Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 62: Nhìn thấy cô ấy là trong lòng sinh vui vẻ
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:20:39
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“A! Lấy lấy lấy chứ!” Khương Duyệt vội vàng giật lấy tiền từ tay Cố Dã, bất chấp tất cả, cứ cầm tiền tính.
cô vẫn hiểu: “Nếu mua xe , tại đưa tiền cho ?”
“Xe đạp là mua cho cô!” Cố Dã .
“Hả?” Khương Duyệt bỗng ngước mắt lên, kinh ngạc hỏi: “Anh mua cho ? Ý là tặng xe đạp á?”
Cố Dã đang chằm chằm Khương Duyệt, bất ngờ cô ngẩng đầu lên, chút mất tự nhiên mặt sang một bên, yết hầu trượt lên xuống, từ trong cổ họng phát tiếng “Ừ”.
Đôi mắt to của Khương Duyệt chớp chớp, trong lúc nhất thời nghi ngờ tỉnh ngủ , cô thế mà thấy Cố Dã tặng cô xe đạp?
“Có thể nấu bữa sáng cho ?” Cố Dã giả vờ thấy biểu cảm nghi hoặc mặt Khương Duyệt, khuôn mặt tuấn tú nghiêm , còn giả bộ nâng cổ tay xem giờ, vẻ đang vội ăn.
“Ừ ừ chứ, chứ!” Nể tình Cố Dã tặng cô bất ngờ lớn như chiếc xe đạp, Khương Duyệt cũng tiện bày bộ mặt khó chịu nữa, lập tức xoay bước qua ngạch cửa, xuống bếp.
Vừa khỏi cửa, Khương Duyệt bỗng rùng một cái, đưa tay xoa xoa da gà nổi cánh tay. Sáng sớm thế trời còn lạnh ghê, thế lúc nên khoác thêm cái áo.
Khóe mắt Cố Dã dõi theo Khương Duyệt ngoài, cô bếp, khóe miệng kìm cong lên.
Khương Duyệt nhóm lửa . Hiện tại cô dùng loại bếp củi thạo, vơ nắm lá thông khô, quẹt diêm châm lửa ném lò, khều khều chờ lửa cháy vượng thì thêm tiếp lá thông .
Tùng mao chính là lá cây thông rụng xuống, Khương Duyệt nhớ đời ăn ở khu du lịch sinh thái, dùng lá thông nhóm lửa nướng bánh, thơm.
Nhóm lửa xong, Khương Duyệt đổ nước ấm từ phích nồi to, đó bắt đầu nhào bột.
Lúc , Khương Duyệt hồn từ cú sốc Cố Dã tặng xe đạp, trong lòng dấy lên nghi hoặc.
Khương Duyệt càng nghĩ càng thấy đúng.
Chẳng Cố Dã ghét cô , tại đột nhiên tặng xe đạp? Hơn nữa cho dù Cố Dã đưa tiền mua xe đạp cho cô, cũng cần gọi cô dậy lúc 4 giờ sáng tinh mơ thế ?
“Xong ?”
Ngay lúc Khương Duyệt nghĩ nát óc , giọng Cố Dã vang lên lưng.
“À, sắp !” Khương Duyệt đầu , tay đẩy nhanh động tác cán bột cắt mì.
Vừa dứt lời, Khương Duyệt bỗng cảm thấy ấm lên, cô đầu , phát hiện vai thêm một chiếc áo khoác nam.
Động tác trong tay Khương Duyệt khựng , khuôn mặt nhỏ thoáng vẻ kinh ngạc.
Ủa?
Cố Dã khoác áo cho cô? Lại còn là áo của chính Cố Dã, áo tràn ngập mùi hương của . Khương Duyệt sức đề kháng với thở , trái tim lập tức kiểm soát mà đập loạn vài nhịp.
“Buổi sáng nhiệt độ thấp, cô mặc ít quá!” Cố Dã nhanh nhảu lý do chuẩn sẵn trong đầu.
Khương Duyệt liếc Cố Dã, lúc Cố Dã cũng đang cô, ánh mắt hai chạm , Khương Duyệt ướm hỏi: “Cố Dã, đang quan tâm đấy ?”
Cố Dã ngượng ngùng dời tầm mắt, khuôn mặt tuấn tú cứng : “Cô với Ninh Ninh, quan tâm cô chẳng là chuyện nên ?”
Khương Duyệt câu , đang thầm mừng Cố Dã rốt cuộc cũng nhận điểm của cô, chút ý tứ với cô , thì lập tức như dội gáo nước lạnh, cả trái tim lạnh toát.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hóa là vì cô với Ninh Ninh nên Cố Dã mới quan tâm cô, chắc chuyện tặng xe đạp cũng xuất phát từ nguyên nhân !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-62-nhin-thay-co-ay-la-trong-long-sinh-vui-ve.html.]
