Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 79: Thích thái độ việc gì cũng có hồi đáp này
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:20:57
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bữa tối hôm nay, Khương Duyệt món tôm nõn nhồi nấm hương, đậu phụ xào ớt xanh, thịt rang cháy cạnh, xà lách chần và canh trứng rong biển.
"Hôm nay nhiều món thế , chuyện gì vui ?" Cố Dã ngước mắt lên, ánh dừng gương mặt Khương Duyệt.
Khương Duyệt đang xới cơm, liền liếc mâm cơm bàn: "Nhiều ? Không cũng giống bình thường ?"
Ngày thường khi Cố Dã về nhà ăn cơm, Khương Duyệt thường ba món mặn một món canh, hôm nay cũng chỉ thêm một món mà thôi.
"Ừ, đúng là cũng giống bình thường!" Cố Dã gật đầu.
Khương Duyệt chút hiểu Cố Dã ý gì. Một lúc thì bảo nhiều món, một lúc tự hòa giải là giống bình thường, thế chẳng tự mâu thuẫn ? Hơn nữa, hình như còn hỏi chuyện gì vui ? Rốt cuộc là ý gì?
Tuy nhiên, mấy câu hỏi chẳng khó Khương Duyệt, chuyện gì cũng quan trọng bằng ăn cơm! Với cái thể mảnh mai của cô, ăn no thì lấy sức mà nấu nướng.
Nói đến chuyện , kiếp tuy Khương Duyệt về ẩm thực và mở nhà hàng, nhưng để giữ dáng, cô bao giờ dám buông thả cái bụng mà ăn. Không ngờ xuyên đến nơi , ngược ăn uống thỏa thích.
Thế nhưng, trong mắt Cố Dã, Khương Duyệt mỗi bữa chỉ ăn một bát cơm nhỏ, thức ăn cũng gắp nhiều, tính cũng chỉ nhỉnh hơn bé Ninh Ninh một chút xíu mà thôi.
Cơm nước xong xuôi, Cố Dã thậm chí còn để Khương Duyệt dọn bàn.
"Em nghỉ ngơi , để !"
Anh nhanh nhẹn lau bàn, thu dọn bát đũa mang .
Khương Duyệt phát hiện Cố Dã một thói quen, đó là hễ gặp việc gì trong tầm tay là ngay. Ăn xong rửa bát ngay, tắm xong cũng thuận tay giặt quần áo luôn. Thói quen như thì dĩ nhiên là , chứng tỏ Cố Dã kỷ luật, nhưng nó cũng thực sự gây áp lực cho khác.
Cái " khác" đương nhiên là Khương Duyệt. Cô tự nhận cũng là ưa sạch sẽ, nhưng từ khi sống cùng Cố Dã, cô đến lười biếng một chút cũng thấy ngại.
Cố Dã rửa sạch bát, dùng khăn lau khô nước cất chạn bát. Anh Khương Duyệt thói quen bộ bữa ăn, giờ phút cô đang dắt Ninh Ninh vòng quanh cây hoa quế ngoài sân.
Cố Dã mở nắp nồi thép lò than tổ ong kiểm tra. Trứng kho nước bên trong vơi chút nào, nhưng màu dầu trong hũ mỡ lợn thì trở nên đục ngầu, rõ ràng là qua sử dụng mới đổ hũ.
Thực , khi thấy cô mang theo đứa nhỏ ngoài mua nhiều đồ như , Cố Dã đoán Khương Duyệt hẳn là bán khoai tây chiên. Hôm ngày từ tỉnh trở về, cô cho Ninh Ninh ăn, đó con bé cứ nhắc mãi món đó.
Cố Dã ngờ Khương Duyệt nghĩ đến chuyện mang khoai tây chiên huyện thành bán. Thảo nào phát hiện nửa sọt khoai tây khung cửa.
"Cố Dã, Cố Dã!" Khương Duyệt ở trong sân gọi vọng tên .
Cố Dã đặt hũ mỡ về chỗ cũ, xoay bước khỏi bếp.
"Ba ba, nghĩ một cách để tắm rửa thuận tiện hơn đấy!" Ninh Ninh vui vẻ khoe với Cố Dã.
"Cách gì?" Cố Dã hỏi.
"Anh thể tìm đặt một cái thùng sắt, móc treo lên , đáy thùng khoan một cái lỗ, lắp vòi nước , giống như thế !" Khương Duyệt bên bàn đá, mở mặt cuốn vở tập , vài nét bút phác họa xong hình một chiếc thùng tắm vòi sen đơn giản.
Cố Dã kéo ghế gấp xuống cạnh Khương Duyệt cô vẽ xong, gật đầu : "Chắc là ! Tờ giấy đưa , ngày mai mang tiệm rèn hỏi thử xem."
Khương Duyệt thuận tay xé trang giấy đưa cho Cố Dã: "Này, cho !"
Cô thực sự thích thái độ của Cố Dã: việc gì cũng hồi đáp, chịu lắng cô và giúp cô nghĩ cách, chứ trách mắng một câu "hồ nháo" hoặc dứt khoát lờ .
Cố Dã gấp tờ giấy nhét túi áo, lúc mới như lơ đãng : "Khương Duyệt, trong nhà còn ít trứng kho nước . Trời nóng thế , để ba ngày sợ là hỏng mất, mau chóng xử lý hết !"
