Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 87: Còn nói em không phải đang chê tôi!

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:21:27
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Gần đây Khương Duyệt và Cố Dã chung sống cũng coi như hòa hợp, còn khí "giương cung bạt kiếm" như hồi cô mới từ tỉnh thành trở về. Thế nên khi đối mặt với một Cố Dã đang tức giận, tuy trong lòng chút sợ sệt, nhưng Khương Duyệt sẽ động thủ, thành nỗi sợ cũng chẳng đáng là bao.

 

"Hay là thế , Cố Dã, nếu thực sự cảm thấy cả, thì uống nước lã cứ uống, chỉ cần đừng uống mặt Ninh Ninh là !" Khương Duyệt lùi một bước.

 

Cô nghĩ thế : thói quen sinh hoạt của một dễ gì đổi một sớm một chiều. Nhận thức và thói quen hơn hai mươi năm của Cố Dã thể vì một câu của cô mà xoay chuyển ngay , cần tốn chút thời gian.

 

Hơn nữa, đúng như Cố Dã , hành quân đ.á.n.h giặc bên ngoài, chỉ cần thứ gì thể ăn uống để bảo tính mạng là , quan tâm gì đến sạch bẩn.

 

"Khương Duyệt, em chính là đang chê !" Cố Dã thực sự bực. Cái gì mà gọi là uống nước lã thì cứ uống? Vừa cô còn đáng sợ lắm cơ mà, nào là ký sinh trùng chui não, nào là viêm gan, giờ sợ uống nước lã sẽ sinh bệnh ?

 

Cố Dã xong liền buông cổ tay Khương Duyệt , đầu thẳng ngoài, để Khương Duyệt đó ngơ ngác hiểu gì.

 

sai câu nào mà khiến Cố Dã giận dữ đến thế?

 

Khương Duyệt khỏi bếp mới phát hiện tay vẫn còn cầm cái gáo dừa, bèn bỏ lu nước.

 

Chờ cô bước nữa thì thấy Cố Dã đang ở nhà chính, tay cầm cái ca tráng men lớn uống nước. Thấy Khương Duyệt đang , Cố Dã còn hờn dỗi lưng , cho cô .

 

Khương Duyệt giật giật khóe miệng. Sớm lời uống nước đun sôi để nguội xong chuyện !

 

"Cố Dã, ăn trưa ?" Khương Duyệt quyết định nể tình vất vả cõng bùn và cát sông về mà so đo với nữa.

 

"Chưa!" Cố Dã vẫn lưng , giọng điệu hậm hực.

 

"Trưa nay với Ninh Ninh ăn sủi cảo, về nên chừa nhiều lắm. Nếu đói thì ăn , gói thêm." Khương Duyệt nhà chính mà thẳng giếng, xách chỗ nhân thịt và cục bột gói hết lên.

 

Lúc nãy cửa, Cố Dã thấy Khương Duyệt bưng một đĩa sủi cảo. Sáng nay chỉ ăn hai cái bánh bao, bận rộn cả buổi sáng, lúc bụng đói cồn cào.

 

Cố Dã chẳng màng trong đĩa chỉ còn mười bảy mười tám cái sủi cảo, trong đó còn bảy tám cái bé tí hin, chỉ nhỉnh hơn cái móng tay một chút, xuống là ăn ngay.

 

Khương Duyệt mang cho Cố Dã một đĩa giấm.

 

Cố Dã ngước mắt lên thoáng qua, nhịn phun tào: "Khương Duyệt, em gói sủi cảo kiểu gì mà bé thế, đủ dính kẽ răng!"

 

Khương Duyệt đặt cái thớt lên bàn, lấy cục bột lăn dài: "Đấy là Ninh Ninh gói đấy!"

 

Cố Dã nhướn mày, ngạc nhiên: "Ninh Ninh sủi cảo á? Em dạy con bé?"

 

Khương Duyệt cán vỏ sủi cảo : " , Ninh Ninh thông minh lắm, dạy một cái là ngay!"

 

gọi vọng trong phòng: "Ninh Ninh, ba về , đừng sách nữa, mau đây, chúng gói thêm ít sủi cảo nào!"

 

Cố Dã lúc mấy cái sủi cảo Ninh Ninh gói mà ngẩn .

 

Khương Duyệt gói hết chỗ nhân thịt còn , một Cố Dã ăn quá nửa. Ăn xong bảo trong đoàn còn việc, đội mũ lên ngay.

 

Trước khi , Cố Dã dặn Khương Duyệt là hai tối tới sẽ về ngủ, dẫn lính canh đập nước, phòng ngừa nước lớn vỡ đê.

 

Khương Duyệt một cái đài radio nhỏ, lúc rảnh rỗi cô mở tin tức và dự báo thời tiết.

 

Dự báo thời tiết đúng là báo mấy ngày tới vẫn còn mưa. Khương Duyệt xong sầu não. Một là trời mưa thì cái sân biến thành đường bùn. Hai là, nếu thời tiết cứ mãi, cô sẽ thể huyện thành bán khoai tây chiên, một ngày thiếu bốn đồng tiền thu nhập, thật là tổn thất to lớn!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-87-con-noi-em-khong-phai-dang-che-toi.html.]

