Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 71: Biết thế đã chẳng làm cao với anh ta
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:20:49
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tự lấy !" Cố Dã đưa cuốn sổ tay cho Khương Duyệt. Cô là do gió lớn trẹo lưỡi, thì cứ coi như là thật .
Khương Duyệt hí hửng nhận lấy cuốn sổ, tiện tay lật , lật đến trang chữ , đuôi lông mày cô khẽ nhướng lên. Chữ của Cố Dã thế mà đến !
giờ lúc thưởng thức chữ của Cố Dã. Khương Duyệt vội vàng tìm đến chỗ kẹp mấy tấm phiếu tem. Vốn định lấy hết, nhưng nghĩ , lấy hết thì tham lam quá nhỉ?
Tuy cô cầm tiền và phiếu của Cố Dã cũng là để mua thức ăn chi dùng cho gia đình, nhưng rốt cuộc hai cũng chẳng cặp vợ chồng bình thường, quan hệ đến mức "của cũng là của em".
Vì thế Khương Duyệt do dự một chút, chỉ rút một phần phiếu, còn kẹp trả cuốn sổ.
Cố Dã thấy Khương Duyệt đưa trả cuốn sổ, đầu tiên là liếc cô một cái, nhận lấy sổ, tự rút một xấp tiền "Đại Đoàn Kết" (tờ 10 đồng), hỏi: "Sao lấy tiền?"
" tiền ." Khương Duyệt chút ngại ngùng. Sáng nay Cố Dã mới đưa cô hai trăm đồng mua xe đạp, trong trường hợp cô đang tiền mà còn đòi tiền nữa thì cảm giác hổ!
Trừ khi Cố Dã nhất quyết bắt cô lấy, thì cô cũng là thể miễn cưỡng nhận.
"Ừm..." Khương Duyệt đang cân nhắc xem nên mở lời ám chỉ thế nào với Cố Dã, thì Cố Dã nhét xấp tiền trở sổ, kẹp cùng với phiếu còn dư.
"Vậy , thế thì !"
Khương Duyệt: "..." Hả? Được cái gì mà ? Được chỗ nào cơ?
"Cố Dã!" Thấy Cố Dã gấp sổ , Khương Duyệt trong lòng cuống lên, kìm bèn nắm lấy cánh tay .
Cố Dã rũ mắt Khương Duyệt, đôi mắt phượng hẹp dài đen láy, sâu thẳm, như móc câu, là loại ánh mắt thể hút hồn khác.
"À, cái đó..." Khương Duyệt nhất thời nên rụt tay về là thế nào. Ôi chao mà sốt ruột thế, Cố Dã hiểu ý cơ chứ!
ngay đó, sự chú ý của Khương Duyệt xúc cảm trong lòng bàn tay thu hút. Cánh tay Cố Dã cứng quá, cảm giác cơ bắp cuồn cuộn rõ, cách một lớp áo sơ mi mà cô vẫn cảm nhận nhiệt độ nóng rực.
Khương Duyệt nhịn bóp nhẹ vài cái. Oa, cơ bắp Cố Dã càng lúc càng cứng, cô thể cảm nhận sức mạnh ẩn chứa bên lớp cơ bắp đó.
"Bố, , hai đang gì thế?" Ninh Ninh phía bố lôi kéo một cuốn sổ tay, tò mò ghé đầu xem.
Chính tiếng gọi của Ninh Ninh kéo dòng suy nghĩ đang chạy trốn của Khương Duyệt .
Cô ngẩng đầu lên, thấy đôi mắt đen sâu thẳm của Cố Dã đang , cảm giác như tay đang đặt bàn là nóng, cô vội vàng rụt tay .
Đương nhiên, khi thu tay về, Khương Duyệt còn quên bóp thêm hai cái, quả nhiên thấy khuôn mặt tuấn tú của Cố Dã đen .
Có điều, Khương Duyệt thấy lạ là Cố Dã thế mà nổi giận, cũng hất tay cô .
là mặt trời mọc đằng Tây, chuyện lạ thật!
"Đoàn trưởng Cố, tuy rằng chút tiền, nhưng cũng nhiều lắm. Anh đấy, chi tiêu trong nhà lớn lắm..."
Khương Duyệt vắt óc suy nghĩ xem nên bịa thế nào để Cố Dã chịu móc tiền . Haizz, thế lúc nãy đừng bộ tịch, đưa thì cứ lấy quách cho xong. Cô lấy tiền của cũng là tiêu cho cái nhà chứ , ngại ngùng!
Chưa đợi Khương Duyệt hết câu, một xấp tiền "Đại Đoàn Kết" xuất hiện mắt cô, qua cũng đến mười mấy tờ.
Ôi trời, Cố Dã giàu thật đấy!
Lần Khương Duyệt do dự dù chỉ một giây, trực tiếp chộp lấy ngay: "Vậy thì cung kính bằng tuân mệnh!"
Cố Dã: "..." Cung kính bằng tuân mệnh dùng trong trường hợp ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-71-biet-the-da-chang-lam-cao-voi-anh-ta.html.]
"Được , còn việc gì ? Không việc gì thì phòng đây!" Mắt Khương Duyệt sáng lấp lánh, đôi môi như cánh hoa hồng nhuận căng mọng, khi cô chuyện, khóe miệng cong lên khiến Cố Dã thể rời mắt.
