Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 59: Tôi muốn kiện Cố Dã và Khương Duyệt ỷ thế hiếp người

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:19:25
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Khương Duyệt cây hoa quế đến xuất thần, cô chú ý tới Cố Dã cũng đang thất thần .

 

Cây hoa quế trồng xong, đồng hương dặn dò vài câu những việc cần chú ý, giúp dọn dẹp đất cát trong sân ngoài, lúc mới vác xẻng cuốc rời .

 

Khương Duyệt phấn khích quanh cây hoa quế vài vòng, còn dang tay ôm cây để đo thử, kinh ngạc phát hiện chu vi cây hoa quế to gần bằng sải tay cô, thảo nào tán cây xum xuê như .

 

"Cây hoa quế to thế ! Cố Dã tìm ở thế? Chắc tốn ít tiền nhỉ?"

 

Khương Duyệt nhất thời quên mất việc thề thèm để ý đến Cố Dã, thực sự là cái cây cô quá bất ngờ.

 

"Hỏi thăm , tìm mấy nhà mới . Cây đáng bao nhiêu tiền ." Cố Dã . Không hiểu thấy Khương Duyệt vui vẻ như , trong lòng cũng vui theo.

 

"Không tin! Thân cây to thế , ít nhất vài chục năm tuổi, thể rẻ !" Khương Duyệt liếc xéo Cố Dã.

 

Cố Dã chút mất tự nhiên dời tầm mắt , một lúc lâu mới : "Ừ, cũng chỉ đưa 50 đồng thôi."

 

"50 đồng? Cây to thế á?" Phản ứng đầu tiên của Khương Duyệt là rẻ quá, 50 đồng thôi á!

 

nghĩ , hiện tại là năm 78, vật giá thấp đến đáng sợ, mua đồ tính bằng xu bằng hào, lương tháng hai mươi đồng thể nuôi sống cả gia đình.

 

50 đồng là khái niệm gì? Là hai tháng rưỡi tiền lương của nhiều ! Tính thì cái cây chẳng rẻ chút nào!

 

Khương Duyệt nhịn liếc mắt, thầm nghĩ Cố Dã gia sản gì mà khẩu khí lớn thế, còn "cũng chỉ đưa 50 đồng"!

 

Cho dù cấp bậc cao, lương tháng hơn 100 đồng thì 50 đồng cũng con nhỏ!

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Lúc , Cố Dã chuyển chủ đề: "Sáng mai rảnh ? Gần đây cái công xã Hoa Mộc, là tiện đường xem thử?"

 

"Công xã Hoa Mộc á? Được chứ! Được chứ!" Mắt Khương Duyệt sáng rực lên, chỉ tên thôi như ngửi thấy mùi hoa cỏ .

 

"Mẹ ơi, thế ngày mai chúng lên huyện thành ạ?" Ninh Ninh đồng ý công xã Hoa Mộc gì đó với bố, lập tức sốt ruột kéo áo Khương Duyệt.

 

Khương Duyệt theo bản năng định bịt miệng Ninh Ninh, đến phút cuối thì kìm , may mà Ninh Ninh họ lên huyện thành gì.

 

Tuy nhiên cô sắc mặt Cố Dã, dường như chút ngạc nhiên: "Sao thế, ngày mai hai định lên huyện thành ? Có việc gì ?"

 

"À, gì!" Khương Duyệt thuận miệng ứng phó hai câu, lấy cớ dẫn Ninh Ninh xem cây để lôi con bé .

 

Cố Dã hai bóng dáng một lớn một nhỏ, con ngươi khỏi nheo .

 

Vừa một đoạn, Ninh Ninh mới nhỏ giọng hỏi Khương Duyệt: "Mẹ ơi, ngày mai chúng bán khoai tây chiên và trứng ạ?"

 

Khương Duyệt sợ đến mức vội vàng đầu , thấy cách Cố Dã một xa, chắc là thấy cô chuyện với Ninh Ninh, lúc mới thở phào.

 

động tác "suỵt" với Ninh Ninh, hạ giọng : "Bố con ở đó, tuyệt đối đừng nữa nhé!"

 

Nếu để Cố Dã , nhất định sẽ cho cô ngoài!

 

"Vâng ạ!" Ninh Ninh vội vàng che miệng , nhưng quá hai giây, bé mở miệng: " ơi, chúng lên thành phố thì kiếm tiền kiểu gì ạ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-59-toi-muon-kien-co-da-va-khuong-duyet-y-the-hiep-nguoi.html.]

 

Khương Duyệt: "..."

 

Cô bé tuổi thì nhỏ mà mê tiền còn hơn cả cô thế ?

 

"Mấy hôm nữa tính!" Khương Duyệt ngửa đầu cây hoa quế cao ngất, thở dài trong lòng.

 

Thời gian trôi nhanh thật, nhoáng cái cô tới đây gần nửa tháng. Còn nửa tháng nữa thôi là Cố Dã sẽ gặp nữ chính định mệnh của đời .

 

Đến lúc đó cô đây?

 

Cố Dã khoanh tay mái hiên, ánh mắt vẫn luôn dõi theo Khương Duyệt và Ninh Ninh. Lúc hàng lông mày nhíu . Thính lực của hơn thường, thấy Ninh Ninh cái gì mà trứng , khoai tây chiên còn cả lên thành phố kiếm tiền.

