Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 88: Nhìn một cái là biết rất dễ bắt nạt

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:21:28
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tiếng hô của Khương Duyệt lập tức khiến khu chợ loạn cào cào.

 

Thời điểm tuy nhà nước mở cửa kinh tế tư nhân, nhưng cầu ắt cung, "chợ đen" giao dịch lén lút bao giờ biến mất.

 

Trên thị trường, những bán rong như Khương Duyệt ít, phần lớn bán rau dưa, hạt dưa lạc rang, nông sản tự trồng hoặc hoa quả hái cây, chỉ cần mua thì lo bán .

 

Thực như cũng , dân thể cần tem phiếu mà vẫn mua đủ thứ đồ, bán rong cũng kiếm tiền cải thiện cuộc sống gia đình.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Tiền đề là: để Đội trật tự bắt !

 

Đã kinh nghiệm từ , Khương Duyệt nhân lúc hỗn loạn nhanh chóng nhét hết đồ đạc gùi, bế thốc Ninh Ninh lên chạy.

 

bảo mà, lạ thật, chỉ cần cô dọn hàng là tên Từ Nhị Cẩu sẽ mò tới xin ăn thử, hôm nay khoai tây chiên sắp bán hết ló mặt, hóa là đang ủ mưu chờ tung chiêu lớn với cô!

 

"Ở đằng ! Chính là con mụ ôm đứa bé kìa, chính nó đầu cơ trục lợi loạn thị trường! Mau bắt lấy nó!" Từ Nhị Cẩu chỉ tay về phía Khương Duyệt hô lớn, đồng thời xô đẩy đường: "Tránh hết cho !"

 

Lần phụ nữ chơi một vố khiến Từ Nhị Cẩu mất hết mặt mũi, lúc đó ghi hận trong lòng.

 

Mấy ngày nay cứ lượn lờ ở chợ chỉ để chờ phụ nữ xuất hiện. Kết quả trời mưa liền ba bốn ngày, cô bán, hại Từ Nhị Cẩu ngày nào cũng mưa xối như chuột lột.

 

Hôm nay trời , Từ Nhị Cẩu kích động đến mức sáng sớm tinh mơ chợ phục kích. Hắn dám khẳng định hôm nay cô chắc chắn sẽ đến bày hàng.

 

Quả nhiên, đến 8 giờ, Từ Nhị Cẩu thấy bóng dáng quen thuộc dắt theo một bé gái xuất hiện. Hắn còn cố ý canh một lúc, xác định đúng là cô bán khoai tây chiên mới lặng lẽ báo Đội trật tự.

 

Hắn tố giác phụ nữ , để Đội trật tự bắt cô , phạt cô !

 

Từ Nhị Cẩu nhắm Khương Duyệt thực cũng tư tâm. Từ hai năm bắt đầu đợt sửa án sai quy mô lớn cho những quy là phái hữu, những kẻ tiểu tướng từng oai phong lẫm liệt khiến ai cũng khiếp sợ như giờ trở thành kẻ ghét bỏ, ai thấy cũng nhổ nước bọt.

 

Từ Nhị Cẩu chịu nổi sự chênh lệch tâm lý . Hắn vẫn luôn suy nghĩ thế nào để lập uy phong, cho đám sự lợi hại của .

 

Một buổi sáng nọ Từ Nhị Cẩu dạo chợ, thấy một phụ nữ bán khoai tây chiên. Khoai tây chiên bao giờ, phụ nữ cũng lạ mặt. Tuy xinh nhưng cách ăn mặc thì chẳng gì.

 

Hiện tại tiền ai chẳng mặc vải "sợi tổng hợp"? Người phụ nữ mặc bộ đồ vải bông, điều kiện gia đình chẳng .

 

Xinh , nhà nghèo, còn dắt theo đứa con nhỏ, ngoài xuất đầu lộ diện con buôn, chứng tỏ đàn ông trong nhà chắc chắn là đồ vô dụng. Loại phụ nữ qua là dễ bắt nạt!

 

Từ Nhị Cẩu quyết định lấy phụ nữ "khai đao"!

 

Thực ban đầu Từ Nhị Cẩu nhắm Khương Duyệt vì thấy cô xinh , mà ngứa ngáy trong lòng. Người thế , nếu là cái thời còn phong quang, chỉ cần liếc mắt một cái là sẽ dâng tận miệng.

 

bây giờ, chỉ xin ăn thử mấy miếng khoai tây chiên mà cũng từ chối. Điều Từ Nhị Cẩu cực kỳ tức giận, lúc đó quyết định nhất định cho cô tay!

 

"Tránh hết! Còn tránh đường là bắt hết các đấy!" Từ Nhị Cẩu hùng hổ mở đường cho hai đeo băng đỏ của Đội trật tự. Nhìn thấy xung quanh dáo dác né tránh, Từ Nhị Cẩu tìm thấy chút cảm giác uy quyền năm xưa, sống lưng cũng thẳng hẳn lên.

 

"Nhường đường chút! Làm ơn nhường đường chút!" Khương Duyệt tiếng động phía ngày càng gần, hơn nữa bọn họ cứ nhắm thẳng cô mà đuổi, trong lòng cũng bắt đầu cuống.

 

Từ khi cơ thể hồi phục, Khương Duyệt vẫn luôn tập thể dục, nhưng cô chạy bộ như Cố Dã. Cô yếu lắm, chạy nổi, chỉ ở nhà tập Yoga và Pilates chủ yếu để cải thiện vóc dáng. Đương nhiên, thể lực cũng nâng cao chút đỉnh.

