Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 82: Cô nghi ngờ Cố Dã đang cười nhạo mình
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:21:22
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cửa sổ đóng kín cả đêm, trong phòng oi bức khó chịu còn mùi lạ, Khương Duyệt mở toang cả cửa sổ và để thông gió.
Nền đất chút ẩm ướt, Khương Duyệt lo lắng cho đống thi họa danh gia cổ đại mua , bèn kéo chiếc rương gỗ từ gầm giường , mở nắp kiểm tra một lượt. May mà cô lo xa, lót sẵn vải chống ẩm đáy rương nên tranh chữ đều .
Tối qua cứ trùm chăn kín mít, Khương Duyệt ướt đẫm mồ hôi nhớp nháp. Cô mở tủ lấy quần áo định lau , soi gương giật .
Mặt mũi mà trắng bệch như ma thế ? Quầng mắt thâm sì, môi chút huyết sắc, tóc tai bết bát dính chặt mặt.
Khương Duyệt nỡ cái bộ dạng "ma chê quỷ hờn" của thêm nữa.
Vốn dĩ cô chỉ định lau qua loa, nhưng sờ lên đầu thấy tóc ướt sũng, đành gội đầu luôn.
Gội đầu tắm rửa đun nước nóng . Thời đại đúng là bất tiện, đến cái bình nóng lạnh cũng , mỗi tắm gội đều đun hai ấm nước to, thật sự quá phiền phức!
Khương Duyệt bước khỏi nhà chính lùi . Trong sân lầy lội chịu nổi, chỗ đặt chân. Cô tìm đôi ủng nhựa , lúc mới dám bước .
Muốn đun nước giếng tay bơm múc nước. Chuyến đầu tiên còn đỡ, Khương Duyệt tương đối nhẹ nhàng. đến chuyến thứ hai thứ ba, cô phát hiện chân lún xuống bùn rút lên .
Cô cúi đầu , đôi ủng nhựa dính đầy bùn, ước chừng nặng đến mấy cân.
Khương Duyệt thử vài , cả hai chân đều nhúc nhích. Cô dùng thêm chút sức, kết quả chân thì rút , nhưng ủng thì vẫn cắm chặt tại chỗ.
Khương Duyệt đành bỏ đôi ủng, rút nốt chân , chân trần dẫm lên bùn.
chân trần bùn trơn, Khương Duyệt mới hai bước suýt nữa thì trượt ngã. Cô vội vàng giữ thăng bằng, xách theo nửa xô nước, nhích từng bước nhỏ về phía bếp.
Nhìn cái sân nhỏ hôm qua còn như thơ, chỉ một đêm biến thành hiện trường tai nạn, đến chỗ đặt chân cũng , Khương Duyệt khỏi trầm tư suy ngẫm.
Cố Dã cửa thấy một bóng dáng mảnh khảnh ở cửa bếp. Thấy Khương Duyệt vẫn , thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay đó liền nhíu mày: "Sao giày mà chạy ngoài thế ?"
Khương Duyệt đang ngẩn , thấy tiếng Cố Dã, mãi đến khi ảnh cao lớn sừng sững mặt, cô mới giật run lên một cái.
Chênh lệch chiều cao giữa hai khá lớn, Khương Duyệt chỉ đến vai Cố Dã, ngửa đầu lên mới thấy mặt .
Khương Duyệt thấy Cố Dã ướt sũng, ngay cả mái tóc húi cua cũng đang nhỏ nước tong tỏng, bèn liếc cổng viện đang mở rộng, nghi hoặc hỏi: "Cố Dã, sáng sớm chạy bơi ?"
Cố Dã: "... Không ! Đêm qua nhận lệnh, hạ lưu nước dâng, ngập hai ngôi làng. dẫn lính đắp đê, hỗ trợ dân làng di dời."
Gương mặt nhỏ nhắn của Khương Duyệt cứng : "À là ! Thế giờ chứ?"
"Ừ, nước rút !" Cố Dã trả lời: "Trừ hai ngôi làng ngập, những dân di dời khác sáng sớm nay đều trở về."
Trong lúc chuyện, Cố Dã cũng đang quan sát Khương Duyệt. Sắc mặt cô kém, rõ ràng đêm qua ngủ ngon, mắt thâm quầng, đôi mắt to vốn linh động giờ đầy tơ máu.
"Tối qua ngủ ?" Cố Dã hỏi, ánh mắt rơi xuống đôi chân trần của Khương Duyệt, hai bàn chân cô dính đầy bùn đất.
"Vâng, sấm sét ồn quá." Khương Duyệt với cái bộ dạng như ma , ngủ ngon cũng chẳng ai tin.
Dù sợ sấm sét đến mất ngủ cũng chẳng chuyện gì mất mặt, cô dứt khoát thừa nhận luôn.
"Sao giày?" Cố Dã nhớ nửa đêm mơ hồ thấy tiếng nức nở, trong lòng cảm thấy rầu rĩ.
