Thiên Kim Biết Xem Bói - Chương 232

Cập nhật lúc: 2025-06-10 14:27:31
Lượt xem: 456

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Hòa phận thật sự của Tô Tiểu Lạc, khỏi thở dài một tiếng. Mẹ của họ tuy hồ đồ, nhưng lòng vô cùng .

“Thôi nào, đổi góc khác , chúng đang hưởng phúc đấy!”

Mọi chằm chằm Tô Hoà, thương cũng gọi là hưởng phúc ?

Tô Hòa : “Mọi nghĩ mà xem, thương , giường suốt một tháng chẳng cần gì, chỉ chờ chúng phục vụ. Không hưởng phúc thì là gì?”

Vương Thiến bật lớn, : “Cũng chỉ em Sáu mới nghĩ chuyện .”

Nghiêm Chỉ mỉm : “Mẹ tảo tần cả đời , giờ cũng nên hưởng phúc thôi.”

Trình Nhã dở dở : “Chỉ là cách hưởng phúc phần đặc biệt quá.”

Cả nhóm rộn rã.

Dù chờ đợi tại bệnh viện, họ cũng thấy bóng dáng Tô Vãn, đành đưa Trình Nhã về nhà.

Tô Hòa cõng bà lên lầu, dì Trần cũng theo phụ giúp.

Lúc Nghiêm Chỉ mới lên tiếng: “Em gặp Tô Vãn ở bệnh viện.”

Vương Thiến liền hỏi: “Vậy em với cô rằng chúng thương ở lưng ?”

“Sao ?” Đây chính là điểm khiến Nghiêm Chỉ tức giận, “Em còn rõ cả phòng bệnh, hy vọng cô đến an ủi , mà cô thèm xuất hiện.”

Vương Thiến bực tức: “Thế em thẳng mặt , để xem nhà họ Tô nuôi mười mấy năm mà nuôi thứ gì!”

“Em chẳng qua sợ buồn thôi!” Nghiêm Chỉ uất ức đáp.

“Thôi, trong lòng rõ là , chuyện khác chọn thế nào cũng chẳng liên quan nhiều đến chúng .” Tô Viễn với tư cách là Cả, khi bố ở nhà, chính là trụ cột của gia đình .

“Tiểu Lạc, em gì?” Nghiêm Chỉ khỏi cảm thấy kỳ lạ.

“Chị dâu Hai, chị cứ chờ xem kịch .” Tô Tiểu Lạc vẻ bí ẩn : “Thiện ác cuối cùng cũng báo, ông trời nào buông tha ai?”

Mọi quen với kiểu của cô, cũng truy hỏi thêm.

Tô Tiểu Lạc chuyển chủ đề: “Chị dâu Hai, chị hứng thú với ba vụ án ở ngoại ô, nạn nhân m.ó.c t.i.m ?”

Nghiêm Chỉ gật đầu liên tục, hỏi: “Em cách lấy tài liệu đầu tiên ?”

Tô Tiểu Lạc: “Hiện tại thì , nhưng khi vụ án phá nhất định sẽ thuộc về chị.”

Nghiêm Chỉ ôm lấy cô: “Tiểu Lạc, chị yêu em!”

Tô Đông lập tức kéo cô qua, giọng đầy ghen tuông: “Thế còn thì ?”

Nghiêm Chỉ nghĩ ngợi một chút, : “Ừm, yêu hơn Tiểu Lạc một chút xíu.”

Tô Tiểu Lạc ôm trán thở dài, quả nhiên cô trở thành nhân vật nền cho hai họ phát cẩu lương.

“Làm ơn tiết chế một chút, ở đây còn trẻ vị thành niên đấy!” Tô Tiểu Lạc nhắc nhở.

“Em cũng mười chín tuổi .” Nghiêm Chỉ đáp.

“Em đang hai đứa nhỏ nhà chị kìa.” Tô Tiểu Lạc chỉ hai đứa trẻ ngay ngắn bên cạnh. Chúng dường như quen với cảnh tượng , còn giả vờ lấy tay che mắt, giờ thì chống cằm vui vẻ.

là trẻ con, bố thế nào dạy dỗ thế !

Tô Tiểu Lạc lắc đầu.

******

Tô Tiểu Lạc đến nhà họ Ôn, chạm mặt Ôn Dữ từ đồn cảnh sát trở về.

Ôn Dữ trông mệt mỏi, rõ ràng kiệt sức vì vụ án .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-biet-xem-boi/chuong-232.html.]

“Tiểu Lạc, nếu cô tới, cũng sẽ tìm cô.” Ôn Dữ .

“Vì vụ án đó ?” Tô Tiểu Lạc hỏi.

Ôn Dữ gật đầu: "Lại phát hiện thêm hai t.h.i t.h.ể nữa, hiện tại gác hết các vụ án khác sang một bên. Cấp lệnh, nếu cung cấp thông tin hữu ích sẽ thưởng hai trăm đồng. Nếu giúp phá án sẽ thưởng năm trăm đồng."

