Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 53: Suýt chút nữa thì lộ tẩy
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:19:19
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Bố!" Ninh Ninh thấy Cố Dã liền vui vẻ nhào tới ngay lập tức.
Cố Dã cúi bế Ninh Ninh lên. Vừa bế lên, liền cảm nhận Ninh Ninh nặng hơn hẳn.
Xem mấy ngày ở nhà, Ninh Ninh ăn uống đầy đủ!
Tuy rằng khi Cố Dã quyết định để Ninh Ninh theo Khương Duyệt, nhưng trong lòng vẫn chút yên tâm. Rốt cuộc Khương Duyệt từng "tiền sự" , nhưng tình hình mắt thì quả thực cô chăm sóc Ninh Ninh chu đáo.
Khương Duyệt hỏi xong câu liền nhận lời của vấn đề. Đây là nhà Cố Dã, về đây thì về ?
Thế là Khương Duyệt chút mất tự nhiên đổi cách hỏi: "Cố Dã, về lúc nào thế?"
"Vừa về một lúc!" Cố Dã về phía Khương Duyệt nữa, hỏi: "Hai đấy? Cái gì mà mặc ?"
Lúc , ánh mắt Cố Dã dừng trang phục của Khương Duyệt, trong đáy mắt thoáng qua vẻ kinh ngạc.
Khương Duyệt mặc một chiếc áo trắng cổ tròn tay lỡ, dáng rộng rãi thoải mái, bên cổ áo còn đính khuy bọc vải. Bên cô mặc một chiếc quần màu đen, ống quần rộng hơn so với các loại quần bình thường.
Tóc cô tết thành một b.í.m tóc dài từ đỉnh đầu xuống gáy, b.í.m tóc tết lỏng tay, đuôi tóc vắt hờ hững ngực.
Mới mấy ngày gặp, Cố Dã cảm thấy Khương Duyệt dường như đổi ít, nhưng nếu bảo cụ thể đổi ở thì , chỉ cảm thấy ánh mắt dường như khó rời khỏi cô.
"Đi lên thành phố!" Khương Duyệt định cho Cố Dã chuyện bán trứng luộc nước và khoai tây chiên. Cô sợ Cố Dã phản đối, rốt cuộc ở thời đại chuyện buôn bán vẻ vang cho lắm, hơn nữa Cố Dã vốn định kiến với cô, đến lúc đó lỡ cấm cô thì chắc chắn cãi to.
"Bố ơi, là cái áo ạ!" Ninh Ninh trả lời câu hỏi thứ hai của Cố Dã. Cô bé mở chiếc áo trong tay cho Cố Dã xem, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ nghiêm túc, giọng sữa non nớt : "Mẹ bảo cái áo là cho bố, nhưng bố cao thế , mà mặc ạ!"
Cố Dã liếc chiếc áo trong tay Ninh Ninh, là một chiếc áo phông vải bông màu trắng cổ tròn tay ngắn, n.g.ự.c còn in hình một chú ch.ó con đáng yêu.
"Ừ, đúng là bố mặc !" Cố Dã đáp lời Ninh Ninh, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo Khương Duyệt sân. Ngay đó cũng bế Ninh Ninh , thuận tay đóng cổng .
"Cho nên cái áo chắc chắn là may cho Ninh Ninh!" Ninh Ninh thở phào nhẹ nhõm như trút gánh nặng.
Khương Duyệt đang đặt cái gùi xuống đất, : "Bị Ninh Ninh phát hiện nhé! Thế Ninh Ninh áo mới luôn nào?"
Ninh Ninh thấy thế liền vặn vẹo tay Cố Dã: "Bố thả Ninh Ninh xuống , Ninh Ninh áo mới!"
Cố Dã thả Ninh Ninh xuống, cô bé ôm áo chạy tót phòng, khỏi nhướng mày. Ninh Ninh hình như còn rụt rè nhút nhát như nữa!
Khương Duyệt lấy bộ quần áo mới may từ trong gùi , hí hửng phòng. Cảm giác cầm quần áo mới chút giống cảm giác nhận đồ chuyển phát nhanh ở kiếp , tóm là vui vẻ!
Đứng gương tủ quần áo ướm thử, Khương Duyệt hài lòng. Cô quyết định sẽ từ từ loại bỏ hết quần áo trong tủ của nguyên chủ, mấy bộ đồ vải sợi tổng hợp thoải mái bằng vải bông ?
Khi Khương Duyệt thì thấy Ninh Ninh đang trong lòng Cố Dã, đang hỏi chuyện con bé.
"Ninh Ninh cũng lên thành phố ?"
"Vâng ạ, đúng bố!" Ninh Ninh vuốt ve hình chú ch.ó con ngực, thích thú buông tay.
Áo của Ninh Ninh cũng là do Khương Duyệt thiết kế, thực chính là kiểu áo phông bình thường ở đời , nhưng Khương Duyệt vẽ thêm hình chú ch.ó hoạt hình nhờ cháu gái bác Dương dùng máy khâu thêu lên, cô Ninh Ninh chắc chắn sẽ thích.
