Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 90: Đây là chấm cô nương nhà người ta rồi hả?
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:21:31
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đương nhiên là !" Hôm nay nếu nhờ Hà Tĩnh Hiên dẫn đường, Khương Duyệt chừng Đội trật tự tóm gọn, cho nên trong lòng cô vẫn cảm kích .
Khương Duyệt thấy Hà Tĩnh Hiên còn tiễn , vội vàng xua tay: "Đừng tiễn nữa, tự đường mà."
" đưa cô đầu ngõ thôi, đường trong vòng vèo lắm, dễ lạc." Hà Tĩnh Hiên .
Hà Tĩnh Hiên , Khương Duyệt cũng từ chối nữa.
Cô Hà gọi với theo: "Tiểu Khương ghé chơi ăn cơm nhé!"
Khương Duyệt tưởng cô Hà chỉ khách sáo, nghĩ thầm thời đúng là thuần phác nhiệt tình, mới gặp đầu mà thiết như nhà, cô cũng thấy ngại, bèn đáp: "Vâng ạ thưa cô!"
Tiếng "cô" cô Hà sướng rơn, Khương Duyệt cứ như đang cháu dâu tương lai .
"Cháu chào bà ạ!" Ninh Ninh đầu vẫy tay với cô Hà.
Cô Hà : "Chị cháu gọi là cô, cháu gọi là bà? Thế là loạn vai vế ! Cũng gọi là cô chứ!"
Ninh Ninh chớp chớp mắt: "Cháu chào cô ạ!"
Lần cô Hà càng vui hơn: "Ngoan lắm!"
Bà thuận tay bốc một nắm kẹo sữa Đại Bạch Thỏ nhét túi nhỏ của Ninh Ninh: "Lần cùng chị tới nhà cô chơi nhé!"
Ninh Ninh sướng rơn, gọi một tiếng cô là kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, thế là con bé ngọt ngào gọi thêm tiếng nữa: "Vâng ạ cô! Cảm ơn cô ạ!"
Cô Hà cứ thấy tiếng "cô" là vui vẻ, quả nhiên bốc thêm hai nắm kẹo nữa đưa cho Ninh Ninh: "Cái miệng nhỏ ngọt thật đấy! Nào! Ăn kẹo! Ăn kẹo!"
Khương Duyệt thấy Ninh Ninh định mở miệng, vội vàng đưa tay bịt cái miệng nhỏ của con bé . Con nhóc ngày càng tinh ranh, gọi một tiếng cô một nắm kẹo, cô sợ Ninh Ninh sẽ moi rỗng lọ kẹo sữa nhà cô Hà mất.
"Đủ đủ cô ơi, bọn cháu về đây ạ!" Ra khỏi sân Khương Duyệt mới buông tay .
Hà Tĩnh Hiên ở bên cạnh Khương Duyệt tủm tỉm.
Ra khỏi nhà cô Hà, Hà Tĩnh Hiên dẫn đường, vòng vèo vài , cuối cùng Khương Duyệt cũng thấy đường cái lớn.
"Từ đây rẽ trái cứ thẳng theo đường lớn là khỏi thành về hướng trấn Thanh Thủy." Hà Tĩnh Hiên chỉ đường xong, chút ngập ngừng : "Hay là... để tiễn hai khỏi thành nhé!"
Khương Duyệt vội vàng xua tay: "Không cần cần! Đồng chí Liếm Cẩu... nhầm, đừng phiền phức thế, đường mà."
"Hả? Chó gì cơ? Đồng chí gì?" Hà Tĩnh Hiên rõ Khương Duyệt gì, tự nhiên đang yên đang lành nhắc đến chó?
Khương Duyệt khóe miệng giật giật. C.h.ế.t thật! Vừa nãy lưng Hà Tĩnh Hiên, dáng vẻ đường đường chính chính của , cô cứ mải suy nghĩ: Tên nam phụ điên tình hiện tại trông cũng bình thường mà? Rốt cuộc thế nào biến thành kẻ l.i.ế.m gót cuồng nhiệt một của Bùi Tuyết Vân nhỉ? Nghĩ nhập tâm quá, lúc Hà Tĩnh Hiên chuyện, cô lỡ mồm toạc suy nghĩ trong đầu.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"À, gì! thấy con ch.ó chạy qua mà." Khương Duyệt mặt đỏ tim đập, tùy tiện chỉ tay về phía lôi một con ch.ó tưởng tượng gánh tội , đó bất động thanh sắc lảng sang chuyện khác: "Đồng chí Hà, hôm nay thật sự cảm ơn nhiều lắm!"
"Khách sáo !" Hà Tĩnh Hiên ngượng ngùng, tai đỏ lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-90-day-la-cham-co-nuong-nha-nguoi-ta-roi-ha.html.]
"Tiễn đến đây thôi, tạm biệt nhé!" Khương Duyệt nghĩ thầm tên nam phụ còn ngây thơ phết, chuyện với phụ nữ mà cũng đỏ mặt, chẳng lẽ vì thế mà Bùi Tuyết Vân nắm thóp?
