Thiên Kim Biết Xem Bói - Chương 289

Cập nhật lúc: 2025-06-11 14:02:33
Lượt xem: 403

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy thảo luận mãi kết quả, Tô Tây là cố chấp. Tô Tuyết Bình cũng , nhóm đành về nhà. Tô Tuyết Bình dặn dì Trần nhiều món ngon, tối nay thể khách.

Tô Tiểu Lạc hỏi: "Ai đến ạ?"

Tô Tuyết Bình : "Chính là Phó Thiếu Đình đó! Chẳng đến ?"

"Bà nội, bà gió là mưa . Phó Thiếu Đình đó quân hàm cao như , vẻ bận rộn lắm, lấy thời gian đến thăm bà cụ như bà chứ?" Trần Bác Hiên trêu chọc, bà nội nhà trí nhớ , bạn học của gặp mấy cũng phân biệt ai với ai.

Phó Thiếu Đình mới gặp một mà bà nhớ tên .

Thật là tài!

Tô Tiểu Lạc : "Bà cô, chỉ đến thăm thôi, chứ nhất định đến hôm nay."

"Vậy chúng cứ chờ xem." Tô Tuyết Bình .

Tô Tiểu Lạc mang cơm đến cho chị dâu Cả và chị dâu Hai, tiện thể ca.

Nghiêm Chỉ : "Chị dâu Cả gì, bà cô đến chơi, em trò chuyện với bà cô , chị ở đây quen ."

Tô Tiểu Lạc nhân lúc họ ăn cơm, đến phòng trẻ sơ sinh một chuyến. Vừa lúc thấy một bóng qua, là Trình Nhã vội vàng rời .

Tô Tiểu Lạc hỏi y tá trực: "Bà thường xuyên đến đây ?"

" , ngày nào cũng đến, nửa tiếng mới ." Y tá trả lời.

Tô Tiểu Lạc bên trong, trong lòng rõ cảm giác là gì.

Trình Nhã khỏi bệnh viện, tim đập thình thịch. Vừa đó chút giống Tiểu Lạc, con bé phát hiện .

dám đối mặt với Tô Tiểu Lạc. Đưa yêu cầu như , còn cãi với nhà. Sau khi chuyển ngoài thì bà hối hận, nhưng ai đến tìm bà.

Điều khiến bà càng thêm khó chịu, lo lắng cho cháu gái, chỉ thể lén lút đến thăm mỗi ngày.

Trình Nhã một lúc, liền thấy Lý Vãn đang dây dưa với một phụ nữ mập mạp.

"Vãn Vãn, tiền thuốc thang của em con hết , con cho thêm một ít." Thời Xuân Mai lôi kéo Lý Vãn, khẩn cầu. "Lần đến đồn cảnh sát, cái gì cũng . Nếu con bỏ mặc em con, thì cả hai con cùng c.h.ế.t ."

" sẽ nghĩ cách , bà thể cho thêm chút thời gian ?" Lý Vãn buồn bực, nhưng dám lớn tiếng.

"Vãn Vãn, đây là ai ?" Trình Nhã gọi.

"Bà nhanh ! Không thì c.h.ế.t cả lũ đấy!" Lý Vãn đẩy Thời Xuân Mai một cái, nhét cho bà một tờ mười tệ, Thời Xuân Mai mới buông tay rời .

"Vãn Vãn, con đưa tiền cho bà ?" Trình Nhã khó hiểu hỏi.

"À, là con mua đồ quên đưa tiền cho ." Lý Vãn thuận miệng giải thích, "Mẹ, ?"

"Mẹ, chỉ dạo một lát thôi." Trình Nhã giải thích, "Tối nay ăn gì, cho con."

"Mẹ gì cũng ngon." Lý Vãn nũng .

*****

Tô Tiểu Lạc xách hộp cơm từ bệnh viện về nhà, ngờ xe của Phó Thiếu Đình thật sự đỗ cửa. Còn ở trong sân thấy tiếng sang sảng của bà cô.

Tô Tiểu Lạc đẩy cửa bước , bên trong vô cùng vui vẻ hòa thuận, Tô Tuyết Bình : "Tiểu Cửu, bà mà. Thiếu Đình , đến chắc chắn sẽ đến."

Tô Tiểu Lạc nhướng mày : "Vậy xem rảnh rỗi lắm nhỉ."

"Con bé , Thiếu Đình tối nay còn nhiệm vụ. Cậu cố ý dành thời gian đến đây, chỉ để thăm bà già . Cơm nước cũng kịp ăn , còn mau tiễn ."

Tô Tiểu Lạc nhíu mày: "Cháu mới về mà."

Tô Tuyết Bình xua tay: "Người trẻ tuổi năng động, mau tiễn ."

Tô Tiểu Lạc đuổi khỏi nhà, lúc trời tối. Đèn đường bên đường cũng sáng, cô bất đắc dĩ hỏi: "Bà cô quá nhiệt tình ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-biet-xem-boi/chuong-289.html.]

