Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 63: Quả nhiên là cô nghĩ nhiều rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:20:40
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Dã tắm trong ánh nắng ấm áp buổi sớm bước đến gốc cây hoa quế, thấy Khương Duyệt còn đang ngẩn , nhướng mày: “Không thử xem ?”
Khương Duyệt hồn, dắt Ninh Ninh tới. Chiếc xe đạp đúng là mới tinh, cô chút khó hiểu hỏi: “Cố Dã, sáng nay chẳng bảo còn hai ngày nữa mới lấy ? Sao ...”
Ủa?
Giọng Khương Duyệt khựng , đôi mắt sáng lấp lánh. Chẳng lẽ Cố Dã lừa cô?
Hắn cố ý xe đạp còn hai ngày nữa mới đến, thực là để tạo bất ngờ cho cô?
Còn nữa, hôm nay dậy sớm ngoài bảo việc, chẳng lẽ chính là lấy xe?
Khương Duyệt trộm liếc Cố Dã, thấy vẻ mặt chính trực, mắt thẳng, trong lòng chút chắc chắn.
Với quan hệ của cô và Cố Dã, chắc sẽ tốn nhiều tâm tư như để lấy lòng cô nhỉ. Thôi, cô vẫn nên tự tưởng tượng quá nhiều, kẻo thất vọng.
“Ừ, vốn là mất hai ngày, nhưng nãy về ngang qua Bách hóa tổng hợp, bảo xe về nên tiện thể mang về luôn!” Cố Dã mặt đổi sắc .
Khương Duyệt gật đầu hiểu : “Thì là thế!”
Cô bảo mà, Cố Dã thể cố ý sắp xếp màn để cô vui chứ! Quả nhiên là cô nghĩ nhiều !
“Không xe đạp ?” Cố Dã thấy Khương Duyệt đó nửa ngày nhúc nhích, tưởng cô xe, liền : “Cô cứ lên , chỉnh độ cao yên xe cho.”
Khương Duyệt cũng chỉ do dự một giây, vui vẻ lên xe đạp. Cô cao 1m66, tính là thấp, chân cũng ngắn, cô tưởng lên sẽ vặn, kết quả lên mới phát hiện cái yên xe cao một cách phi khoa học, cô thế mà chỉ mũi chân chạm đất.
“Cô xuống .”
Cố Dã cầm tua vít bắt đầu điều chỉnh yên xe, Khương Duyệt và Ninh Ninh bên cạnh .
Lúc đúng là lúc mặt trời mới mọc, những tán lá dày của cây hoa quế lọc ánh nắng thành những đốm sáng lốm đốm rơi sườn mặt chăm chú của Cố Dã. Khương Duyệt chống cằm, bỗng nhiên cảm thấy khoảnh khắc thật sự là năm tháng tĩnh hảo.
Không bất kỳ sự ồn ào náo nhiệt nào, chỉ tiếng chim hót cây, và gia đình ba cùng huyết thống bọn họ.
“Được , thử xem!” Tiếng Cố Dã cắt ngang dòng suy tư của Khương Duyệt.
Cô ngước mắt Cố Dã, mỉm : “Được!”
Cố Dã sững sờ, mạc danh cảm thấy nụ của Khương Duyệt mơ hồ, một loại ảo giác khiến nắm bắt .
“Cố Dã, thấy vẫn thấp, thể chỉnh cao thêm chút nữa .” Khương Duyệt lên thử, ngửa đầu với Cố Dã.
Cứ thế điều chỉnh thêm hai , Khương Duyệt cảm thấy độ cao thích hợp, thử đặt một chân lên bàn đạp.
Hồi nhỏ cô từng xe đạp, nhưng khi trưởng thành vì công việc bận rộn, đường lái ô tô, nhiều năm động đến xe đạp, cô sớm quên cách đạp xe .
Khương Duyệt cho rằng xe đạp chắc khó, hồi ba bốn tuổi cô , chẳng lý nào giờ .
Khương Duyệt nhớ cảnh tượng đạp xe hồi nhỏ, thử nhấc chân khỏi mặt đất.
Sau đó, cô phát hiện giữ thăng bằng, chiếc xe đạp xiêu vẹo lao về phía tường, mắt thấy sắp đ.â.m tường ngã lăn , Khương Duyệt hét lên: “A! Đổ đổ đổ!”
Tuy nhiên cú ngã đau điếng trong dự đoán của Khương Duyệt xảy , một bàn tay to kịp thời xuất hiện nắm lấy ghi đông xe đạp, giữ vững chiếc xe.
Xe đạp đổ, nhưng Khương Duyệt đ.â.m đầu lòng Cố Dã. Trong khoảnh khắc một mùi hương thoang thoảng ập tới, cơ thể cao lớn của Cố Dã bỗng chốc cứng đờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-63-qua-nhien-la-co-nghi-nhieu-roi.html.]
Khương Duyệt cũng cảm nhận cơ thể Cố Dã cứng . Cô giờ nhớ đời, cho dù cưỡng sắc của Cố Dã thế nào nữa, cũng sẽ giống hổ chủ động hôn hít ôm ấp .