"Đi gì?" Cố Dã hỏi, cũng đang hình chú ch.ó con đó.
"Đi..." Ninh Ninh thuận miệng định bán khoai tây chiên, Khương Duyệt vặn thấy, vội ho khan một tiếng.
"Đi may quần áo ạ!" Ninh Ninh phản ứng nhanh, lập tức đổi lời.
Khương Duyệt thở phào nhẹ nhõm, suýt chút nữa thì lộ tẩy!
Cố Dã Khương Duyệt, Ninh Ninh đang cúi đầu, trong mắt đen thoáng qua vẻ nghi hoặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-53-suyt-chut-nua-thi-lo-tay.html.]
Trực giác của Cố Dã xưa nay nhạy bén, cảm thấy Khương Duyệt và Ninh Ninh chắc chắn hùa giấu chuyện gì đó.
"Cố Dã, trưa nay ăn cơm ở nhà ?" Khương Duyệt chút chột , vội lảng sang chuyện khác.
"Có!" Cố Dã trả lời.
Ngay đó hỏi: "Cô luộc nhiều trứng gà thế để gì?"
Ban đầu Cố Dã tưởng Khương Duyệt về nên cố ý luộc cho ăn, nhưng khi mở cửa, Khương Duyệt thấy ở nhà rõ ràng giật , thế nên hiểu ngay trứng gà đó chuẩn cho .
Hơn nữa cho dù cô cố ý luộc cho , cũng thể nào một luộc mấy chục quả trứng như , thùng cơm mà ăn nhiều thế!
Khương Duyệt sắc mặt biến đổi. Tiêu , nồi trứng luộc nước Cố Dã phát hiện !
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"À, trứng luộc nước hả, bỗng nhiên ăn, Ninh Ninh cũng bảo ngon nên luộc nhiều một chút!" Khương Duyệt kiên trì bịa một lý do, mặc kệ Cố Dã tin , dù cô tự tin là .
"Ra là !" Cố Dã nheo mắt, chỉ Khương Duyệt một cái chứ tiếp tục truy hỏi.
" nấu cơm đây!" Khương Duyệt đầu bếp.
Cố Dã thu hồi ánh mắt đang dán bóng lưng Khương Duyệt, sang Ninh Ninh.
lúc , Khương Duyệt thò đầu gọi: "Ninh Ninh, con đây giúp nhặt rau ?"
"Vâng ạ !" Ninh Ninh lập tức nhảy xuống khỏi đùi Cố Dã, chạy lon ton bếp.
Cố Dã: "..."
Mới mấy ngày mà Ninh Ninh " phản" triệt để thế ?
Trong bếp, cặp con cùng huyết thống đang chụm đầu thì thầm to nhỏ.
Khương Duyệt , Ninh Ninh , hỏi: "Thế ngày mai chúng còn lên thành phố ?"
Ninh Ninh xong còn cẩn thận đầu ngó, sợ Cố Dã đột nhiên thấy bí mật của hai .
"Tạm thời !" Khương Duyệt vốn luộc một nồi to trứng như là định ngày mai mang lên huyện bán.
Trứng của Khương Duyệt bán mấy ngày nay, một khách quen nào chê dở, cô cứ cách ngày một , đều chuyên môn chờ ở đó để mua.
Số trứng trong nồi là Khương Duyệt lén mua từ tay bà con nông dân trong phiên chợ, cần phiếu trứng, giá cả cũng đắt.
hiện tại Cố Dã về, Khương Duyệt bịa lý do giải thích cho sự biến mất của cả một nồi trứng, đành tạm thời ngừng kinh doanh.
Cứ nghĩ đến việc thể tiếp tục kiếm tiền, Khương Duyệt thấy xót ruột. Cô đ.á.n.h giá cao triển vọng của việc buôn bán nhỏ .
Nói sợ ai tin, Khương Duyệt mới chính thức buôn bán bốn năm ngày, chỉ riêng bán khoai tây chiên kiếm hơn bốn mươi đồng.
Năm xu một cân khoai tây, sáu xu một cân khoai lang đỏ, một cân bình quân sáu bảy suất khoai chiên, mỗi suất bán một hào hai xu, lợi nhuận quả thực đáng kể.
Còn về trứng luộc nước , vì trứng gà khó mua nên Khương Duyệt cung ứng lượng lớn, cộng thêm chi phí cao nên ngược kiếm bao nhiêu.
Tuy nhiên, Khương Duyệt cũng quá ủ rũ. Cho dù Cố Dã hôm nay về thì cô cũng chẳng bán khoai tây chiên thêm mấy ngày nữa, vì món cần nhiều dầu để chiên, cô dùng gần hết chỗ dầu cải trong nhà .
Dầu ăn cũng cần phiếu mới mua .
Khương Duyệt tính toán, nếu cung ứng khoai tây chiên liên tục, ngoài việc thu mua lượng lớn khoai tây và khoai lang, cô còn tìm nguồn dầu ăn, nhưng cái khó lớn.
Trong lúc đó, Cố Dã ngoài sân, càng nghĩ càng thấy đúng.