Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 56: Đây đâu phải là đàn ông, đây là yêu nghiệt!

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:19:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

"Miệng bẩn như thế, khi khỏi nhà cô dùng cọ bồn cầu đ.á.n.h răng ?"

 

Nếu Lý Hồng Anh đừng tới trêu chọc Khương Duyệt thì cô cũng chẳng định xung đột với mụ gì. Mụ Lý Hồng Anh đê hèn vô liêm sỉ, chẳng khác nào con ch.ó điên gặp ai cũng cắn, ch.ó điên c.ắ.n thì thể nào c.ắ.n .

 

giờ Lý Hồng Anh chẳng những tìm tới tận cửa mỉa mai cô mà còn hồ ngôn loạn ngữ, cố ý những lời đó với Ninh Ninh để kích động con bé, Khương Duyệt thể nhịn nữa.

 

Chủ yếu là trong tay đồ gì tiện, nếu lao cấu xé tay đôi thì Khương Duyệt còn lo cho Ninh Ninh, thế nên cô dứt khoát cầm cái thùng đựng rác ụp thẳng lên đầu Lý Hồng Anh, gõ mạnh mấy cái.

 

Thảo nào Ninh Ninh thiếu cảm giác an và nhạy cảm đến thế, xem Lý Hồng Anh thiếu mấy lời xằng bậy đó với con bé, nếu Ninh Ninh sẽ thấy mụ trốn.

 

Cái thùng rác nhà Khương Duyệt bằng sắt, khá nặng, đầu Lý Hồng Anh ong ong như nổ tung, hét lên chói tai liều mạng gỡ cái thứ chụp đầu xuống: "Á á! Khương Duyệt con khốn nạn , mày lấy cái gì chụp lên đầu tao thế? Mau bỏ !"

 

càng cuống càng gỡ , Lý Hồng Anh gấp gáp xoay vòng vòng tại chỗ.

 

Khương Duyệt che Ninh Ninh lưng, Lý Hồng Anh loạng choạng về phía hố rác, cô kêu lên "Ái chà" một tiếng vội vàng xông tới, cướp cái thùng sắt của nhà khi Lý Hồng Anh ngã xuống.

 

Đây là cái thùng rác duy nhất trong nhà, Lý Hồng Anh ngã xuống hố rác thì mặc kệ mụ , nhưng thùng rác nhà cô thể rơi xuống đó , bẩn về còn cọ rửa cả buổi sáng.

 

Thấy tới, Khương Duyệt la lớn: "Lý Hồng Anh c.h.ử.i thế hả? Bà con lối xóm mau tới xem, mụ Lý Hồng Anh chuyện đê tiện còn chạy tới c.h.ử.i , mau tới phân xử !"

 

"Ơ kìa, gì đấy?" Có tiếng chạy xem náo nhiệt, vặn thấy Lý Hồng Anh cắm đầu ngã xuống cái hố rác hôi thối nồng nặc.

 

"Khương Duyệt, con khốn , tao sẽ tha cho mày!" Lý Hồng Anh giãy giụa bò dậy từ đống rác, mụ lên nhưng chân giẫm thứ gì trơn tuột, thế nào cũng dậy nổi, chỉ thể chỉ Khương Duyệt c.h.ử.i bới ầm ĩ.

 

"Chị dâu chứng giúp em, là Lý Hồng Anh tự nhảy xuống đấy nhé, liên quan đến em!" Khương Duyệt xách cái thùng rác nhà , Lý Hồng Anh đầy bẩn thỉu, đầu còn dính lá cải thối, mấy con nhặng xanh bay vù vù quanh mụ, cô lập tức bày vẻ mặt ghê tởm lùi vài bước.

 

"Khương Duyệt mày ngậm m.á.u phun , rõ ràng mày lấy đồ chụp lên đầu tao đẩy tao xuống!" Lý Hồng Anh tức đến méo cả mồm.

 

" đấy! tận mắt thấy cô tự ngã xuống mà, cô Khương Duyệt cách xa cô như thế, cô đẩy cô kiểu gì?" Mấy chị em quân nhân nổi nữa, nhao nhao chỉ trích Lý Hồng Anh.

 

"Lý Hồng Anh, cô còn mặt mũi c.h.ử.i cô Khương Duyệt ? Cũng xem những chuyện gì!"

 

"Ăn cơm nhà còn đập nồi , phi! Đồ hổ!"

 

Lý Hồng Anh thấy Khương Duyệt thế mà đổi trắng đen, kích động nhiều mắng mụ như , tức đến mức vớ lấy rác ném lung tung: "Khương Duyệt con đĩ thõa hổ, tao sẽ kiện mày!"

 

Khương Duyệt xa nên ném trúng, nhưng mấy chị quân nhân gần thì rác văng , nhất thời ai nấy đều tức giận mắng nhiếc.

 

"Lý Hồng Anh cô điên ! thấy chồng cô dạo đ.á.n.h cô vẫn còn ít đấy!"

 

"Lý Hồng Anh cảnh cáo cô, văn minh, đây cô c.h.ử.i thèm chấp, nhưng từ giờ trở cô còn dám mắng một câu nữa thì cứ thử xem!" Khương Duyệt cũng tính nóng, xem đ.á.n.h cho con ch.ó điên phục một .

 

"Tao cứ c.h.ử.i mày đấy, con tiện..." Lý Hồng Anh định phun châu nhả ngọc, đột nhiên mắt tối sầm, Khương Duyệt tìm cái cây lau nhà, giáng xuống đầu Lý Hồng Anh túi bụi.