 

gió nên Cố Dã câu câu chăng, nhưng điều ảnh hưởng đến sự nghi ngờ trong lòng .

 

Hơn nữa Cố Dã còn chú ý tới sắc mặt Khương Duyệt kỳ lạ, đặc biệt là khi cô cây hoa quế, lúc thì vui vẻ, lúc m.ô.n.g lung, miệng còn lẩm bẩm gì đó. Cố Dã bỗng nhiên trong lòng Khương Duyệt đang nghĩ gì.

 

Bữa tối vẫn là do Khương Duyệt nấu. Trong nhà chỉ còn rau, Khương Duyệt xào một đĩa ngồng tỏi với mỡ lợn, thơm nức mũi. Vì mấy hôm nay nấu sốt cà chua nên trong nhà còn tồn nhiều cà chua, thế là Khương Duyệt thêm món trứng xào cà chua.

 

Khương Duyệt lôi từ cái giỏ treo tường nửa con vịt muối, cho nồi hấp cùng cơm, nấu thêm bát canh rong biển đơn giản, thế là xong bữa cơm.

 

Trong khi cả nhà ba đang ăn cơm thì nhà Lý Hồng Anh lúc sắp lật tung lên.

 

Lý Tú Tú hiểu nổi, buổi chiều Lý Hồng Anh chỉ đổ rác, lúc về như tắm trong đống rác , thối hoắc, nhặng xanh bay vù vù quanh , đầu dính đầy lá cải thối rữa và chất bẩn nghi là phân chó, quả thực hôi thối ngửi nổi.

 

chỉ hỏi nhiều hai câu, kết quả Lý Hồng Anh liền mắng té tát mặt cô , từ ngữ khó hết sức, còn mắng cô là con đĩ non hổ, đó còn cấu véo cô . Trên Lý Tú Tú còn miếng thịt nào lành lặn, hai cánh tay tím bầm, đau đến trào nước mắt.

 

Sau đó Lý Hồng Anh c.h.ử.i rủa Khương Duyệt, Lý Tú Tú mới hóa chiều nay Lý Hồng Anh Khương Duyệt đánh, Khương Duyệt còn đẩy mụ xuống hố rác.

 

Lý Tú Tú khiếp sợ, Khương Duyệt dám thế!

 

Sau đó Trần Đại Ngưu và Trần Nhị Ngưu học về, hai đứa đ.á.n.h tranh giành một quyển vở. Lý Hồng Anh tắm xong , suýt Đại Ngưu húc đầu ngã xuống giếng, tức quá mụ vớ lấy cái gậy đuổi đ.á.n.h Đại Ngưu.

 

Lúc Trần Bảo Trụ về, từ xa thấy trong sân nhà đ.á.n.h long trời lở đất. Hắn lập tức giật mũ ném , lao sân, thấy Lý Hồng Anh đ.á.n.h Đại Ngưu kêu oai oái thì m.á.u nóng dồn lên não.

 

"Cô cái gì đấy!" Trần Bảo Trụ giật phắt cây gậy trong tay Lý Hồng Anh, trừng mắt quát tháo.

 

Trần Đại Ngưu trốn lưng Trần Bảo Trụ, gào : "Bố ơi, điên !"

 

Lý Hồng Anh thấy Trần Bảo Trụ, lập tức vật đất, bắt đầu vỗ đùi lóc om sòm: "Trần Bảo Trụ cái đồ trời đ.á.n.h , ông còn là đàn ông hả? theo ông từ năm 18 tuổi, đẻ cho ông bốn đứa con, vợ ông bây giờ sắp con khốn Khương Duyệt bắt nạt c.h.ế.t đây , ông giúp vợ báo thù mà chỉ về nhà quát tháo, khổ thế ..."

 

Trần Bảo Trụ cũng đầu xem Lý Hồng Anh lu loa, thấy mụ hát, còn nhắc tới Khương Duyệt, liền bực bội c.h.ế.t: "Mụ đàn bà c.h.ế.t tiệt , để yên cho nghỉ ngơi hai ngày hả?"

 

Lý Hồng Anh thế chịu nữa, quệt nước mắt nước mũi, đưa tay cào mặt Trần Bảo Trụ: "Trần Bảo Trụ ông là c.h.ế.t ? là vợ ông, bắt nạt, ông còn bảo im ?"

 

Trần Bảo Trụ dáng cao, cú cào của Lý Hồng Anh trúng ngay mặt . Trần Bảo Trụ nhất thời tránh kịp, mặt liền xuất hiện vài vệt xước rớm máu.

 

Lần Trần Bảo Trụ nổi điên, tát một cái đ.á.n.h ngã Lý Hồng Anh: "Mụ đàn bà c.h.ế.t tiệt, ngày mai cô cút về quê cho !"

 

Lý Hồng Anh thấy thế liền hoảng hồn. Mụ về quê. Trần Bảo Trụ sáu em trai, mụ sống chung với đám chị em dâu đó, ngày ngày còn hầu hạ bố chồng, thoải mái bằng ở khu gia binh !

 

"Trần Bảo Trụ, Khương Duyệt bắt nạt, kiện nó. Ngày mai ông dẫn gặp sư đoàn trưởng của các ông, kiện Cố Dã và Khương Duyệt cậy quyền thế bắt nạt khác!"

Loading...