Thiên Kim Biết Xem Bói - Chương 129
Cập nhật lúc: 2025-06-07 11:53:42
Lượt xem: 509
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Tôn Cường cũng đến, tay xách một túi táo. Hắn phòng bệnh theo lời Phó Nhiễm, thấy một vòng vây quanh, khỏi tò mò gần.
"Nhường đường!" Nhìn thấy giường bệnh, giật nảy .
Chết tiệt!
Sao xí như ? Còn hơn cả vợ !
Cũng kẻ xui xẻo nào gặp chuyện .
Tôn Cường chuyển tầm mắt, thấy Nghiêm Chỉ đang lóc bên cạnh, trái tim lập tức mềm nhũn.
Sao ?
Tôn Cường chen lên phía , : "Đồng chí Nghiêm Chỉ, đồng chí Nghiêm Chỉ, cô ? Người giường là ai ?"
Điền Quyên tức chết, tên đàn ông chó c.h.ế.t ngay cả vợ cũng nhận . Nghiêm Chỉ rặn một giọt nước mắt, Tôn Cường với vẻ mặt đẫm lệ: "Anh Cường, cô ..."
Tôn Cường thương hoa tiếc ngọc nhất, đặc biệt là như Nghiêm Chỉ, vội vàng : "Cô đừng lo lắng, Cường sẽ nghĩ cách giúp cô."
Điền Quyên tức đến nỗi mắt từ lác chuyển thành lé luôn, tên đàn ông chó c.h.ế.t đang diễn trò gì ?
"Điền Quyên."
"Điền Quyên cô , cô ? Sao để cô ở đây một , thật là quá đáng!" Tôn Cường nhíu mày, càng thêm bất mãn với Điền Quyên, chân gãy còn chạy lung tung ?
"Haha, mắt lé, còn mù luôn !" Tô Tiểu Lạc nỗi đau của khác. "Nói cũng , thật là xứng đôi. Anh Hai, thấy ?"
Tô Đông Nghiêm Chỉ gọi " Cường", mặt mũi lập tức đen .
Hoàn thấy lời Tô Tiểu Lạc . Anh chỉ "ừ" một tiếng qua loa, cắn mạnh miếng bánh.
Điền Quyên tức đến nỗi khó thở, mặt mày tái mét. Bác sĩ vội vàng giải tán đám đông đang xem náo nhiệt, Tôn Cường thấy liền chen đến bên cạnh Nghiêm Chỉ.
Hắn ân cần hỏi: "Đồng chí Nghiêm Chỉ, ăn táo ? gọt vỏ cho cô nhé!"
"Cô thích ăn táo, cô thích ăn quýt, là xuống mua cho cô ít quýt ?" Tô Đông nhịn lên tiếng.
Nghiêm Chỉ trừng mắt Tô Đông: "Anh Cường, đừng bậy. Bây giờ tình hình của Điền Quyên , bác sĩ nhất nên kiểm tra diện. Tiền kiểm tra hai mươi tệ, Điền Quyên tiếc tiền, mau khuyên cô !"
"Điền Quyên gì mà cần đến hai mươi tệ?" Tôn Cường nhíu mày.
"Đây chính là Điền Quyên đấy!" Nghiêm Chỉ chớp chớp mắt, "Anh nhận cô ?"
"Cái gì?" Tôn Cường ngớ .
Điền Quyên thầm mắng mười tám đời tổ tông Tôn Cường, cô chuyện với Tôn Cường nên chỉ im lặng.
Tôn Cường Điền Quyên đang giường bệnh với cái miệng méo mắt lệch, vẫn hồn, hỏi: "Không chỉ bong gân thôi , , ..."
Tôn Cường từng gặp như , trong khu tập thể một từ nhỏ bại liệt, vẫn luôn như . Điền Quyên lớn tuổi , cũng bại liệt ?
"Bác sĩ cũng tại , cụ thể cần kiểm tra thêm." Nghiêm Chỉ Điền Quyên với vẻ thương hại.
"Bác sĩ cũng tại , còn kiểm tra gì?" Tôn Cường chỉ cảm thấy thật xui xẻo.
"Chính vì mới kiểm tra chứ!" Nghiêm Chỉ trừng mắt, hiểu sự thờ ơ của Tôn Cường đối với chuyện . "Tuy bác sĩ nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng đề phòng vạn nhất chứ!"
"Nếu nguy hiểm đến tính mạng, thì càng cần kiểm tra." Tôn Cường thở dài, Điền Quyên với vẻ bất mãn.
Ngày nào cũng chỉ giỏi gây chuyện cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-biet-xem-boi/chuong-129.html.]
" còn , đồng chí Nghiêm Chỉ phiền cô chăm sóc cô , tan sẽ đến thăm cô !" Tôn Cường đặt túi táo xuống, bỏ luôn.
