Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 77: Tôi tin vào cái mồm anh chắc!

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:20:55
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Khương Duyệt nhận tiền, tủm tỉm vẫy tay chào ông bác: "Ăn ngon tới mua nhé bác!"

 

Không hai đứa cháu sinh đôi của ông bác trong khu đại viện khoe khoang món khoai tây chiên , mà chỉ vài phút , mấy phụ con lôi xềnh xệch , thẳng đến chỗ Khương Duyệt.

 

"Có bán khoai tây chiên ? Cái loại rưới sốt cà chua ? Còn ? Bao nhiêu tiền? Gói cho hai suất!"

 

" cũng lấy hai suất!"

 

Khương Duyệt vốn tưởng hôm nay chắc ế hàng, đang tính đường về sẽ cùng Ninh Ninh xử lý nốt chỗ khoai thừa, ngờ đến mười phút bán sạch bách.

 

Hơn nữa phụ ở khu gia đình cơ quan dắt con mua đều chẳng buồn hỏi giá, cứ thế gọi hai suất một lúc, trả tiền cũng dứt khoát, như bên chợ, đa hỏi giá xong là chê đắt, mặc cả ỉ ôi, hoặc cứ đòi Khương Duyệt cho thêm.

 

Đương nhiên cũng thắc mắc Khương Duyệt bán đắt. Một bác gái trả tiền xong thấy xót ruột, bèn đó tính toán: "Một cân khoai tây 5 xu, củ cỡ thì 4 củ. Theo lượng cô bán thế , một suất đến một củ khoai nhỉ. Cho dù tính cả chi phí là một xu , cô bán một hào hai, thế là ăn lãi quá dày !"

 

Bác gái càng càng tức, cảm thấy hớ nặng, ngay tại trận định giật túi khoai tây chiên tay đứa cháu: "Cô đúng là gian thương! Khoai tây chiên lấy nữa, cô trả tiền cho ! Nếu báo đội dân phòng đấy!"

 

Đứa cháu trai mới bốn năm tuổi, cầm khoai tây chiên ăn mấy miếng, đang nâng niu như báu vật, bất ngờ bà giật mất gói giấy dầu, lập tức chịu, gào ầm ĩ.

 

"Bà nội tính! Trả đây cho cháu!"

 

Khương Duyệt bác gái tính toán chi li như , còn dọa báo đội dân phòng, trong lòng cũng vui, nhưng ngoài mặt biểu lộ , vẫn khách sáo giải thích: "Bác ơi, tính toán tính như thế ạ!"

 

Bác gái đứa cháu quấy nhiễu chịu , đành đưa trả khoai tây chiên cho nó, nhưng vẫn cam tâm đòi tiền Khương Duyệt: " ! Dù suất khoai tây chiên của cô giỏi lắm đáng giá 2 xu, cô trả một hào! Nếu gọi đội dân phòng thật đấy!"

 

"Bác ơi, bác bảo khoai tây chiên của cháu chỉ đáng giá 2 xu, bác chỉ tính tiền khoai tây thôi ? Được, cứ cho như bác , một suất khoai tốn 1 xu tiền vốn khoai tây, nhưng củ khoai tây tự biến thành khoai tây chiên , cháu gia công chứ! Tiền nhân công cháu nhiều, cứ tính là 3 xu ."

 

Khương Duyệt tiếp khi bác gái kịp ngắt lời: "Cháu bác chắc chắn định bảo chẳng chỉ là thái khoai tây thôi , ai mà chả thái , đúng ạ? bác nghĩ xem, bác mua vải về nhà cũng tự may quần áo, nhưng tại vẫn tiệm may? Chẳng vì thợ may hơn ?"

 

"Cháu bán khoai tây chiên cũng thế! Bác tự ở nhà cũng , nhưng ngon bằng cháu! Nếu bác nghĩ những đến mua đều ngốc cả ?"

 

"Hơn nữa quan trọng nhất là, khoai tây chiên dùng dầu để chiên, ngon thì tiếc dầu. Dầu ăn khó mua thế nào, phiếu dầu khó kiếm , bác chắc chứ? Chi phí dầu mỡ cháu cũng tính rẻ là 3 xu ."

 

"Thế mới 7 xu thôi chứ gì?" Bác gái vẫn phục.

 

"Sốt cà chua là cháu tự nấu theo công thức độc quyền, tính 3 xu nữa. Riêng chi phí của cháu là một hào , cháu kiếm lời 2 xu tiền lãi, gọi là gian thương ?" Khương Duyệt phản bác.

 

"Vả nếu bác trả hàng lấy tiền về, thì cũng trả khoai tây chiên cho cháu ! Không thể nào ăn hết khoai của cháu đòi tiền, thế chẳng hóa ăn quỵt ?"

 

Bác gái cúi đầu , mồm đứa cháu trai phồng to lên hai bên má vì nhét đầy khoai, rõ ràng là sợ bà nội trả đồ ăn.

 

"Hừ! Không trả nữa, về!"