"Ít quá đấy." Tô Tiểu Lạc bĩu môi, vụ liên quan đến hai con yêu quái già, xử lý khéo sẽ lưỡng bại câu thương. dù thế nào, cô cũng sẽ giúp Mị Nương tìm chị gái, nên đành nợ Ôn Dữ một ân tình. "Thôi , xem như nể mặt quen lâu năm, giúp ."

Ôn Dữ thở phào nhẹ nhõm: "Cô yên tâm, tiền thưởng sẽ cố gắng hết sức xin cho cô."

Ôn Dữ tuy là một cảnh sát hình sự lâu năm, nhưng vụ án chỗ nào cũng toát lên vẻ kỳ quái, rõ ràng vượt quá khả năng của họ. Nếu Tô Tiểu Lạc chịu giúp, thực sự nhờ ai nữa.

" một điều kiện."

"Cô cứ ."

" vụ án cuối cùng do chị dâu Hai đưa tin."

"Được."

Ôn Dữ tin tưởng nhân phẩm của Nghiêm Chỉ, điều gì nên đưa tin, điều gì nên đưa tin. Hơn nữa, những bài báo của Nghiêm Chỉ, đều là những bài tích cực, sẽ gây hoang mang dư luận.

Ôn Đình trở về với vẻ mặt vui, thấy Tô Tiểu Lạc, cô hiếm khi nổi cáu, mà ủ rũ cúi đầu, gần như sắp .

Sau khi Tô Tiểu Lạc cáo từ, Ôn Đình mới kìm nước mắt: "Anh, xem Vãn Vãn trở nên như ? Em đến bệnh viện tìm , mong đến thăm dì Trình, nhưng chịu ."

Ôn Dữ thở dài: "Mỗi đều sự lựa chọn của riêng , em thể ép buộc cô ."

"Trước đây như , đây dì Trình đau ốm là lo lắng lắm. Còn kéo em hỏi những bài thuốc dân gian, mong dì Trình nhanh khỏi, bây giờ em gần như nhận nữa." Ôn Đình uất ức .

"Em cũng đây , bây giờ bố ruột của cô trở về, đang mắc bệnh nặng, cô ở bên cạnh chăm sóc cũng là lẽ thường." Ôn Dữ hề ngạc nhiên khi Tô Vãn lựa chọn như . Con ai cũng hướng về nơi hơn.

Từ khi giải ngũ khỏi lực lượng đặc nhiệm, Tô Vãn cũng còn nhiệt tình với như .

Cô gái từ nhỏ thực dụng.

"Em với , em sẽ trông chừng một lát, chỉ cần đến thăm dì Trình một chút về cũng ." Ôn Đình cảm thấy buồn, " sợ bố buồn, dì Trình nuôi mười năm, sợ dì Trình buồn ?"

Ôn Dữ xoa đầu em gái: "Đình Đình, mong em nhanh chóng trưởng thành, nhưng em nhất định học cách bảo vệ bản , đừng để bất cứ ai tổn thương em."

Ôn Đình gật đầu, vẻ hiểu chuyện, hỏi: "Cậu đối xử với dì Trình như , đối với em thì ?"

Ôn Dữ: "Cứ để chuyện thuận theo tự nhiên! Người lâu ngày mới lòng , sẽ ngày sự thật phơi bày."

*****

Tô Vãn ở bệnh viện trông nom đến nửa đêm, Lý Tân Đào bệnh tật hành hạ khổ sở, hai ngày nay sụt mất hai cân.

đang ngủ gật, thì ngoài cửa vang lên tiếng mèo kêu.

Tô Vãn giật tỉnh giấc, liếc Lý Tân Đào giường bệnh rón rén cửa.

Đi theo bóng đen đến cuối hành lang, cô khó chịu hỏi: "Sao ông đến bệnh viện?"

"Bệnh của em trai mày tái phát , mày nghĩ cách kiếm ít tiền !" Hứa Mạnh Lương yêu cầu.

" , bây giờ là thời điểm đặc biệt, ông đừng ép nữa." Tô Vãn hạ thấp giọng .

"Tao tất cả đều vì em trai mày, nếu nó mệnh hệ gì thì mày cũng đừng hòng sống yên ." Hứa Mạnh Lương đe dọa.

Tô Vãn siết chặt nắm tay, cố nén cơn giận dữ: "Được, sẽ nghĩ cách, nhưng trong thời gian ông đừng xuất hiện ở đây nữa."

Hứa Mạnh Lương rời , Tô Vãn đó bóng lưng gã, thầm nghĩ, nếu gã biến mất thì phiền não sẽ còn nữa.

Tô Vãn giật khi nhận suy nghĩ của , thể ý nghĩ đáng sợ như ?

Loading...