Tuy rằng hai đúng là quan hệ vợ chồng pháp luật công nhận, nhưng nếu Cố Dã định sẵn thích cô, Khương Duyệt cũng mặt dày sán .
Cô cũng sự kiêu hãnh và tự tôn của !
“Xin xin !”
Khương Duyệt vội vàng vùng khỏi lòng Cố Dã, nhận lấy tay lái xe đạp từ tay : “ tin là !”
Khi Khương Duyệt đ.â.m lòng, tim Cố Dã đập nhanh loạn nhịp, nhưng điều vui là Khương Duyệt như gặp ma, thấy rõ khoảnh khắc mặt cô dán n.g.ự.c , biểu cảm của cô đầy vẻ hoảng sợ.
Cô thế là ý gì?
“Mẹ cố lên!” Ninh Ninh thấy Khương Duyệt suýt ngã thì sợ quá che mắt dám , đó thấy Khương Duyệt lên xe, tuy hai chân rời đất, tay lái cũng nắm vững, nhưng Ninh Ninh vẫn cổ vũ vỗ tay: “Mẹ giỏi quá!”
Khương Duyệt tự nhận da mặt đủ dày, lúc cũng Ninh Ninh khen đến ngượng ngùng.
“ giữ cho, cô đừng sợ!” Cố Dã lúc nắm lấy gác baga phía , nhắc nhở Khương Duyệt: “Giữ vững tay lái!”
Khương Duyệt vẫn tin tưởng Cố Dã, hơn nữa Cố Dã tay, cô quả thực cảm thấy xe đạp vững hơn hẳn, vì thế yên tâm nhấc hai chân lên bàn đạp, đạp quanh sân.
Cũng may cái sân đủ rộng, tuy là nền đất chút gồ ghề nhưng ảnh hưởng đến việc đạp xe.
“Mẹ giỏi quá!” Ninh Ninh chạy theo xe đạp.
Khương Duyệt phát hiện càng đạp càng thuận chân, cũng vui vẻ hẳn lên, cô vọng : “Cố Dã, thử buông tay xem tự nhé.”
Tuy nhiên Khương Duyệt thấy tiếng trả lời phía , khóe mắt bỗng liếc thấy một bóng dáng quen thuộc mái hiên nhà chính, là Cố Dã!
Khương Duyệt nhất thời trố mắt, Cố Dã chạy đằng ? Thế ai đang giữ xe cho cô ở đằng ?
“A! Cố Dã cứu mạng!” Lúc ý thức thì , hồn nhận đang tự đạp xe một , trong lòng Khương Duyệt lập tức hoảng hốt, tay lái loạng choạng, xe nghiêng ngả trái , ngay đó “Rầm” một tiếng đ.â.m sầm gốc cây.
Cũng may Khương Duyệt kịp thời chống chân xuống đất mới tránh cú ngã.
Cố Dã cũng lao tới trong tích tắc, một tay túm chặt lấy gác baga xe đạp.
“Có ?” Cố Dã lo lắng hỏi.
Khương Duyệt đầu , thấy Cố Dã, cô : “Không cả!”
Dưới ánh mặt trời, nụ của Khương Duyệt vô cùng rạng rỡ, trong lòng Cố Dã dấy lên một trận xao động.
Màn tập xe đạp kết thúc, Khương Duyệt nấu bữa sáng. Trong nhà còn nhiều nguyên liệu, cô bánh ngũ cốc nướng áp chảo, xào thêm ít khoai tây sợi cà rốt sợi kẹp bánh. Cô và Ninh Ninh chia ăn một cái. Cố Dã tuy lúc bốn giờ ăn một bát mì to tướng, lúc ngửi thấy mùi thơm một ăn hết hai cái bánh, thức ăn kèm cũng hết sạch.
Cố Dã rửa bát, Khương Duyệt dẫn Ninh Ninh phòng quần áo và rửa mặt đ.á.n.h răng. Vừa nãy Cố Dã bảo tranh thủ sáng sớm nắng gắt Công xã Hoa Mộc, nếu đến trưa sẽ nắng to.
Khi Khương Duyệt và Ninh Ninh , Cố Dã đang chờ trong sân. Quay đầu thấy cách ăn mặc của hai con, khỏi nhướng mày.
Khương Duyệt và Ninh Ninh đều mặc trắng đen. Khác biệt là Ninh Ninh mặc áo thêu hình ch.ó con màu trắng, váy yếm màu đen, trông cực kỳ ngộ nghĩnh đáng yêu. Khương Duyệt mặc áo tay lỡ màu trắng, quần đen, ống quần tuy rộng nhưng mặc lên cô tạo cảm giác phóng khoáng mắt.
Bình thường Cố Dã chẳng bao giờ để ý khác mặc gì, nhưng từ hôm qua đến hôm nay, đều chú ý đến cách ăn mặc của Khương Duyệt.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cô quả thực giống nữa.