Lúc Khương Duyệt mới phát hiện Cố Dã đang chân , cô chút ngượng ngùng cọ chân trái chân , thuận tay chỉ: "Có mà, kìa! Ở đằng kìa!"
Cố Dã theo hướng ngón tay Khương Duyệt, liền thấy giữa bãi bùn cạnh giếng nước hai chiếc ủng nhựa đang cắm chặt ở đó.
Hơn nữa hai chiếc ủng còn giữ nguyên tư thế một một giống hệt đang bước . Anh thể tưởng tượng cảnh Khương Duyệt lún chân xuống bùn, cô dùng sức rút, kết quả chân mà ủng ở buồn đến mức nào.
Cố Dã nhịn khóe miệng khẽ nhếch lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-82-co-nghi-ngo-co-da-dang-cuoi-nhao-minh.html.]
Khương Duyệt thấy thế hỏi: "Cố Dã, cái gì?"
Cố Dã nén độ cong khóe miệng: "Không !"
Khương Duyệt vẻ mặt đầy nghi ngờ. Cố Dã rõ ràng là , còn chối! cái gì? Không là đang cô đấy chứ?
Lúc Cố Dã sải bước sân, mục tiêu nghiễm nhiên là đôi ủng của Khương Duyệt.
Khương Duyệt phát hiện ống quần và giày của Cố Dã dính đầy bùn, vài bước đến bên miệng giếng. Lớp bùn gây trở ngại cho Khương Duyệt thì chân Cố Dã chẳng ảnh hưởng gì, thuận lợi rút đôi ủng của cô lên.
Lúc qua Cố Dã thuận tay xách luôn thùng nước. Anh múc một gáo nước, rửa sạch bùn đất ủng ngay bên giếng. Lúc , còn tiện tay cầm theo cái chậu rửa chân của Khương Duyệt ở hành lang.
Khương Duyệt đột nhiên giật thon thót. Cố Dã định giúp cô rửa chân đấy chứ?
Không , chuyện phi thực tế quá!
Cấm não bổ linh tinh!
Mắt thấy Cố Dã tới mặt, Khương Duyệt đưa tay định đỡ lấy chậu rửa chân, nhưng Cố Dã đưa cho cô mà đặt thẳng xuống đất.
"Em xuống !" Trong bếp chiếc ghế gấp nhỏ, Cố Dã hiệu cho Khương Duyệt .
"Không cần , ở cửa dội qua một chút là ." Khương Duyệt thuận tay cầm lấy cái gáo, múc gáo nước, định vòng qua Cố Dã cửa bếp. Cô nghĩ đằng nào lát nữa cũng tắm, dội qua loa cho sạch bùn là xong.
Cố Dã chẳng , một tay giữ chặt Khương Duyệt, ấn vai bắt cô xuống, còn giằng lấy cái gáo tay cô.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Khương Duyệt mặt ngệt , còn kiểu ép rửa chân thế á?
Không đợi cô hết ngỡ ngàng, Cố Dã pha xong nước ấm, đó xổm xuống mặt cô.
Khương Duyệt lập tức căng thẳng, năng lắp bắp: "Cố... Cố Dã, ... ... gì?"
"Rửa chân cho em." Cố Dã đưa tay định nắm lấy chân Khương Duyệt.
Khương Duyệt hoảng sợ, vội vàng rụt , giấu chân : "Cố... Cố Dã, ... tự rửa!"
Nằm mơ Khương Duyệt cũng dám tưởng tượng cảnh Cố Dã rửa chân cho , chuyện cũng quá kinh dị !
Cố Dã bộ dạng hoảng sợ của Khương Duyệt, khuôn mặt tuấn tú cứng . Anh rửa chân cho cô, đáng sợ đến thế ?
Khương Duyệt thấy Cố Dã bất động, hiểu rằng hôm nay rửa cái chân thì sợ là qua ải của . Vì thế vài giây do dự, cô đành rụt rè đặt chân chậu nước.
Cố Dã cứ chằm chằm, Khương Duyệt cảm thấy áp lực vô cùng.
"Cố Dã, việc của ." Khương Duyệt đuổi khéo .
Nghe , Cố Dã ngước mắt Khương Duyệt một cái, đó liền đưa tay chậu nước, nắm lấy mắt cá chân cô nhấc lên.
Khương Duyệt lập tức cứng đờ, chân cũng nên để .
"Để đổi chậu nước khác cho em." Cố Dã bưng chậu nước đục ngầu đổ, múc nước tráng sạch chậu, pha một chậu nước ấm khác mang tới.
Lần Khương Duyệt cần Cố Dã nhắc, vội vàng thò chân , cúi đưa tay xuống tự kỳ cọ thật nhanh.
" rửa xong !" Khương Duyệt bất chấp chân còn ướt lau khô, xỏ vội đôi ủng nhựa chạy biến.
Còn ở thêm nữa, cô sợ Cố Dã phát hiện khuôn mặt đang đỏ bừng của .
Khương Duyệt niệm chú trong lòng: Cố Dã chắc chắn là ma nhập, nếu tự nhiên múc nước rửa chân cho cô?
Không ghét cô ?