"Không !"
"Được thôi, sáng mai yêu cầu mấy giờ dậy nấu bữa sáng? Vẫn bốn giờ ? Mì Dương Xuân, bánh trứng, cơm rang trứng, bánh bao chiên nước, mì xào, vỏ sủi cảo chiên, màn thầu, pizza, là ngài còn ăn món gì khác?" Khương Duyệt quyết định nể tình hơn một trăm đồng mà coi Cố Dã như thượng đế để phục vụ.
Khóe miệng Cố Dã giật giật: "Pizza?" Đây chẳng là món Tây ?
Khương Duyệt mồm miệng nhanh nhảu quá đà, cũng chẳng để ý trong một tràng món Hoa lọt một món Tây, cô vẫn bình tĩnh: " , Đoàn trưởng Cố ngài chút pizza cho bữa sáng ngày mai ?"
Cố Dã dáng vẻ tủm tỉm của Khương Duyệt, rụt rè gật đầu: "Cũng !"
"Mẹ ơi, Ninh Ninh cũng ăn pizza!" Ninh Ninh thấy món từng bao giờ, vội vàng kéo tay áo Khương Duyệt.
"Được , thiếu ai cũng thể thiếu phần của Ninh Ninh nhà chúng !" Khương Duyệt nhéo nhéo má Ninh Ninh.
Chốt xong thực đơn sáng mai, lẽ ai về phòng nấy ngủ, nhưng Khương Duyệt thấy Cố Dã vẫn đó nhúc nhích, cô nghĩ là còn chuyện gì nữa, nên cũng im.
Dù hôm nay Cố Dã cũng chi ít tiền, nể cái sự hào phóng , Khương Duyệt cũng nỡ nhăn nhó với .
Khương Duyệt nhẩm tính trong đầu: một cây hoa quế 50 đồng, chõng tre, chiếu trúc cộng thêm tủ mây là 55 đồng, mua hoa, mua thức ăn, mua gà còn thêm mấy thứ linh tinh nữa, ít nhất cũng tiêu ngót nghét mười đồng, chỗ gần một trăm hai mươi đồng , bằng nửa năm lương của bình thường đấy.
Vừa nãy Cố Dã đưa cho cô hơn một trăm đồng, tuy Khương Duyệt đếm, nhưng ước lượng ít nhất cũng một trăm rưỡi, bằng bảy tám tháng lương thường.
Đấy là còn tính tiền mua chiếc xe đạp .
Trong lòng Khương Duyệt khỏi thầm nghĩ, Cố Dã giàu thế cơ ?
"Không việc gì thì đưa Ninh Ninh ngủ nhé?" Khương Duyệt tính sổ xong trong lòng mà Cố Dã vẫn gì, cô cũng đoán rốt cuộc gì, đành dò xét dắt Ninh Ninh định phòng.
"Từ từ!" Lúc Cố Dã mới gọi Khương Duyệt .
Khương Duyệt chờ , kết quả Cố Dã chỉ cô mà gì. Trong lòng Khương Duyệt đ.á.n.h trống, Cố Dã thế rốt cuộc là ý gì đây?
"Hay là, tối nay Ninh Ninh ngủ với bố ." CPU của Khương Duyệt sắp cháy đến nơi cũng nghĩ việc Cố Dã cứ chằm chằm cô mà lời nào là ý gì.
Đương nhiên, Khương Duyệt tự động bỏ qua khả năng Cố Dã cảm thấy đưa cô nhiều tiền quá nên đòi .
"Muốn ngủ với cơ!" Bạn nhỏ Ninh Ninh một mực từ chối. Mẹ thơm tho mềm mại, cánh tay bố cứng quá, đau đầu, bé ngủ với bố.
Nói xong, Ninh Ninh buông tay Khương Duyệt , đầu chạy biến về phòng, đá giày trèo lên giường, động tác liền mạch lưu loát, bộ dạng như sợ chạy chậm sẽ bắt ngủ với bố .
Ngoài cửa chỉ còn Khương Duyệt và Cố Dã đối diện , áp lực dồn hết về phía Khương Duyệt.
Cố Dã quá cao lớn, Khương Duyệt mặt , chênh lệch hình thể rõ rệt. Hơn nữa thở hormone nam tính mãnh liệt Cố Dã ập cô, mắt cô chẳng để , cũng thấy .
"Cố Dã, chợt nhớ vẫn còn chút tiền tiết kiệm, là, cầm tiền về ?" Khương Duyệt nghĩ nghĩ , chỉ nghĩ một khả năng là sở dĩ Cố Dã chằm chằm cô như mà gì, là do hối hận vì đưa cô nhiều tiền quá, nhưng ngại sĩ diện đàn ông tiện mở miệng.
Đàn ông đường cũng cần chút tiền trong túi, lột sạch sành sanh thì lắm.
Khương Duyệt đau lòng rút mười mấy tờ "Đại Đoàn Kết" Cố Dã đưa, haizz, cầm tay còn nóng chỗ trả về .
Biết thế nãy đừng nhận tiền !
Ánh mắt Cố Dã lóe lên. Khương Duyệt đang cái gì ? Tại cầm tiền về?
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.