Thiên Kim Biết Xem Bói - Chương 233

Cập nhật lúc: 2025-06-10 14:27:33
Lượt xem: 445

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm là thứ bảy, học, Tô Tiểu Lạc gọi hai đồ của , định đến nơi phát hiện t.h.i t.h.ể để xem xét.

Ôn Dữ đến đón ba họ.

Sau khi lên xe, tất cả đều im lặng. Tôn Đằng Phi hôm qua ông nội gọi chuyện, đến cả nửa đêm, sáng nay thiếu ngủ nên liên tục ngáp ngắn ngáp dài.

Trịnh Thư Ý vốn ít , chỉ ngoài cửa sổ ngẩn .

Tô Tiểu Lạc tối qua cày kiến thức về các loại yêu thú, lúc cũng buồn ngủ, bèn nhắm mắt nghỉ ngơi.

Ôn Dữ lắc đầu, ba thầy trò đúng là giống , trạng thái tinh thần đều như một.

Xe nhanh chóng chạy đến ngoại ô. Vừa xuống xe, Tô Tiểu Lạc cảm nhận một luồng khí âm u lạnh lẽo.

Ngay cả Tôn Đằng Phi trì độn cũng cảm thấy gì đó khác lạ.

Trịnh Thư Ý thì khẽ nhíu mày, luồng khí khiến cô cảm thấy khó chịu.

Chỉ Ôn Dữ là cảm nhận gì, chỉ vị trí phía : "Chính là phát hiện gốc cây đại thụ ."

Tô Tiểu Lạc bước tới, trong khí vẫn còn thoang thoảng mùi m.á.u tanh. Những t.h.i t.h.ể móc tim, m.á.u thấm trong đất, nên vùng đất đó màu đỏ sẫm.

Tô Tiểu Lạc chắp hai tay , một đóa sen vàng tỏa trong trung. Cô khẽ nhíu mày: "Nơi khá nhiều hồn ma vất vưởng, Ôn Dữ, lát nữa mời chúng ăn trưa nhé!"

Ôn Dữ gật đầu: "Được, dẫn đến ăn cơm ở nhà ăn."

Mọi khỏi Ôn Dữ, ngại ngùng giải thích: "Lương tháng vẫn phát, mà đồ ăn ở nhà ăn cũng khá ngon."

"Phá vụ án , sẽ thăng chức, cũng đến nỗi túng thiếu như bây giờ nữa." Tô Tiểu Lạc an ủi.

Thăng chức Ôn Dữ quan tâm, thời buổi tiền nhiều tiền ít cũng ảnh hưởng gì, quan tâm đến sự thật hơn.

Đối phương ngang nhiên vứt xác ở đây, rõ ràng là đang khiêu khích cảnh sát.

Tô Tiểu Lạc giao việc niệm chú siêu độ cho Tôn Đằng Phi và Trịnh Thư Ý, còn cô bắt đầu thẩm vấn những hồn ma .

điều kỳ lạ là, những hồn ma gì về kẻ g.i.ế.c hại họ. Nói cách khác, họ c.h.ế.t như thế nào.

Nếu là yêu quái g.i.ế.c thì cũng bình thường. Hồ yêu vốn giỏi mê hoặc, họ ký ức cũng là điều dễ hiểu. vết thương họ khiến cảm thấy kỳ lạ, giống như d.a.o cắt, gọn gàng.

Không tìm thấy manh mối hữu ích, Tô Tiểu Lạc tiễn họ đầu thai. Bên Tôn Đằng Phi và Trịnh Thư Ý cũng siêu độ cho một , nhưng vẫn còn nhiều.

Tô Tiểu Lạc để hai tiếp tục, coi như tích lũy công đức cho họ.

******

Tô Tiểu Lạc bảo Ôn Dữ lái xe đến nhà Trần Tử Dương. Đến nơi thì thấy Mị Nương đang phơi quần áo ngoài sân.

Tô Tiểu Lạc đợi cô một lúc, mới đưa cô . Ba cùng đến nhà xác của đồn cảnh sát, sự xuất hiện của Mị Nương thu hút ít sự chú ý.

Hồ yêu trời sinh sức hấp dẫn, Mị Nương đắc ý.

Lang thú chán ghét khịt mũi: "Ngươi thể thu mùi hương ?"

Mị Nương bực bội hỏi: "Làm mà thu ?"

Lang thú lắc đầu, thật là...

Ôn Dữ kéo tấm vải che năm t.h.i t.h.ể , Mị Nương lượt xem qua, càng xem lông mày càng nhíu chặt: "Chắc chắn chị ."

"Ồ? Cô chắc chắn ?" Tô Tiểu Lạc tò mò hỏi.

