Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 92: Cho tôi bị ngũ lôi oanh đỉnh

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:21:33
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Khương Duyệt cứ cảm thấy tiếng "Hừ" của Cố Dã bình thường chút nào. Bình thường Cố Dã chỉ "hừ" cô khi châm chọc mỉa mai thôi!

 

Cho nên rốt cuộc Cố Dã cô lên huyện thành ?

 

Khương Duyệt lén quan sát Cố Dã. Chỉ thấy một tay xách gùi của cô, một tay bế Ninh Ninh phía , thỉnh thoảng còn chậm hoặc dừng bước chờ cô một chút. Ngoài tiếng "hừ" nãy thì vẻ gì bất thường.

 

Khương Duyệt vốn đang do dự nên chủ động thú nhận , nhưng nghĩ nghĩ , lẽ Cố Dã cũng chẳng rõ cô gì, mà tự thú chẳng là "lạy ông ở bụi "?

 

Hơn nữa, hôm nay tên Từ Nhị Cẩu suýt nữa hại cô Đội trật tự tóm, ít nhất một thời gian dài nữa cô sẽ lên huyện bán khoai tây chiên, cho nên dứt khoát là !

 

Đi mãi đến tận cổng khu gia đình, Cố Dã cũng mở miệng câu nào. Khương Duyệt mải suy nghĩ nên cũng chủ động tìm đề tài. Chỉ đến khi thấy Ninh Ninh ăn xong một viên Đại Bạch Thỏ thò tay túi moi tiếp, cô vội ngăn .

 

"Ninh Ninh, hôm nay con ăn nhiều kẹo lắm , ăn nữa!"

 

"Ăn thêm một cái nữa thôi! Chỉ một cái thôi mà!" Ninh Ninh giơ một ngón tay trỏ lên, tay lén lút móc một viên kẹo, bóc giấy gói định trộm nhét miệng.

 

"Hửm?" Khương Duyệt sa sầm mặt mũi.

 

"Cái là cho ba ba ăn!" Ninh Ninh phản ứng cực nhanh, thấy Khương Duyệt biến sắc liền nhét tọt viên kẹo miệng Cố Dã, còn nở nụ lấy lòng.

 

Cố Dã: "..."

 

Khương Duyệt chú ý thấy vẻ mặt cạn lời của Cố Dã, nén : "Thế Ninh Ninh hỏi ba xem ngọt ?"

 

"Ba ba ngọt ạ?" Ninh Ninh bĩu cái miệng nhỏ, mắt long lanh chằm chằm miệng Cố Dã hỏi.

 

"Ngọt!" Lúc Cố Dã , ánh mắt liếc Khương Duyệt.

 

Cố Dã cảm giác từ khi Ninh Ninh theo Khương Duyệt, tính tình con bé hình như cũng ngày càng giống cô.

 

Cả nhà ba khu gia đình thì gặp Trần Bảo Trụ đang gánh một gánh ngói vỡ tới.

 

"Cố Đoàn!" Trần Bảo Trụ thấy Cố Dã lập tức đặt gánh xuống, nghiêm chào, khuôn mặt thô kệch khó giấu vẻ căng thẳng.

 

Cố Dã gật đầu, thẳng qua.

 

Trần Bảo Trụ cúi đầu. Khương Duyệt liếc qua thấy sắc mặt xanh mét.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Lý Hồng Anh ngay lưng Trần Bảo Trụ, cũng gánh một gánh ngói vỡ, mồ hôi nhễ nhại, chốc chốc đỡ eo. Thấy Trần Bảo Trụ đột nhiên dừng , mụ hỏi: "Bố nó, nữa?"

 

Lời còn dứt, Lý Hồng Anh thấy Cố Dã, mặt lập tức nở nụ giả lả: "Ôi, là Cố Đoàn trưởng đấy , gánh nặng quá nên thấy!"

 

Thấy Cố Dã thèm để ý, Lý Hồng Anh đặt gánh xuống, lon ton chạy theo Cố Dã tự biên tự diễn: "Haizz, mấy hôm nay mưa to gió lớn, nhà khổ quá chú ạ. Ngoài trời mưa to, trong nhà mưa nhỏ, chỗ nào cũng dột. Ngủ đến nửa đêm nước mưa xối ướt cả giường, thằng Nhị Ngưu Tam Ngưu cảm lạnh hết cả. Hu hu, hai hôm bố nó đội mưa ngói, kết quả xong thì rơi xuống, vỡ đầu thằng Ngũ Ngưu, chảy bao nhiêu là m.á.u hu hu..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-92-cho-toi-bi-ngu-loi-oanh-dinh.html.]

 

Cố Dã nhíu mày.

 

Lý Hồng Anh như thấy vẻ lạnh lùng của Cố Dã, tiếp tục lóc kể lể: "Mẹ thằng Bảo Trụ cũng ốm, bốc một thang t.h.u.ố.c mất ba đồng bạc. Tiền lương ít ỏi của bố nó gửi hết về cho bà nội khám bệnh , nhà chúng sắp còn gạo đổ nồi nữa. Hu hu, lớn chúng nhịn ăn , chỉ thương mấy đứa nhỏ chịu đói..."

 

Khương Duyệt vẻ mặt cạn lời. Lý Hồng Anh còn định chơi bài khổ nhục kế với Cố Dã ? Lấy cái mặt dày thế !

