Tiểu Lạc .
“Vậy thì , thì .” Lệ Trân nở nụ mãn nguyện, đó từ từ bước và tan biến trung.
Tô Hòa từ đất bò dậy, đầu vẫn còn choáng. Anh hỏi: “Vừa xảy chuyện gì ?”
“Anh quên ? Vừa nãy định g.i.ế.c , dũng cảm cứu mạng đấy!” Tô Tiểu Lạc nhắc nhở.
Tô Hòa tỉnh táo , lập tức chắn mặt Tô Tiểu Lạc: “Tiểu Cửu, em đừng sợ. Anh Sáu sẽ bảo vệ em!”
Tô Tiểu Lạc vỗ vai : “Mau trói , đưa đến đồn cảnh sát !”
Tô Hòa bước tới, nhanh chóng khóa tay Trần Bằng và ấn xuống đất.
Trần Bằng mất ý chí phản kháng, đôi mắt vô hồn lẩm bẩm: “Cậu chịu tha thứ cho … Cậu chịu tha thứ cho …”
“Thầy Trình, thầy cũng đến đồn cảnh sát ?” Tô Tiểu Lạc hỏi.
“Ừm. Lệ Trân là học trò xuất sắc nhất và ngoan ngoãn nhất của . Đây là việc cuối cùng thể cho em .” Trình Phong tiếc nuối , tiếp lời: “Em thích vẽ hình hoa mai bài văn, điều thật sự giống em.”
“Thầy còn nhớ thói quen của cô , như đối với cô là đủ .” Tô Tiểu Lạc bình thản đáp.
Dù hận đến nghiến răng nghiến lợi, Lệ Trân cũng nỡ tổn thương Trình Phong.
*****
Tại đồn cảnh sát, Tô Tiểu Lạc cùng Tô Hòa đang chờ. Khi rõ lý do họ đến, Ôn Dữ đang trực ban khỏi liếc Tô Tiểu Lạc thêm vài .
Tô Hòa từ nhỏ ưa Ôn Dữ, cũng chẳng buồn chuyện với .
Trình Phong và Trần Bằng đều ghi lời khai. Trần Bằng thú nhận bộ tội của chút giấu giếm.
Ngồi băng ghế bên ngoài, Tô Tiểu Lạc vui vẻ với Tô Hòa: “Anh Sáu, lát nữa mời em ăn món gì ngon ngon nhé!”
“À, tiền còn nhiều lắm, để hôm khác nhé?” Tô Hòa vội vàng chữa cháy khi sợ em gái vui, “Đợi Sáu phát tài , chắc chắn sẽ mời Tiểu Cửu ăn sườn hầm!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-biet-xem-boi/chuong-32.html.]
“Được thôi.” Tô Tiểu Lạc rạng rỡ.
Tô Hòa thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ Tiểu Cửu thật phóng khoáng, như Tô Vãn tâm địa nhỏ nhen.
lúc đó, Ôn Dữ bước tới đưa cho Tô Hòa một phong bì: “Có thể . Đây là tiền thưởng cho vụ án g.i.ế.c liên . Cảm ơn các .”
Tô Hòa ngạc nhiên trợn tròn mắt, vội vàng nhận lấy phong bì. Mở , bên trong một xấp tiền dày cộm khiến giấu nụ : “Cảm ơn nhiều nhé, cảm ơn nhiều!”
“Đi thôi Sáu, quán nào!” Tô Tiểu Lạc phấn khởi kéo tay Tô Hoà.
Hai đến cửa, Ôn Dữ bỗng gọi : “Đồng chí Tiểu Lạc!”
Tô Tiểu Lạc đầu, khó hiểu .
Ôn Dữ nhắc nhở: “Lần cô cung cấp manh mối, đội tiền thưởng. đưa cho Phó Thiếu Đình .”
Hay lắm!
Phó Thiếu Đình dám nuốt trọn tiền thưởng của cô?
May mà hôm nay cô đến đây!
Sau khi cảm ơn Ôn Dữ, cô kéo tay Tô Hòa rời , quyết định bữa ăn sẽ đến nhà họ Phó để đòi tiền.
Ngồi trong quán ăn, Tô Hòa đếm đếm tiền, mặt mày hớn hở: "Trời ạ, những một trăm tệ!"
"Chia năm mươi !" Tô Tiểu Lạc chìa tay .
"Thôi nào! Bữa hết những mười lăm tệ ." Tô Hòa nhăn mặt, từ đến giờ từng tiêu pha hoang phí như thế . Mấy món Tô Tiểu Lạc gọi là thịt, đắt ơi là đắt, tiêu hết sạch cả phiếu thịt của .
"Thôi !" Tô Tiểu Lạc , "Vậy lát nữa đưa em đến nhà họ Phó một chuyến, em lấy tiền thưởng."
"Tiểu Cửu , em xem em giỏi giang đến thế." Tô Hòa rót cho Tô Tiểu Lạc một chén , nịnh nọt , "Anh Sáu lấy rượu, kính em một chén."
Tô Tiểu Lạc đang mải ăn sườn, đành bỏ miếng sườn xuống, nâng chén lên uống một ngụm .
"Anh Sáu, đừng phiền em ăn nữa , em đói lắm."
Tô Tiểu Lạc đúng là kiểu một ngày ăn là thấy đói cồn cào.
Tô Hòa xòa: "Em cứ ăn , cứ ăn ."
Lúc trong mắt Tô Hòa, Tô Tiểu Lạc chẳng khác nào Thần Tài sống, dám chọc cho cô phật ý .
Nếu tiền tiêu vặt của , chắc rụng cả răng. Ăn uống ở nhà cả, một tuần cũng chỉ hai tệ.
Biết bao nhiêu dự định của đều thể thực hiện .
Hôm nay nhờ Tiểu Cửu, mới một khoản tiền lớn đầu tiên trong đời hai mươi hai năm.
Ăn uống no nê, Tô Tiểu Lạc lau miệng một cách thỏa mãn. Bất chợt cô phát hiện Tô Hòa cứ chằm chằm, liền cau mày, vẻ mặt chán ghét : "Anh Sáu, nếu nên nghiệp lớn thì nhất định che giấu thực lực. Cứ cái gì cũng thể hiện mặt như thì thành công ?"
"Hả? Cái mà cũng ?" Vẻ mặt Tô Hòa sùng bái.
"Anh đang tiền đúng ?" Tô Tiểu Lạc hỏi.
" , ." Tô Hòa bất đắc dĩ , "Hôm chuyện với một bạn, chạy xe vận tải đến Tam Hòa, lúc về thì xe trống . Bên đó táo của nhà vườn rẻ, thêm nhu cầu cao, nhiều nhà vườn sắp c.h.ế.t đói . Anh đang tính xem thể lấy một ít về bên đây bán , nhưng mà ông nội với trong nhà đồng ý, còn tịch thu cả tiền tiết kiệm của . Tiền tiết kiệm tuy nhiều, nhưng một nhà tin tưởng lẫn chứ?"
"Tiểu Cửu , em là em khác với bọn họ, chắc chắn em sẽ ủng hộ Sáu đúng ?"
Tô Hòa chân thành chớp chớp mắt, sợ Tô Tiểu Lạc đồng ý.