“Ra là !” Trong lòng Khương Duyệt nhất thời rõ là thất vọng cảm xúc gì khác, bỗng nhiên cảm thấy chiếc áo Cố Dã khoác cũng chẳng còn ấm áp nữa.
Khương Duyệt thả mì cắt nồi nước sôi, rũ mắt tự giễu. Là do cô nghĩ nhiều , Cố Dã hiện tại thể lời ác ý với cô là lắm , đừng mà mơ tưởng xa xôi nữa!
Nghĩ , trong lòng Khương Duyệt mới dễ chịu hơn một chút.
“Cố Dã, với Ninh Ninh cũng là việc nên !” Khương Duyệt nghiêm túc : “ , giống nữa!”
Lúc chuyện, Khương Duyệt Cố Dã, cô đang nêm nước dùng mì, cho nên cô chú ý tới ánh mắt Cố Dã vẫn luôn ngưng đọng .
“Được , ăn đấy!” Khương Duyệt vớt mì , chan nước dùng, nghĩ nghĩ, sang bên cạnh, vớt hai quả trứng từ trong nồi thép đang hầm lò than tổ ong bỏ bát.
Nồi trứng vốn cô định mang lên huyện bán, nhưng giờ Cố Dã về, để khiến nghi ngờ, Khương Duyệt chỉ thể bỏ ý định đó.
Trong bếp cái bàn nhỏ, Cố Dã kéo ghế gấp xuống, bưng bát mì lên ăn. Khương Duyệt ngáp một cái, dậy định ngoài, thầm nghĩ giờ chắc ngủ tiếp .
“Khương Duyệt, lấy cho ít dưa muối ?” Khương Duyệt còn đến cửa bếp Cố Dã gọi giật .
Khương Duyệt nhịn vò đầu, cô nổi điên thì ?
Thôi, nể tình hai trăm đồng trong túi, nhịn!
“... Được!”
Cố Dã tiếng nghiến răng khi Khương Duyệt "Được", cô căng mặt lấy hũ dưa muối, trong lòng thoáng qua một cảm giác là lạ. Hắn cô vui khi gọi dậy sớm thế , nhưng ... chính là thấy cô.
Khương Duyệt đến phát hiện trong nhà hai hũ dưa muối. Nguyên chủ tuy nấu cơm nhưng tay nghề muối dưa, một hũ cải thảo một hũ dưa tuyết lý hồng đều muối ngon.
“Còn việc gì nữa ? Nói một luôn ! Không việc gì ngủ đây!” Bốc một nắm dưa cải thảo rửa sạch, thái nhỏ, bày đĩa đặt mặt Cố Dã, Khương Duyệt ngáp một cái.
Cô nghi ngờ sáng mai dậy sẽ biến thành mắt gấu trúc.
“Ừ, gì nữa! Cô ngủ...” Cố Dã hết câu thấy Khương Duyệt chạy biến , tốc độ thi chạy trăm mét cũng chỉ đến thế là cùng, bộ dạng như sợ chậm một bước gọi .
Cố Dã khỏi bật .
Khương Duyệt về phòng ngã vật xuống ngủ, cũng chẳng Cố Dã lúc nào.
Chờ cô ngủ đủ giấc tỉnh , đồng hồ cũng mới 7 giờ.
Trong sân tiếng động, Khương Duyệt vươn vai ngoài, còn khỏi nhà chính thấy Ninh Ninh vui vẻ chạy tới: “Mẹ ơi, ơi, mau xem xe đạp kìa!”
Xe đạp?
Khương Duyệt sững sờ, xe đạp gì?
Cô theo hướng tay Ninh Ninh chỉ, thấy gốc cây hoa quế dựng một chiếc xe đạp nữ kiểu cũ mà cô chỉ từng thấy trong phim truyền hình. Tuy kiểu dáng cũ nhưng xe đạp mới tinh, như xuất xưởng, phần kim loại ở tay lái còn phản quang lấp lánh.
“Ninh Ninh, xe đạp ở thế?” Khương Duyệt nhớ rõ sáng nay Cố Dã bảo còn hai ngày nữa mới lấy xe, cho nên đây là ai tới nhà chơi ?
Ninh Ninh chớp chớp mắt: “Xe đạp của đấy ạ!”
Khương Duyệt cảm thấy não đủ dùng: “Hả? Của á?”
Ninh Ninh gật đầu: “Bố bảo đây là xe đạp của !”
Khương Duyệt còn đang trong cơn sốc, ngẩng đầu liền thấy Cố Dã đẩy cổng bước sân. Sáng nay cửa mặc quân phục cài kín cúc, lúc quân phục cởi , cúc cổ áo sơ mi cũng cởi hai cái, trông toát lên một vẻ cấm d.ụ.c quyến rũ.