 

cái nền tảng sức khỏe của Khương Duyệt chỉ thế, thể lực nâng cao đến thì chạy một còn , giờ bế thêm Ninh Ninh nên cô bắt đầu lực bất tòng tâm.

 

Mắt thấy cách hai bên đang thu hẹp , hai chân Khương Duyệt ngày càng nặng trĩu, cánh tay cũng sắp gãy đến nơi, cô chạy nổi nữa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-88-nhin-mot-cai-la-biet-rat-de-bat-nat.html.]

 

Cứ thế thì !

 

Khương Duyệt chạy vắt óc suy nghĩ, quan sát địa hình xung quanh. Cô hối hận vì xe đạp, nếu thì cô phóng vèo một cái biến mất, tên Từ Nhị Cẩu chạy gãy chân cũng đuổi kịp.

 

"Cô gái, lối !"

 

Ngay lúc Khương Duyệt đang sầu não chạy hướng nào mới cắt đuôi Từ Nhị Cẩu và Đội trật tự, đột nhiên bên tai truyền đến giọng của một đàn ông.

 

Khương Duyệt tranh thủ đầu , giật nhỏ: "Sao ? Sao cũng chạy?"

 

Người chuyện thế mà là gã đàn ông trẻ tuổi bắt chuyện với cô lúc nãy. Anh bán rong, chạy cái gì mà chạy?

 

"Không thời gian giải thích , theo , lối !" Người đàn ông xoay vẫy tay với Khương Duyệt.

 

Mắt thấy Từ Nhị Cẩu và của Đội trật tự sắp đuổi tới nơi, Khương Duyệt thấy Từ Nhị Cẩu gào lên: "Đứng ! Cấm chạy!"

 

Chỉ do dự một giây, Khương Duyệt liền chạy theo hướng đàn ông chỉ. Mặc kệ gã định gài bẫy cô , mắt cứ đảm bảo Đội trật tự tóm tính !

 

"Để bế em gái cô giúp cho!" Người đàn ông thấy Khương Duyệt thở hổn hển như cái bễ lò rèn, mặt đỏ bừng, mồ hôi nhễ nhại, bèn đưa tay định bế Ninh Ninh giúp cô.

 

"Không cần! chịu !" Khương Duyệt tuy chạy theo nhưng trong lòng vẫn đề phòng. Ninh Ninh là cục vàng cục bạc của Cố Dã, nhỡ gã cướp mất Ninh Ninh thì Cố Dã lột da cô mất!

 

"Cô gái, !" Người đàn ông Khương Duyệt đang phòng , cố gắng giải thích.

 

Khương Duyệt theo luồn lách qua các con hẻm nhỏ. Từ Nhị Cẩu hình như đuổi theo nữa, cô thở phào nhẹ nhõm, tốc độ cũng chậm . Nghe cô trợn mắt, khách khí : "Người cũng hai chữ đó lên mặt!"

 

Người đàn ông nhịn bật , đôi mắt sáng lấp lánh: "Vậy cô còn chạy theo ?"

 

Khương Duyệt thấy phía là lối của con hẻm, thể thấy tấp nập, trái tim đang treo lơ lửng mới hạ xuống: "Đời ai chẳng đ.á.n.h cược một ! Nhỡ thì ... Ái da!"

 

"Cẩn thận!"

 

Khương Duyệt dứt câu thì chân trượt một cái. May mà đàn ông nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cô mới tránh cho cô khỏi ngã dập mặt.

 

"Cảm ơn!" Khương Duyệt cúi đầu , phát hiện đá lát đường chân mọc đầy rêu xanh, cô khéo dẫm .

 

"Để ý chân, mấy ngày nay mưa suốt, loại đường đá xanh dễ trơn trượt lắm." Người đàn ông thấy Khương Duyệt dám cử động, liền đưa tay : "Để bế em gái giúp cô cho!"

 

Sợ Khương Duyệt tin, tiếp: " thật sự , tên là Hà Tĩnh Hiên, công tác tại Nhà văn hóa huyện."

 

Lần Khương Duyệt từ chối ý của nữa, chủ yếu là cô sợ ngã đau Ninh Ninh. Cô bé hiểu chuyện vô cùng, nãy cô chạy bán sống bán c.h.ế.t, Ninh Ninh cứ im vai cô dám cựa quậy.

 

"Ninh Ninh, để chú bế con một lát nhé!" Khương Duyệt với Ninh Ninh.

 

Ninh Ninh lúc mới buông cổ Khương Duyệt , dang tay để Hà Tĩnh Hiên bế qua, còn lễ phép : "Cảm ơn chú ạ!"

 

Hà Tĩnh Hiên đầu tiên chìa cánh tay cho Khương Duyệt vịn để qua đoạn đường đá xanh trơn trượt, đó như sực nhớ điều gì, vội vàng sửa lời Ninh Ninh: "Không chú, cháu gọi là !"

 

Ninh Ninh chớp chớp mắt, trong lòng nghĩ thầm: Chú rõ ràng trạc tuổi ba ba, tại bắt gọi là nhỉ?

 

Còn Khương Duyệt thì đang suy nghĩ: Ơ, Hà Tĩnh Hiên, cái tên quen thế nhỉ, hình như thì ?

 

 

Loading...