Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 97: Là vị tráng sĩ nào rút đao tương trợ?
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:21:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Nhị Cẩu và Triệu Đại Chuột cũng cảm giác y hệt, đột nhiên như thứ gì đó theo dõi, sống lưng lạnh toát. ba tên đang tinh trùng thượng não, một lòng chỉ chiếm đoạt cô vợ nhỏ xinh nên chẳng để tâm đến cảm giác bất thường .
"Ở ! Đuổi theo mau!"
Lưu Con Khỉ mắt sắc, liếc thấy chỗ Khương Duyệt và Ninh Ninh đang nấp, phấn khích lao tới.
Khương Duyệt tuy rõ Từ Nhị Cẩu và đồng bọn gì, nhưng chỉ bộ dạng lén lút và ánh mắt dâm tà của chúng, cô ngay mục đích của bọn đơn giản chỉ là bắt cô về Đội trật tự.
"Mẹ kiếp!" Khương Duyệt nhịn c.h.ử.i thề. Chẳng bảo trị an thời lắm !
"Mẹ ơi, sợ!" Ninh Ninh ôm chặt cổ Khương Duyệt, thấy ba gã đàn ông đuổi theo sát nút, con bé sợ hãi vô cùng.
"Đừng sợ! Có đây!" Khương Duyệt chạy ngoái . Cô thấy ba tên Từ Nhị Cẩu đang bao vây từ ba hướng. Cô định chạy về phía đông nhưng gã mặt chuột tai khỉ chặn đường ép .
"Con tiện nhân, xem mày chạy đằng nào!" Đôi mắt tam giác của Từ Nhị Cẩu lóe lên tia hung ác đầy phẫn hận.
Khương Duyệt bực bội thôi: "Từ Nhị Cẩu, chỉ là cho mấy miếng khoai tây chiên thôi mà, cần thiết bám riết lấy như thế ?"
"Phi!" Từ Nhị Cẩu nhổ toẹt bãi nước bọt xuống đất, lạnh giọng chửi: "Tiện nhân, mày còn dám nhắc đến khoai tây chiên với ông ? Đấy là chuyện mấy miếng khoai ? Đấy là thể diện! Một con đàn bà nhà quê như mày mà cũng dám ông mất mặt, hôm nay ông dạy dỗ mày cho trò!"
Khương Duyệt: "..." Cái quái gì thế? Mấy miếng khoai tây chiên mà nâng tầm lên thành vấn đề thể diện á?
"Các gì?" Nhìn bộ dạng lấm la lấm lét ý của ba tên , Khương Duyệt bắt đầu căng thẳng.
Hôm qua cô chạy thoát là nhờ Hà Tĩnh Hiên giúp đỡ. Hôm nay cô một một bế thêm Ninh Ninh, đường bên nãy giờ chẳng ai qua . Mà Khương Duyệt nghi ngờ là dù qua đường, thấy hai tên đeo băng đỏ Đội trật tự bắt thì chắc cũng chẳng ai dám can thiệp.
Giờ đây?
"Bọn tao gì á? Hỏi đấy!" Triệu Đại Chuột vuốt vuốt hai cái ria mép chuột, hắc hắc: "Đương nhiên là '' mày !"
"Bốp!" Khương Duyệt vớ hòn đá ném thẳng mặt Triệu Đại Chuột, tức ghê tởm: "Đồ hổ! Làm cái đầu ông !"
"Con mụ còn cay cú phết, thích!" Triệu Đại Chuột né hòn đá, đưa tay định tóm lấy Khương Duyệt: "Khuyên em lời các , các sẽ thương em mà!"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Lúc , Từ Nhị Cẩu bỗng phát hiện điều bất thường: "Đại ca, thằng Khỉ ?"
Lưu Con Khỉ nãy còn cùng bọn , chỉ trong chớp mắt thấy .
"Kệ xác nó, bắt con mụ !" Triệu Đại Chuột đang ngứa ngáy trong lòng, từng gặp phụ nữ nào như thế , nếu ngủ cô thì c.h.ế.t cũng đáng!
Hậu quả gì thì tính , cùng lắm bảo nhà dàn xếp!
"Em gái, bộ dạng em thế chắc chồng ở nhà vô dụng mới ngoài bán hàng rong chứ gì? Chi bằng em theo , chỉ cần em ngủ với , mỗi tháng cho em mười đồng, còn sướng hơn theo thằng chồng vô dụng gấp vạn !" Triệu Đại Chuột vênh mặt, bày tư thế tự cho là "ngầu" liếc Khương Duyệt.
"Ọe!" Khương Duyệt suýt nữa nôn tại chỗ vì ghê tởm, "Nằm mơ !"
Cô cũng phát hiện thiếu mất một tên, bèn đầu bỏ chạy nữa, trong đầu tính toán cách cắt đuôi hai tên còn hoặc chạy đến Cục Công an báo án.
Từ Nhị Cẩu và Triệu Đại Chuột thấy Khương Duyệt chạy liền vội vàng đuổi theo. ngay đó Từ Nhị Cẩu cảm thấy , phía im ắng thế nhỉ?
Hắn đầu , lúc mới phát hiện Triệu Đại Chuột nãy còn chạy cùng giờ cũng biến mất tăm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-97-la-vi-trang-si-nao-rut-dao-tuong-tro.html.]