"Đồng chí... Khương, ngày mai cô tới nữa ?" Hà Tĩnh Hiên đuổi theo hỏi.
"Không chắc !" Hôm nay suýt Đội trật tự tóm, Khương Duyệt giờ rén, ngày mai cô cũng , xem tâm trạng ngày mai !
Hà Tĩnh Hiên khó giấu vẻ thất vọng. Nghĩ ngợi một chút, mách nước cho Khương Duyệt: "Nếu cô gặp Đội trật tự bắt , cố gắng tránh một chút. Chỉ cần bắt quả tang đang giao dịch thì thường họ sẽ quản . Nếu họ cưỡng chế kiểm tra, cứ một mực khẳng định là đồ nhà mang ăn! Không để bán!"
Khương Duyệt mà mắt sáng rực. Nam phụ si tình quả nhiên là kỳ tài kinh doanh, nghĩ giống hệt cô!
"Còn tên Từ Nhị Cẩu nữa, từng nhiều chuyện , tai tiếng đầy , cô đề phòng chơi đấy!" Hà Tĩnh Hiên nhắc nhở Khương Duyệt.
"Biết ! Cảm ơn nhắc!" Khương Duyệt cũng phiền cái tên Từ Nhị Cẩu , cứ như miếng cao dán da ch.ó bám dai như đỉa. Chỉ vì cô từ chối cho ăn chùa mà ghi hận, loại đàn ông bụng hẹp hòi thế đúng là đầu cô gặp!
Hơn nữa trong truyện gốc gì nhân vật Từ Nhị Cẩu, chẳng từ cái xó xỉnh nào chui .
"Đi đây, bye bye!" Khương Duyệt vẫy tay, dắt Ninh Ninh về hướng cửa thành.
Hà Tĩnh Hiên cứ đó theo bóng lưng Khương Duyệt mãi.
"Người khuất mà còn tiếc ngẩn ngơ kìa!" Cô Hà tìm tới nơi, thấy Hà Tĩnh Hiên trời trồng ở đó, nhịn trêu.
Hà Tĩnh Hiên lúc mới thu hồi tầm mắt, ngượng nghịu.
"Tiểu Hiên, cháu dò hỏi rõ cảnh nhà Tiểu Khương ? Người thì xinh đấy, nhưng cách ăn mặc thì điều kiện vẻ bình thường nhỉ? Nó bảo nhà ở trấn Thanh Thủy, cháu hỏi là ở thị trấn nông thôn ? Bố nghề gì? Ăn lương thực nhà nước tự trồng trọt?"
Cô Hà hỏi một tràng liên thanh Hà Tĩnh Hiên ngớ : "Cô , bọn cháu mới gặp thứ hai, mấy cái đó cháu mà !"
"Lần thứ mấy quan trọng, cháu chỉ cần cho cô chấm cô nương nhà ?" Cô Hà nhướn mày, cố ý dùng giọng điệu ám hỏi.
"Vâng." Hà Tĩnh Hiên cúi đầu, lí nhí ừ một tiếng.
"Thế thì còn gì bằng! Cô với dượng cháu hồi xưa cũng gặp một là cưới luôn đấy thôi! Hai quan trọng nhất là mắt !" Cô Hà vỗ tay đen đét, ha hả: "Vừa khéo cô quen ở trấn Thanh Thủy, chuyện cứ giao cho cô, cô dò hỏi giúp cháu tình hình nhà cô gái đó."
Hà Tĩnh Hiên sửng sốt: "Hả? Dò hỏi thế nào ạ?"
Cô Hà cháu như kẻ ngốc: "Cháu ưng thì cô cũng tìm hiểu cảnh cá nhân chứ? Ít nhất hỏi thăm nhân phẩm, tính cách thế nào. Sống với quan trọng là hợp tính, nhỡ tính nết thì cô khuyên cháu xinh mấy cũng lấy!"
Hà Tĩnh Hiên theo bản năng biện hộ cho Khương Duyệt: "Tính cô lắm, gặp ai cũng !"
Cô Hà lườm Hà Tĩnh Hiên một cái, trêu: "Thằng ngốc ! Còn rước về cửa bênh chằm chặp ?"
"Cô ơi, là thôi ạ, cháu với cô mới quen mấy ngày, thế nhanh quá ?" Hà Tĩnh Hiên vẫn cảm thấy lắm. Tuy hảo cảm với Khương Duyệt, nhưng dù mới gặp hai, sợ cô đường đột hỏi thăm sẽ sợ.
"Cô bảo cháu ngốc cấm sai! Nếu cô gái đó như cháu mà mau tay, khác nẫng tay thì thế nào?" Cô Hà dí ngón tay trán Hà Tĩnh Hiên.
Thằng cháu trai nhà kén cá chọn canh, chuyện trăm năm mãi giải quyết xong khiến cả nhà sốt ruột. Giờ khó khăn lắm mới chấm một cô, cô Hà hận thể chạy ngay xuống trấn Thanh Thủy hỏi cho ngô khoai.
"Vậy... ạ!" Hà Tĩnh Hiên đỏ mặt đồng ý.