"Chắc chắn, những đàn ông kiểu chị thích. Chị thích những hung dữ, mạnh mẽ." Mị Nương khẳng định, "Hơn nữa, chị cũng sẽ để vết thương sâu như họ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-biet-xem-boi/chuong-233.html.]

Ôn Dữ chị gái của Mị Nương là ai, nhưng hiểu đôi chút về vết thương, liền : "Những vết thương đều do d.a.o mổ gây ."

"Là d.a.o mổ của bác sĩ ?" Tô Tiểu Lạc hỏi.

"Ừ, những c.h.ế.t đều gây mê khi chết, nên khi m.ó.c t.i.m họ hề đau đớn."

"Vậy càng , nếu chị g.i.ế.c , nhất định để nếm trải sự tra tấn tàn khốc nhất đời." Mị Nương yêu kiều .

Ôn Dữ đang suy nghĩ về vụ án, để ý đến cô , Mị Nương thấy như bèn bĩu môi: "Đàn ông đời đều đổi hết ?"

Lang thú "hừ" một tiếng: "Có lẽ là do cô ."

Tô Tiểu Lạc hỏi: "Hai t.h.i t.h.ể còn cũng tìm thấy ở gần đó ?"

Ôn Dữ gật đầu: " , cách đến một nghìn mét."

Tô Tiểu Lạc: "Chúng đến ngoại ô một chuyến nữa, lẽ ở đó còn manh mối nào khác mà chúng để ý."

Ôn Dữ cũng ngại phiền phức, vì phá án, nhiều cũng là gì, lập tức lái xe đưa họ trở về ngoại ô.

Tôn Đằng Phi và Trịnh Thư Ý vẫn đang niệm chú siêu độ cho những hồn ma còn , Mị Nương thấy Trịnh Thư Ý thì khỏi khẽ "hử" một tiếng.

Trông quen quen, hình như gặp ở .

"Mị Nương, cô thể cảm nhận thở của chị gái cô ?" Tô Tiểu Lạc hỏi.

Mị Nương cảm nhận một chút, thấy bất kỳ dấu vết nào của chị gái, cô lắc đầu.

Tô Tiểu Lạc bấm ngón tay tính toán, yêu quái thật sự khó đoán. Lần xem như tay trắng trở về.

Tôn Đằng Phi và Trịnh Thư Ý việc vất vả cả ngày, mệt mỏi đến mức hai mắt tối sầm, lên xe là dựa ghế ngủ ngay.

Việc siêu độ hao tâm tổn trí.

Tô Tiểu Lạc hỏi: "Chị cô xuống núi vì lý do gì, chẳng lẽ cô chút nào ?"

Mị Nương bức xúc : "Chị chắc là vì đàn ông đó mà xuống núi. Luân hồi chuyển thế, chị đợi năm trăm năm ."

"Không ngờ hồ yêu các cũng chung tình thật." Tô Tiểu Lạc cảm khái.

"Là để g.i.ế.c ." Mị Nương liếc Tô Tiểu Lạc.

"..."

"Chị từng một tình, chị đưa hết vàng cất giấu trong nhà cho . phụ bạc chị , ngày thành với phụ nữ khác, chị đồ sát cả nhà . Cũng vì mà hỏng mất việc tu hành, chị xuống núi lẽ là để tìm ." Mị Nương cảm thấy bất lực với chị gái .

"Đã đồ sát cả nhà , còn tìm gì?" Tô Tiểu Lạc khó hiểu.

"Chị chị cam lòng, hỏi từng hối hận ." Mị Nương cũng cảm thấy chị gái chút khó hiểu, cô cũng tình yêu là gì, thật sự thể khiến và yêu đều si mê như ?

"Ai cũng yêu quái đáng sợ, nhưng những còn đáng sợ hơn cả yêu quái." Lang thú .

"Ai chứ! Ngày xưa chị cũng là một cô gái ngây thơ trong sáng." Mị Nương cảm thấy đáng cho chị gái .

Đã năm trăm năm trôi qua mà vẫn thể quên.

"Vậy cô ngày tháng năm sinh của đó ?" Tô Tiểu Lạc hỏi.

"Biết chứ, lúc khi hai đính ước, từng thiệp cưới, lấy , cô xem ." Mị Nương đưa thiệp cưới cho Tô Tiểu Lạc.

Tô Tiểu Lạc cất thiệp cưới : "Để về nhà tính toán kỹ ."

Mấy cùng Ôn Dữ đến nhà ăn, ăn trưa xong thì ai về nhà nấy.

Tô Tiểu Lạc đóng cửa phòng , bắt đầu tính toán thông tin luân hồi chuyển thế của đàn ông .

Loading...