"Đại ca? Thằng Ba?" Từ Nhị Cẩu gọi hai tiếng.
"Hu hu, cứu mạng! Nhị Cẩu, mau gọi tới, bố mày đ.á.n.h !"
Không từ truyền đến tiếng c.h.ử.i bới khản đặc của Triệu Đại Chuột, kèm theo đó là tiếng nắm đ.ấ.m nện da thịt thùm thụp.
"Mẹ kiếp, mày bố mày là ai ? Thằng ch.ó c.h.ế.t mày dám đ.á.n.h bố, bố cho mày ăn hết... Ái da, đừng đ.á.n.h nữa, đau c.h.ế.t mất thôi!"
Từ Nhị Cẩu tiếng Triệu Đại Chuột kêu la oai oái, theo âm thanh tìm tới, xem kẻ nào to gan dám đ.á.n.h Triệu Đại Chuột.
Khương Duyệt cũng thấy tiếng Triệu Đại Chuột đánh. Cô mừng thầm trong bụng, thầm nghĩ vị hùng hảo hán nào thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ đây, xem vận may của cô cũng tệ lắm!
"Đa tạ tráng sĩ nhé!" Khương Duyệt vọng cắm đầu chạy tiếp, quên nhắc nhở ân nhân: "Tráng sĩ thì cho trót, tiện tay xử lý nốt tên Từ Nhị Cẩu khốn kiếp luôn ạ! báo công an ngay đây, sẽ dẫn chi viện cho tráng sĩ!"
Tiếng Khương Duyệt vọng từ xa. Khóe mắt Từ Nhị Cẩu thoáng thấy một bóng , cao lớn vạm vỡ. Dù cách một đoạn xa, vẫn cảm nhận cơn giận dữ ngút trời tỏa từ đó.
Từ Nhị Cẩu co giò định chạy. Hắn rõ sức , kẻ thể âm thầm bắt mất Lưu Con Khỉ và Triệu Đại Chuột chắc chắn thủ bất phàm, một đối thủ.
Từ Nhị Cẩu chạy hai bước một cú đá trúng khoeo chân, ngay đó một cú đ.ấ.m giáng xuống mắt tím bầm, thêm một cú nữa hai mắt sưng húp thấy đường.
Tiếp theo là một trận mưa đ.ấ.m đá túi bụi. Từ Nhị Cẩu kêu la t.h.ả.m thiết. Hắn vốn là kẻ yếu thận, chạy vài bước thở dốc, chịu nổi trận đòn thế , suýt chút nữa tắt thở.
Mười phút , công an nhận tin báo chạy tới hiện trường.
"Chính là bọn họ, bám theo từ chợ , còn buông lời tục tĩu trêu ghẹo, bắt tiếp bọn họ... Hu hu..." Khương Duyệt chỉ đến đó dừng, phần còn để các đồng chí công an tự suy diễn.
"Ái da! Ái da!" Ba tên Từ Nhị Cẩu mặt mũi bầm dập đè lên rên rỉ ngóc đầu lên nổi.
Công an thấy ba tên liền nhíu mày: "Lại là các !"
"Cạch cạch cạch!"
Ba chiếc còng tám khóa c.h.ặ.t t.a.y ba tên lưu manh. Công an quanh hiện trường thấy ai khác, bèn với Khương Duyệt: "Đồng chí nữ, phiền cô theo chúng về Cục Công an một chuyến để lấy lời khai!"
"Vâng! Không vấn đề gì ạ!" Khương Duyệt đương nhiên đồng ý ngay, cô còn hỏi xem ba tên sẽ xử lý thế nào.
Đến Cục Công an, xong biên bản, Khương Duyệt hỏi nữ công an ghi lời khai cho : "Đồng chí công an, mấy kẻ trêu ghẹo sẽ giam bao lâu ạ? lo bọn họ thả sẽ trả thù."
"Mấy kẻ ít nhất cũng tù nửa tháng, pháp luật bảo vệ, cô đừng lo lắng quá!" Nữ công an an ủi Khương Duyệt.
Khương Duyệt: "... Mới nửa tháng thôi ạ?"
Cô nhớ thập niên 70-80 tội lưu manh xử nặng lắm mà? Cô xem phim thấy trêu ghẹo phụ nữ t.ử hình, cưỡng hôn phụ nữ t.ử hình, nữ quản lý chuốc t.h.u.ố.c mê cấp cũng t.ử hình cơ mà.
"Ơ, đây chẳng Tiểu Khương ? Sao cháu ở Cục Công an thế ?"
Khương Duyệt tiếng , hóa là cô của Hà Tĩnh Hiên. Bà xách một cái làn chợ, như thăm , trông chẳng ăn nhập gì với bối cảnh Cục Công an cả.
"Cô Hà ạ, cô ở đây?" Khương Duyệt chút ngạc nhiên.
"Cháu chào bà ạ!" Ninh Ninh thấy cô Hà như thấy kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, ngọt ngào vô cùng.
"Ừ, chào cháu, chào cháu!" Cô Hà thấy Khương Duyệt thì mừng rỡ: "Mới hẹn ngày mai hai nhà gặp mặt, hôm nay tình cờ gặp cháu ở đây. Hai chị em hôm nay chạy nữa nhé! Đi, trưa nay về nhà cô ăn cơm!"