Phó Thiếu Đình khẽ cong môi, : "Là của , nên đến."

"Hả? Em ý đó." Tô Tiểu Lạc vội vàng giải thích. "Bà cô em một chốc cũng , nếu hôm nay bận thì thể đến."

"Vậy nếu đến thì ?" Phó Thiếu Đình hỏi.

"Hửm?" Tô Tiểu Lạc ngẩng đầu, vô tình đôi mắt đen như mực của Phó Thiếu Đình.

"Thôi, . Tối nay thật sự việc, ngày nghỉ sẽ đến." Phó Thiếu Đình đeo găng tay, mở cửa xe , "Vậy đây."

"Tạm biệt!" Tô Tiểu Lạc vẫy tay chào.

"Về , mang đồ ăn ngon cho em, lát nữa đừng để hết đấy." Phó Thiếu Đình khẽ mỉm , dáng vẻ ngây thơ của cô thật đáng yêu.

Phó Thiếu Đình lái xe rời , Tô Tiểu Lạc vội vàng chạy nhà.

Trần Bác Hiên đang mở một túi đồ : "Cái là gì, là cơm cháy, ăn ngon lắm."

"Để em thử xem." Tô Tiểu Lạc cầm lấy nếm thử, vị ngọt, cay một chút, chủ yếu là vị tê.

"Cái chắc chắn hợp để nhắm rượu." Trần Bác Hiên .

"Cháu ăn ít thôi, đây là Thiếu Đình mang đến cho Tiểu Cửu." Tô Tuyết Bình vỗ tay Trần Bác Hiên, lập tức giật lấy đưa qua cho Tô Tiểu Lạc. "Tiểu Cửu, quan hệ của cháu với Thiếu Đình hình như nhỉ?"

Tô Tiểu Lạc gật đầu, chắc là cũng tệ!

Nếu để bà cô , Phó Thiếu Đình đưa cho cô năm nghìn tệ, bà sẽ nghĩ ?

, trả tiền cho nhỉ?

Anh ngày đến, nhất định quên.

"Cậu ngày đến, ngày mai bà mua sắm với cháu, mua vài bộ quần áo gì đó, ăn diện một chút." Tô Tuyết Bình dặn dò, cũng đợi Tô Tiểu Lạc phản ứng, liền bảo dì Trần dọn cơm lên.

Mọi quây quần bên , Tô Tiểu Lạc luôn cảm thấy gì đó đúng. Cô khỏi Trần Bác Hiên, hỏi: "Anh đến, tại em ăn diện?"

Vẻ mặt Trần Bác Hiên đồng cảm : "Bà nội chắc là ưng Phó Thiếu Đình đó ."

"Cái gì?" Vẻ mặt Tô Tiểu Lạc nghiêm túc, cô bấm ngón tay tính toán, "Ông dượng vẫn còn sống ?"

"Phụt." Trần Bác Hiên đang uống canh phun hết cả bàn.

"Bác Hiên, cháu ?" Tô Tuyết Bình nhíu mày, vẻ mặt ghét bỏ.

"Không, gì." Trần Bác Hiên ngượng ngùng, thật là tai bay vạ gió. "Xin !"

Dì Trần cầm khăn đến lau, : "Canh nóng, từ từ uống."

Tô Tuyết Bình: "Ngày Phó Thiếu Đình đến, chuẩn nhiều đồ ăn ngon một chút, đừng để chậm trễ ."

Tô Tiểu Lạc còn chuyện với Trần Bác Hiên, Trần Bác Hiên lắc đầu hiệu: "Cứ ăn cơm ."

Đường suy nghĩ của cô em họ cũng giống thường, sợ chuyện tiếp lát nữa sẽ ăn cơm nổi mất.

*****

Sáng sớm hôm , Tô Tuyết Bình cảm, bà nghỉ ngơi ở nhà. Bảo Trần Bác Hiên mua sắm cùng Tô Tiểu Lạc, còn đưa tiền và phiếu vải.

"Tuổi già , chịu nữa, gặp chút chuyện là dễ mất ngủ. Bác Hiên dẫn Tiểu Cửu mua vài bộ quần áo , đừng quên..."

Tô Tiểu Lạc lén dán cho bà cô một lá bùa an thần, bà cụ ngáp, mà dựa đầu giường ngủ .

Trần Bác Hiên vội vàng đặt bà xuống, đắp chăn : "Buồn ngủ đến mức , còn lo lắng."

Tô Tiểu Lạc cùng Trần Bác Hiên đến cửa hàng bách hóa, thật trùng hợp gặp Phó Thiếu Đình. Bên cạnh Phó Thiếu Đình Đường Tiểu Thiên, và Nga gặp hôm qua.

Hèn gì hôm nay rảnh.

Loading...