 

Khương Duyệt một tràng dài, khô cả cổ, cô cầm bình nước lên uống.

 

"Đồng chí, cô tính thế cũng đúng lắm . Tuy cô đúng là bỏ công sức, nhưng cô thái từng củ khoai một ? Tương tự, cô dùng dầu chiên cũng mỗi chỉ chiên một suất, dầu của cô còn thể tái sử dụng mà."

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-77-toi-tin-vao-cai-mom-anh-chac.html.]

 

Khương Duyệt đang uống nước, đột nhiên thấy lưng. Cô đặt bình nước xuống, thì thấy một đàn ông trẻ tuổi cao gầy, mắt hoa đào, mày thanh mục tú, quan trọng nhất là toát lên vẻ trí thức, dễ chịu.

 

lời Khương Duyệt chẳng dễ chịu chút nào.

 

"Thế thì ? Đồng chí đây đang nghi ngờ bán đắt ?" Khương Duyệt đàn ông từ đầu đến chân, ánh mắt cảnh giác.

 

"Cũng hẳn!" Người đàn ông trẻ ôn hòa: "Đồng chí đừng hiểu lầm, chỉ cho rằng cách tính toán của cô đúng, chứ ý nghi ngờ."

 

Khương Duyệt: "... Ồ!"

 

Thấy vẻ mặt khinh khỉnh của Khương Duyệt, đàn ông trẻ tít mắt: "Cô bảo chi phí một suất khoai là một hào, nhưng một thể chỉ một suất, ít nhất cũng hai mươi suất trở lên. Tính chi phí thể nén xuống một đồng, tính dè dặt thì hai mươi suất khoai tây chiên cô lãi ròng ít nhất hai đồng."

 

Khương Duyệt đeo gùi lên định , đầu , ánh mắt càng thêm cảnh giác: "Anh với mấy cái đó để gì?"

 

Lúc trong lòng Khương Duyệt chút hoảng, tên tính toán gần như chuẩn xác, cô lo lắng của đội dân phòng phái tới vùng , định "câu cá" bắt cô chắc?

 

"Đồng chí đừng hiểu lầm! ác ý, chỉ là thuận miệng trao đổi với cô chút thôi!" Người đàn ông trẻ nhận vẻ đề phòng của Khương Duyệt, vội vàng giải thích.

 

" tin cái mồm chắc!" Khương Duyệt hừ lạnh một tiếng, quyết định mặc kệ tên . Dù cô cũng bán hết hàng , nếu đúng là đội dân phòng đến kiểm tra, trong gùi cô chỉ còn lọ sốt cà chua và ít bột xí , buộc tội cô đầu cơ trục lợi cũng cần bằng chứng chứ!

 

Nói xong, Khương Duyệt dắt Ninh Ninh thẳng.

 

Người đàn ông trẻ theo bóng lưng Khương Duyệt, khẽ , cũng khu đại viện cơ quan.

 

Cố Dã từ xa thấy Khương Duyệt chuyện xong với bà lão , gì đó với một gã đàn ông trẻ tuổi. Lần quá xa, nội dung cuộc trò chuyện, chỉ thấy biểu cảm của Khương Duyệt dường như vui lắm.

 

"Ninh Ninh, chúng về nhà thôi!" Khương Duyệt ảnh hưởng bởi sự nghi ngờ liên tiếp của bác gái và gã đàn ông .

 

Làm ăn buôn bán là thế, lúc đầu chắc chắn sẽ nghi ngờ. Lấy món khoai tây chiên ví dụ, Khương Duyệt thừa nhận bán rẻ, nhưng đúng như cô , cô cũng bỏ công sức .

 

Nếu hì hục cả buổi mà chỉ kiếm vài xu lẻ thì gì?

 

Hơn nữa khoai tây chiên là món thời , vật hiếm thì quý, cô định giá đương nhiên thể quá thấp.

 

Vả , nếu cô định giá cao quá mức phi lý, chắc chắn sẽ nhiều chịu bỏ tiền mua như .

 

Sáng sớm đến đây Khương Duyệt mua thức ăn xong , hôm qua mới chợ phiên mua bao nhiêu đồ, nên hôm nay cô chỉ mua thịt lợn và ít rau xanh tươi. Thịt lợn gói trong lá sen, để đáy gùi, đảm bảo ám mùi sang khoai tây chiên ở .

 

Cố Dã theo Khương Duyệt và Ninh Ninh suốt dọc đường. Hai chậm quá, Ninh Ninh đường còn nhảy chân sáo, chốc chốc cùng Khương Duyệt ngắm hoa ngắm cỏ, Cố Dã theo mà sốt hết cả ruột.

 

Mãi mới về đến cổng sư bộ 179, Cố Dã Khương Duyệt và Ninh Ninh mới hiện .

 

"Chào Đoàn trưởng Cố!" Lính gác lập tức nghiêm chào Cố Dã.

 

Cố Dã đáp lễ, bước chân dừng, thẳng về phía khu gia binh.

 

 

Loading...