Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 81: Cảnh cáo vì làm loạn cốt truyện
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:20:59
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chủ yếu là Khương Duyệt tiêu tiền cũng tiêu . Thời đại mua cái gì cũng cần phiếu, vật tư cực kỳ thiếu thốn, gì cũng . Ngoài chuyện mua thức ăn, cô tiền cũng chẳng tiêu .
À đúng , gần đây Khương Duyệt may vài bộ quần áo, tiền vải cộng tiền công thợ may cũng ngốn mất bốn năm chục đồng. Đó là khoản chi lớn nhất, còn mỗi ngày mua rau dưa thịt thà cũng chỉ hết một hai đồng.
Hơn nữa Cố Dã cái gì cơ? Bảo cô đừng ngại?
Khương Duyệt tiêu tiền của Cố Dã thật đúng là chẳng thấy ngại chút nào. Dù hai cũng danh nghĩa vợ chồng. Hơn nữa, cô cầm tiền của cũng là để chi tiêu cho cái nhà , mua đồ ăn nấu nướng, sắm sửa đồ đạc. Trước khi đưa tiền, cô lấy tiền riêng của trợ cấp sinh hoạt phí đấy chứ.
Tuy nhiên, nếu Cố Dã , Khương Duyệt cứ thuận miệng đồng ý: "Được thôi!"
Có một ông chồng hào phóng vẫn khá . Vợ chồng bình thường cãi phần lớn đều vì chuyện củi gạo mắm muối. Nếu đàn ông thể gánh vác kinh tế, hào phóng đưa tiền, thì tránh phần lớn các cuộc cãi vã .
Cố Dã thấy phòng Khương Duyệt sáng đèn liền bế Ninh Ninh, cầm đèn dầu phòng .
"Ninh Ninh, ba hỏi con, mấy ngày nay con với ngày nào cũng huyện thành ?" Cố Dã đóng cửa , đặt đèn dầu xuống mới đặt Ninh Ninh lên giường.
Ninh Ninh đang mặc bộ đồ ngủ hình con cún nhỏ từ hôm qua. Con bé thích bộ , tối qua mới cởi giặt, hôm nay khô đòi mặc tiếp.
Nghe Cố Dã hỏi, Ninh Ninh ngẩng đầu, giọng non nớt trả lời: "Vâng ạ ba ba!"
"Đi gì?" Cố Dã lắng động tĩnh bên ngoài, hỏi Ninh Ninh.
Hiện tại mưa to gió lớn, nhưng thính lực của Cố Dã , nếu Khương Duyệt , vẫn thể thấy tiếng bước chân. Anh cũng Khương Duyệt thấy đang moi tin từ Ninh Ninh.
"Đi mua đồ ăn ạ." Ninh Ninh đang chơi cửu liên tay, tiếng đầu cũng ngẩng lên.
"Ngoài mua đồ ăn, còn việc gì khác ?" Cố Dã truy vấn.
Lần Ninh Ninh hề nghĩ ngợi, thẳng: "Mẹ đây là bí mật của hai con! Ba đừng hỏi nữa, Ninh Ninh sẽ cho ba !"
Cố Dã Ninh Ninh , trong lòng hiểu ngay là do Khương Duyệt dạy. Cô nàng sớm đề phòng !
Trẻ con dối, Cố Dã nếu tiếp tục hỏi, chắc chắn sẽ moi , nhưng thể khiến Ninh Ninh cảm thấy .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cố Dã truy vấn nữa, quyết định ngày mai sẽ bí mật theo Khương Duyệt huyện thành xem tình hình thế nào.
Trong khi đó, Khương Duyệt trở về phòng , quẹt diêm thắp đèn dầu. Nghe thấy tiếng bước chân Cố Dã phòng đối diện, cô cũng đóng cửa phòng .
Ngoài cửa sổ mưa rền gió dữ, sấm chớp ầm ầm, tiếng sấm nổ đùng đoàng ngay đỉnh đầu. Tuy cửa sổ đóng chặt nhưng trong lòng Khương Duyệt vẫn hoảng. Là một kẻ ngoại lai xâm nhập thế giới trong sách , trong vô thức cô một cảm giác rằng tiếng sấm là đang nhắm cô.
Khương Duyệt nghi ngờ loạn cốt truyện, nên chúa tể thế giới đang cảnh cáo cô.
"Đoàng!"
Lại một tia chớp x.é to.ạc bầu trời, tiếng sấm nổ ngay đó "ầm ầm ầm". Chỉ trong thoáng chốc, kính cửa sổ cũng rung lên bần bật, phảng phất như giây tiếp theo sẽ vỡ tan. Đồng thời, cửa sổ in bóng cây to lớn như quỷ trảo từ địa ngục, ngừng đong đưa.
Khương Duyệt hét lên một tiếng, theo bản năng chạy tìm Cố Dã. ý nghĩ lóe lên trong đầu liền cô đè xuống ngay lập tức.
Không ! Không thể tìm Cố Dã! Nếu đêm nay sấm sét thực sự là cảnh cáo của thế giới , cô hiện tại tìm Cố Dã, chẳng sẽ càng chọc giận vị chúa tể định mệnh ?