 

"Đồ đê tiện đồ đê tiện đồ đê tiện! Nếu cô thích đồ đê tiện như thế thì hôm nay bà đây đ.á.n.h cho cô thành đồ đê tiện luôn!"

 

Lý Hồng Anh phản kháng nhưng Khương Duyệt căn bản cho mụ cơ hội đ.á.n.h trả, đ.á.n.h cho Lý Hồng Anh kêu la oai oái, chỉ ôm đầu bỏ chạy.

 

"Khương Duyệt mày đợi đấy cho tao, tao sẽ tha cho mày! Tao sẽ kiện mày!" Lý Hồng Anh chạy gào.

 

Khương Duyệt ném cây lau nhà . Mấy chị quân nhân thấy cô tuy thở hồng hộc nhưng vẫn luôn che chở Ninh Ninh lưng, trong lòng càng thêm thiện cảm với Khương Duyệt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-56-day-dau-phai-la-dan-ong-day-la-yeu-nghiet.html.]

"Khương Duyệt em đừng sợ, mụ Lý Hồng Anh mà dám kiện em, các chị sẽ chứng cho em!"

 

"Em cảm ơn các chị!"

 

Khương Duyệt toát mồ hôi hột, nãy đ.á.n.h Lý Hồng Anh, cô cảm giác cũng dính rác, vội vàng về tắm rửa nên cảm ơn dắt Ninh Ninh về nhà.

 

"Các chị Khương Duyệt xem, đúng là khác hẳn , giờ đối xử với Ninh Ninh thật đấy, ruột cũng chỉ đến thế là cùng!"

 

Về đến nhà, Khương Duyệt cọ rửa thùng rác tiên. Tuy thùng rác rơi xuống hố rác cùng Lý Hồng Anh nhưng Khương Duyệt vẫn thấy ghê vì nó chụp lên đầu mụ .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Biết thế cho nước đồ ăn thừa , tiếc thật đấy!" Khương Duyệt cọ thùng hậm hực thùng rác nhà sạch sẽ thế .

 

"Tiếc cái gì?"

 

Phía đột nhiên vang lên giọng của Cố Dã. Khương Duyệt đầu , Cố Dã đang đẩy cổng . Hắn mặc quân phục mà chỉ mặc một chiếc sơ mi trắng, quần dài màu xanh quân đội, vạt áo sơ vin gọn gàng trong quần, càng tôn lên bờ vai rộng lồng n.g.ự.c nở nang, eo là chân dài, khí vũ bất phàm.

 

Khi đẩy cửa , ánh nắng chiều chiếu lên như dát lên một lớp vàng kim.

 

Đây là đàn ông, đây là yêu nghiệt thì !

 

Lại còn là cái loại yêu nghiệt chuyên loạn nhịp tim cô!

 

Trái tim Khương Duyệt nữa kiểm soát mà đập "thình thịch" loạn xạ vài cái. Cô vội vàng thu hồi ánh mắt, chuyên tâm cọ thùng rác.

 

"Bố ơi!" Ninh Ninh thấy Cố Dã, vui vẻ nhào tới.

 

Cố Dã bế Ninh Ninh lên nhưng ánh mắt dừng Khương Duyệt. Hắn thấy cô đang cọ cái thùng sắt đựng rác trong nhà, khỏi nghi hoặc: "Cô cọ cái thùng rác sạch thế để gì?"

 

"À, ô nhiễm!" Khương Duyệt đầu cũng ngoảnh , đổ nước trong thùng , đặt nắng phơi dậy về phía bếp. Cô nhanh chóng tắm rửa, chính cô cũng ngửi thấy mùi ghê ghê .

 

Ô nhiễm? Cái gì ô nhiễm? Thùng rác á?

 

Cố Dã chẳng hiểu Khương Duyệt đang cái gì. Hắn thấy Khương Duyệt vội vàng xách ấm nước nóng từ bếp về phòng liền theo: "Cần giúp ?"

 

Khương Duyệt cúi đầu: "Không cần!"

 

Cố Dã thấy Khương Duyệt pha nước nóng cái bồn tắm lớn trong phòng cô, khó hiểu: "Sao giờ tắm?"

 

"Mặc kệ !" Khương Duyệt đóng sầm cửa , rõ ràng để ý đến Cố Dã.

 

Khóe miệng Cố Dã giật giật, rũ mắt hỏi Ninh Ninh: "Mẹ thế?"

 

"Mẹ bảo bẩn, tắm rửa quần áo ạ!" Ninh Ninh .

 

Cố Dã nhướng mày, bế Ninh Ninh về phòng , hỏi: "Chiều nay hai con gì thế?"

 

Hắn nhớ cảnh tượng thấy lúc nãy. Khương Duyệt tuy ưa sạch sẽ nhưng cũng sạch sẽ đến mức thùng rác cũng cọ đến dính hạt bụi trần.

 

Hơn nữa thấy cô tiếc cái gì mà đựng nước đồ ăn thừa, trực giác mách bảo Cố Dã rằng buổi chiều nay nhất định xảy chuyện gì đó.

 

"Bố ơi, Ninh Ninh là bố nhặt ạ?" Ninh Ninh trả lời Cố Dã mà hỏi câu hỏi của bằng giọng sữa ngây thơ.

 

"Ai với con?" Cố Dã lập tức sa sầm mặt mày: "Lại là Khương Duyệt ?"

 

 

Loading...