Mưa liên tiếp thêm ba ngày nữa. Trong thời gian đó Cố Dã về qua một để tắm rửa quần áo. Thấy củi còn nhiều, bèn bổ củi, còn xách nước đổ đầy lu.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Cố Dã về lúc nửa đêm, Khương Duyệt và Ninh Ninh ngủ say. Anh bổ củi ở sân nên Khương Duyệt thấy tiếng động.

 

Sáng hôm , Khương Duyệt dậy thấy lu nước đầy ắp, bếp cũng chất đầy củi, nếu thấy quần áo Cố Dã phơi ở đó, cô còn tưởng trong nhà cô Tấm hiện về.

 

Lại qua hai ngày, trời cuối cùng cũng hửng nắng. Khương Duyệt bờ sông, thấy mực nước hạ xuống ít, chắc Cố Dã sắp về .

 

Tính , Khương Duyệt xuyên sách hơn hai mươi ngày. Nếu theo đúng cốt truyện, Bùi Tuyết Vân sẽ xuất hiện một tuần nữa.

 

Vừa nghĩ đến việc Bùi Tuyết Vân sắp quen Cố Dã, hơn nữa họ còn là nam nữ chính của cuốn sách , Khương Duyệt thấy bực bội vô cớ. Cô cứ hễ bực yên , dứt khoát lôi hết khoai tây và khoai lang còn trong nhà chiên.

 

"Ninh Ninh, , huyện thành bán khoai tây chiên thôi!" Khương Duyệt quyết định biến sự bực bội thành động lực kiếm tiền.

 

Mấy ngày nay Ninh Ninh và Khương Duyệt ru rú trong nhà, sắp mọc nấm đến nơi. Vừa huyện thành, Ninh Ninh lập tức vui vẻ nhét đồ ăn vặt cái túi nhỏ của .

 

Trước khi cửa, Khương Duyệt liếc chiếc xe đạp dựng ở nhà chính, thở dài. Mấy ngày nay mưa suốt, cô cơ hội tập xe đạp.

 

Có lẽ do mưa dầm mấy ngày liền, hôm nay trời nên đường huyện thành đông hơn hẳn bình thường, đặc biệt là ở chợ, dòng chen chúc xô đẩy, náo nhiệt hơn cả phiên chợ tết.

 

Khương Duyệt đặt cái gùi xuống, lập tức tới hỏi mua khoai tây chiên.

 

"Cô gái, cuối cùng cô cũng dọn hàng ! Cô , thằng cháu nội nhà nó quấy cái mạng già của luôn, cứ nằng nặc đòi dẫn tìm cô mua khoai tây chiên cho bằng !"

 

Người chính là bác gái xin Khương Duyệt bí phương khoai tây chiên, từ chối thì thẹn quá hóa giận tuyên bố bao giờ thèm mua nữa.

 

Đối với kiểu khách hàng "miệng chê nhưng thể thành thật" , mặt Khương Duyệt hề chút biểu cảm kỳ lạ nào. Cô nở nụ phục vụ tiêu chuẩn, : "Bác gái, thấy bác ủng hộ nhiệt tình như , hôm nay cháu sẽ thêm lượng cho bác mà tăng giá!"

 

Bác gái sướng rơn: "Cô gái thật cách ăn, tới mua tiếp!"

 

Khương Duyệt , gói cho bác gái một gói khoai đầy đặn, xịt đẫm sốt cà chua, còn khuyến mãi thêm mấy miếng khoai lang lắc xí , khiến bác gái tít cả mắt.

 

Những khách quen đến , Khương Duyệt đều thêm lượng cho họ. Nhờ mà việc buôn bán hôm nay cực kỳ đắt hàng, đầy hai tiếng đồng hồ, gùi khoai tây chiên sắp bán sạch.

 

"Chị ơi, Ninh Ninh cũng ăn!" Ninh Ninh gùi của Khương Duyệt sắp cạn, cuống quýt kéo tay áo cô.

 

Lúc Khương Duyệt mới nhớ hôm nay chừa phần cho Ninh Ninh.

 

"Cháu gọi cô là chị ? Hai là chị em ?" Khương Duyệt đang định lấy khoai cho Ninh Ninh thì bên tai bỗng vang lên một giọng nam ôn hòa nhưng mang theo chút ngạc nhiên.

 

Khương Duyệt ngẩng đầu lên, thấy một đàn ông dáng cao gầy, tướng mạo khá trai, chút quen mắt.

 

"Chúng từng gặp , ở cổng khu gia đình quân nhân ." Người đàn ông vẻ vui khi gặp Khương Duyệt, miệng luôn nở nụ . Vốn dĩ đôi mắt đào hoa, khi lên càng thêm quyến rũ.

 

"À, là !" Khương Duyệt đưa khoai tây chiên cho Ninh Ninh, xịt sốt cà chua liếc mắt cảnh giác đàn ông: "Anh sẽ định tìm tính sổ đấy chứ?"

 

Người đàn ông xua tay: "Không ! chỉ là từ xa thấy cô, nên qua chào hỏi một tiếng thôi!"

 

"Chào hỏi? Chúng quen mà chào hỏi!" Khương Duyệt càng thêm cảnh giác. Trực giác mách bảo đàn ông ý . Cô theo bản năng quanh bốn phía, một cái, quả nhiên phát hiện đại sự .

 

Tên Từ Nhị Cẩu đang chỉ trỏ về phía cô cho một đeo băng đỏ!

 

Khương Duyệt vội vàng hét lớn: "Ối trời! Đội trật tự bắt kìa, chạy mau!"

 

 

Loading...