Khương Duyệt chỉ do dự hai giây, tiếng sấm nổ vang bên tai. Bản năng khiến cô "vèo" một cái nhảy lên giường, nhanh chóng túm lấy chăn trùm kín .
Đáng sợ quá! Quả thực quá đáng sợ!
Tuy rằng Khương Duyệt vẫn luôn mong mỏi về nhà, nhưng cô về theo cách sét đ.á.n.h cháy đen thui như thế . Hơn nữa ai sét đ.á.n.h xong là cô về thế giới cũ là c.h.ế.t thẳng cẳng luôn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-81-canh-cao-vi-lam-loan-cot-truyen.html.]
Lúc tiếng sấm nổ vang, Ninh Ninh sợ tới mức rúc đầu n.g.ự.c Cố Dã: "Ba ba, sợ!"
Cố Dã vỗ lưng Ninh Ninh trấn an con bé. lúc , thấy một tiếng hét thất thanh, là từ phòng Khương Duyệt truyền .
Cố Dã chỉ cảm thấy trái tim đột nhiên thắt .
khi định lắng kỹ hơn thì thấy tiếng Khương Duyệt nữa, chỉ còn tiếng mưa gió gào thét ngoài cửa sổ.
Cố Dã do dự vài giây, cuối cùng vẫn yên tâm. Anh bế Ninh Ninh sang gõ cửa phòng Khương Duyệt.
"Khương Duyệt! Khương Duyệt!"
Khương Duyệt trả lời.
Cố Dã gõ cửa càng dồn dập hơn: "Khương Duyệt, em mở cửa chút!"
Lúc , bên trong mới truyền giọng rầu rĩ của Khương Duyệt: "Có việc gì ?"
"Em mở cửa !" Cố Dã cảm thấy trong lòng chút bất an.
" ngủ , nếu việc gì gấp thì mai ?" Khương Duyệt hữu khí vô lực đáp.
Lần , Cố Dã tiếp tục gõ cửa nữa, nhưng cũng rời . Trầm mặc một lúc, mới hỏi: "Khương Duyệt, em vẫn chứ?"
"Ừ, !" Khương Duyệt hít mũi một cái, miệng vẫn nhưng trong lòng đang kêu gào t.h.ả.m thiết: Không, cô ! Một chút cũng !
Ninh Ninh lúc nhỏ giọng : "Mẹ ơi, nếu sợ thì qua đây ngủ với Ninh Ninh và ba ba !"
Khương Duyệt nước mắt sắp trào : "Không cần , sợ! Ninh Ninh và ba ngủ !"
Chỉ trong chốc lát, sấm sét đầu nổ thêm mấy tràng, tiếng chuyện của Khương Duyệt và Cố Dã đều tiếng sấm át vỡ vụn.
"Cố Dã, thật sự , cần lo cho , ngủ !" Khương Duyệt nghĩ thầm, Cố Dã mà , cô sẽ thật đấy.
"Vậy , chuyện gì em cứ gọi một tiếng! thấy đấy!" Cố Dã cuối cùng cũng về phòng .
Khương Duyệt nức nở một tiếng, lo thấy, chỉ thể quấn chặt chăn cố nén.
Trận bão táp kéo dài đến tận nửa đêm. Khi tiếng sấm dần ngớt, tâm trạng Khương Duyệt vẫn thể bình tĩnh .
Cửa sổ đóng chặt suốt, trong phòng oi bức. Khương Duyệt nóng đến toát mồ hôi nhưng vẫn dám lật chăn .
Cô ngủ lúc nào. Chờ khi tỉnh , trời tờ mờ sáng. Ngoài cửa sổ gió êm sóng lặng, phảng phất như sấm chớp đêm qua chỉ là một giấc mơ.
Khương Duyệt rời giường, do dự một chút mới đẩy cửa sổ . Cây hoa quế khi mưa gió gột rửa càng thêm xanh um tươi như một cái tán lớn. Bụi hoa nguyệt quý ở góc tường chỉ một đêm trồi lên những chồi non cao vút.
Không khí cũng tươi mới ngọt thanh, mang theo thở của đất mưa.
Thế nhưng khi tầm mắt Khương Duyệt rơi xuống sân, chân mày cô bỗng cau .
Chỉ thấy trong sân cũng là bùn đất, chỗ nước mưa xối thành hố, đọng thành vũng nước nhỏ.
Thế thì kiểu gì!
Thực cái sân nhỏ lát gạch xanh, nhưng lát kín bộ mà chỉ lát lối từ cổng đến bếp. Bình thường cảm thấy gì, trận mưa to khiến đất bùn bên cạnh gạch xanh xối , cả cái sân lầy lội, đến chỗ đặt chân cũng .
Khương Duyệt lập tức quên cả nỗi sợ hãi trong lòng. Giờ phút trong đầu cô chỉ suy nghĩ: Cần láng xi măng cho cái sân , nếu cứ mưa thế thì đến đường cũng chẳng mà .