Khương Duyệt đang gấp máy bay giấy cho Ninh Ninh, liền hỏi: "Xử lý thế nào?"
Cô cũng đang sầu vì đống trứng , ăn thì hỏng, bán thì , nhà ăn cũng hết, chẳng lẽ ngày ba bữa đều ăn trứng kho?
Cố Dã trầm ngâm một chút : "Mang biếu . Nhà chị dâu Triệu sáu , biếu sáu quả. Em chẳng quan hệ khá với vợ của Vương Vĩ Húc ? Biếu nhà hai quả. Nhà lão Đường năm , biếu năm quả."
Khương Duyệt keo kiệt, nhưng Cố Dã hào phóng như , còn tính theo đầu mà phát trứng, cô vẫn nhịn mà thấy "đau ví".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-79-thich-thai-do-viec-gi-cung-co-hoi-dap-nay.html.]
Đau cũng nhịn, nếu thì ? Chẳng lẽ với Cố Dã là cô biếu, cô mang bán kiếm tiền?
"Khương Duyệt, em ?" Cố Dã thấy Khương Duyệt im lặng liền gọi một tiếng.
"Ừ, mà! Anh chủ là !" Khương Duyệt khóe miệng giật giật, biểu cảm mặt sắp giữ nổi nữa.
Hơn hai mươi quả trứng kho , bán hơn bốn đồng bạc đấy, Cố Dã thế mà biếu là biếu ngay. Không , đau tim quá!
"Vậy chúng bây giờ luôn ." Cố Dã dậy.
"Đi ?" Khương Duyệt nén đau thương hỏi.
"Đương nhiên là biếu trứng kho !" Cố Dã .
Khương Duyệt: "... Được thôi!"
...
Nhà Đoàn trưởng Triệu đang ăn cơm tối, thấy gia đình ba nhà Cố Dã bước , tay còn bưng cả cái nồi, lập tức sáu nghệch mặt ngơ ngác.
"Thế là gì đây?" Đoàn trưởng Triệu nghi hoặc hỏi.
Trực giác đầu tiên của ông là Cố Dã tới cướp cơm, nhưng nghĩ , Cố Dã còn giàu hơn ông nhiều, ai chứ Cố Dã đời nào thiếu cơm ăn.
"Có trong nhà hết gạo kịp nấu cơm ? Mau mau, đây ăn chung! Ninh Ninh qua đây nào!" Chị dâu Triệu cũng tưởng Khương Duyệt nấu cơm tối. Tuy cơm nhà cũng dư dả, nhưng chị vẫn nhiệt tình mời.
Chị dâu Triệu còn đưa tay định đỡ lấy cái nồi trong tay Cố Dã: "Để chị xới cơm cho các em!"
Cố Dã và Khương Duyệt đều khóe miệng giật giật. Mạch não của hai vợ chồng nhà quả nhiên chút kỳ lạ, cho dù bọn họ cơm ăn, cũng đến mức vác cả nồi sang ăn chực chứ?
"Chị dâu, phiền , bọn em ăn !" Khương Duyệt vội vàng .
"Thật sự ăn ?" Chị dâu Triệu Khương Duyệt, sang Cố Dã.
"Thật mà!" Cố Dã lúc mới : "Chị dâu lấy cái bát tô đây, Khương Duyệt nấu trứng kho nước , mang sang cho nếm thử."
"Trứng kho nước á?" Chị dâu Triệu theo bản năng từ chối ngay: "Thứ quý thế , các em giữ mà ăn !"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Không chị, em nấu nhiều lắm, nhà cái ăn !" Khương Duyệt lúc cũng nghĩ thoáng, đằng nào cũng biếu, thôi thì hào phóng một chút.
Chị dâu Triệu còn đang thoái thác thì Đoàn trưởng Triệu ngửi thấy mùi thơm mà mò tới: "Đây là em dâu nấu ? Thơm quá! ăn một quả ?"
"Cầm lấy!" Cố Dã đưa cho Đoàn trưởng Triệu một quả.
Đoàn trưởng Triệu c.ắ.n thử một miếng nhỏ, mắt lập tức sáng rực lên, ngay đó chẳng màng hình tượng, hai miếng là nuốt trọn.
"Ngon! Ngon quá! Đây thật sự là em dâu ? Tay nghề em dâu tuyệt thật đấy!" Đoàn trưởng Triệu giơ ngón cái về phía Khương Duyệt.
"Quá khen, quá khen !" Được khẳng định tài nghệ, Khương Duyệt cảm thấy hình như cũng bớt đau lòng một chút.
"Chú Cố, cháu cũng ăn!" Triệu Viễn Kỳ chảy cả nước miếng.
"Đi lấy bát ." Cố Dã đếm đủ năm quả, dùng thìa múc bát mà thằng bé Triệu Kiến Quốc mang tới.
"Chị dâu, lão Triệu, cứ thong thả ăn, bọn em về đây!" Cố Dã đậy nắp nồi , chuẩn rời .
"Ngồi thêm lúc nữa , ăn cơm thì ăn thêm chút đồ ăn cũng mà!" Đoàn trưởng Triệu nhiệt tình giữ .
"Không , còn việc, để !" Cố Dã .
"Chị dâu, rảnh sang nhà em chơi nhé!" Khương Duyệt cũng dắt Ninh Ninh theo Cố Dã.
Bọn họ còn vội nhà tiếp theo phát trứng đây, gì thời gian ở ăn uống!