 

"Hóa nhà các khó khăn thế cơ ?" Khương Duyệt lúc mới mở miệng, còn vẻ mặt đồng cảm.

 

Lý Hồng Anh tiếng Khương Duyệt là lập tức cảnh giác. Mụ nếm mùi đau khổ trong tay Khương Duyệt mấy , con tiểu tiện nhân mở miệng chắc chắn !

 

Thế là Lý Hồng Anh vòng vo nữa, trực tiếp rõ ý đồ với Cố Dã: "Cố Đoàn trưởng, sai . Chú nể tình nhà khó khăn mà cho thêm một cơ hội ? đảm bảo nhất định sẽ chăm sóc Ninh Ninh thật , tuyệt đối để con bé bắt nạt!"

 

Lý Hồng Anh bày bộ dạng khổ sở cùng cực, giọng điệu gấp gáp, còn giơ tay lên thề thốt: "Nếu Ninh Ninh còn ai bắt nạt, cứ để sét đ.á.n.h c.h.ế.t, ngũ lôi oanh đỉnh!"

 

Kể từ khi Khương Duyệt cắt đứt đường tài lộc từ Cố Dã, ảnh hưởng trực tiếp nhất là đời sống gia đình mụ tụt dốc phanh.

 

Trước Lý Hồng Anh mỗi tháng 25 đồng tiền lương Cố Dã đưa, tiền chợ tính riêng, còn thể từ nhà con ngốc Khương Duyệt tiện tay "cầm nhầm" gạo, dầu, trứng gà thậm chí cả thịt lợn mang về nhà, cuộc sống sung sướng miễn bàn.

 

Cả nhà đều ăn ngon, Đại Ngưu, Nhị Ngưu, Tam Ngưu và Ngũ Ngưu đứa nào cũng lớn lên tráng kiện, bản mụ còn để dành quỹ đen. Kết quả Khương Duyệt trúng tà gì, cho mụ nấu cơm là cắt luôn, còn vu oan mụ ngược đãi Ninh Ninh hại mụ mất việc.

 

Lý Hồng Anh trong lòng hận Khương Duyệt thấu xương. Mụ vất vả lắm mới dỗ Trần Bảo Trụ tống mụ về quê, mấy ngày nay cũng nát óc nghĩ cách để Cố Dã giao Ninh Ninh cho mụ chăm sóc.

 

Vốn dĩ thấy Lý Hồng Anh là Ninh Ninh sợ hãi rúc vai Cố Dã. Lúc mụ chăm sóc , con bé sợ run lẩy bẩy, ôm chặt cổ Cố Dã òa lên: "Muốn cơ! Không cần dì Lý !"

 

"Ninh Ninh cháu kìa, mặt mũi gầy bao nhiêu, thương quá mất. Gần đây chắc ăn uống khổ sở lắm hả? Nào, về nhà dì Lý , dì Lý đồ ăn ngon cho cháu, dì Tú Tú nhớ cháu lắm đấy!" Lý Hồng Anh đưa tay định bế Ninh Ninh. Nếu là khác thì mụ giật phắt lấy , nhưng Cố Dã ở đây nên mụ dám càn.

 

"Không cần!" Ninh Ninh hét lên né tránh.

 

Cố Dã cũng quát: "Cút!"

 

Lý Hồng Anh vẫn sợ Cố Dã. Bị quát, mụ sợ hãi lùi một bước, nhưng nghĩ đến cảnh nhà túng quẫn, mụ lập tức đưa tay quệt nước mắt, lóc van xin: "Cố Đoàn trưởng, chú đại từ đại bi giúp nhà với, chú nhẫn tâm cả nhà già trẻ lớn bé nhà c.h.ế.t đói ? Hu hu..."

 

Khương Duyệt coi như thấu, Lý Hồng Anh tính giở trò mặt dày đến cùng đây mà.

 

"Lý Hồng Anh, bà buồn thật đấy! Cả nhà bà già trẻ lớn bé c.h.ế.t đói thì liên quan quái gì đến đàn ông của ? Muốn trách thì trách chồng bà bản lĩnh ! Trách ai thì trách chứ đừng hòng trách lên đầu khác! Bớt cái trò dùng đạo đức để ép ở đây ! Bà đối xử với Ninh Ninh thế nào cả khu đều tận mắt chứng kiến, lấy cái mặt mũi mà đòi tiếp tục chăm sóc con bé?"

 

Khương Duyệt từng gặp hổ, nhưng trơ trẽn giới hạn như Lý Hồng Anh thì đúng là đầu tiên cô thấy. Cô cũng chẳng khách sáo, đốp chát ngay.

 

Cố Dã vốn định mở miệng, lúc sang Khương Duyệt. Nghe cô một câu " đàn ông của ", hai câu " đàn ông của ", trong đôi mắt sâu thẳm như đầm nước lạnh của lóe lên tia sáng lạ.

 

Những khác thấy tiếng tranh cãi cũng xúm phỉ nhổ Lý Hồng Anh: "Phi! Đồ hổ!"

 

"Khương Duyệt, mày đừng ngậm m.á.u phun ! Tao ngược đãi Ninh Ninh bao giờ? Ở quê tao nuôi trẻ con đều nuôi thế cả, đến lượt mày thành tao ngược đãi?" Lý Hồng Anh vẫn già mồm cãi cố, kiên quyết chịu thừa nhận ngược đãi Ninh Ninh.

 

 

Loading...