Điền Quyên sớm đoán kết cục , nên cảm giác gì.
Nghiêm Chỉ an ủi: "Điền Quyên, Cường loại như , chắc chắn là kiếm tiền cho . Nếu , tiền sẽ trả , cứ kiểm tra ."
Điền Quyên tưởng nhầm, cô hỏi một nữa: "Cậu gì cơ?"
" trả ." Nghiêm Chỉ từ nhỏ đến lớn chỉ một bạn là Điền Quyên. Những khác đều xa lánh cô , chơi với cô . " thấy xảy chuyện."
Đây là hai mươi tệ đấy!
Điền Quyên khỏi cảm động, nhưng cô vẫn từ chối: "Cho dù kiểm tra bệnh thì chứ? Tiền chữa trị cũng sẽ ai trả cho !"
"Ngốc ạ, khác trả cho , trả cho ." Nghiêm Chỉ nhỏ giọng , " còn để dành một ít tiền, đều đưa cho chữa bệnh, xảy chuyện!"
Điền Quyên nghẹn ngào, mắt cũng đỏ hoe. Cô nhắm mắt , nhất thời nghẹn ngào nên gì.
Người thường "Đại nạn đến thì mỗi một ngả". Nếu ở đây là Tôn Cường, cô cũng sẽ lựa chọn giống như Tôn Cường, nên cô trách .
Nghiêm Chỉ, cô gái ngốc nghếch vẫn khiến cô kinh ngạc, còn rằng sẵn sàng bỏ tiền để chữa bệnh cho !
Tô Đông thở dài, lấy từ trong túi một chiếc khăn tay đưa cho Tử Thành: "Đưa cho con !"
Hở một tí là , là của hai đứa con mà tính khí vẫn thất thường như .
Tô Tử Thành ngoan ngoãn đưa khăn tay cho Nghiêm Chỉ, Nghiêm Chỉ nhận lấy lau nước mắt, cô : "Điền Quyên, tin rằng xã hội vẫn còn tình . sẽ ngoài quyên góp cho , nhất định sẽ cách!"
Điền Quyên nữa.
Xã hội , thật sự còn tình ? Tại Nghiêm Chỉ thể ngây thơ như ?
"Mẹ, đừng nữa, cùng lắm con đưa hết tiền tiêu vặt của con cho !" Tô Tử Thành vội vàng an ủi, bố đàn ông thể để con gái rơi nước mắt.
"Ngoan lắm!" Nghiêm Chỉ xoa đầu bé. "Con bao nhiêu?"
"Con một trăm tệ, đưa hết cho !" Tô Tử Thành một con heo đất, bên trong đều là tiền lì xì của những năm , còn tiền tiêu vặt hàng ngày, bé đều tiết kiệm !
Nghe một đứa trẻ con mà cũng một trăm tệ, Điền Quyên ghen tị cảm thấy khó chịu. Ghen tị vì bé tiền, cũng ghen tị vì Nghiêm Chỉ một đứa con trai ngoan ngoãn như .
"Ngoan lắm!" Nghiêm Chỉ xoa đầu bé, cô Tô Đông, ánh mắt như đang hỏi bỏ tiền ?
Tô Đông mặt , tiền của đều đưa hết cho gia đình, giữ một đồng nào, lấy tiền cho cô chứ?
Thật sự tự lượng sức ?
ánh mắt của cô quá nóng bỏng, Tô Đông đành lên tiếng: " thể mượn một ít."
Tô Tiểu Lạc nhịn bật , Hai đúng là miệng d.a.o găm tâm đậu hũ.
Buổi chiều, bố của Điền Quyên cũng đến. tự nguyện, mà là Tôn Cường lôi đến.
Thấy con gái như , bố Điền cũng bất lực, nhíu mày : "Con gái gả nhà họ Tôn các , bây giờ nó thành như thế , chữa bệnh cho nó thì ?"
"Cô đúng là gả cho con, chẳng lẽ gả cho con thì còn là con gái của bố nữa ?" Tôn Cường gào lên, "Hơn nữa cô chịu ngoan ngoãn ở nhà, thành thế thì trách ai? Ai nhà bố gen di truyền , cố tình hại con ?"
"Tên khốn nạn , mày bậy bạ gì ?" Bố Điền tức đến đỏ mặt tía tai, mắng, "Tên súc sinh , nếu mày là loại , đánh c.h.ế.t tao cũng gả Quyên Tử cho mày!"
"Vậy thì ông dẫn về ." Tôn Cường cũng giả vờ nữa, vô , " xứng với con gái ông, dẫn !"
Bố Điền tức đến suýt ngất, ông tức giận : "Mày đừng hòng chối bỏ trách nhiệm, con gái tao gả nhà họ Tôn, nhà họ Tôn các chữa bệnh cho nó!"