Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 52: Thật là muốn cái mạng già này mà!

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:19:18
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Mấy ngày nay cuộc sống của Khương Duyệt trôi qua vô cùng phong phú. Sáng sớm nàng dậy gọt khoai tây, khoai lang, thái thành từng thanh nhỏ. Khoai tây còn ngâm nước lã một lúc cho bớt tinh bột, thả chảo dầu chiên vàng hai mặt, chờ nguội bớt thì múc chậu.

 

Sau đó nàng bữa sáng cho và Ninh Ninh, gọi con bé dậy, chờ hai ăn xong liền mang đồ huyện bán khoai chiên.

 

Mấy hôm chợ, Khương Duyệt mua riêng một cái gùi, để đồ gùi đeo lưng, như giải phóng đôi tay, hơn nữa đeo lưng đỡ nặng hơn xách làn nhiều.

 

Trứng nhắm đến đối tượng là dậy sớm , khoai chiên thì khác. Khách hàng mục tiêu là trẻ con, nhưng trẻ con tiền, vẫn lớn chịu bỏ tiền mua mới .

 

Vì thế Khương Duyệt đổi địa điểm bán sang chợ rau. Thấy phụ dắt con theo, nàng liền nhiệt tình chào mời: "Bác gái, mua phần khoai chiên cho cháu trai nếm thử !"

 

Khương Duyệt cũng mời chào bừa bãi. Những rõ ràng gia cảnh khó khăn, mua rau chỉ nhặt loại rẻ tiền thì nàng sẽ mời, chỉ tìm những ăn mặc sạch sẽ tươm tất, quần áo vá víu. Ví dụ như bác gái nàng gọi, trong giỏ rau thịt cá, điều kiện gia đình khá giả.

 

Không Khương Duyệt coi thường nghèo, mà là nàng suy xét thực tế. Người nghèo cơm còn chẳng đủ ăn, thể bỏ tiền mua đồ ăn vặt cho trẻ con?

 

bác gái tiền thì khác.

 

Quả nhiên, thấy cái tên mới lạ, bác gái dừng bước, nghển cổ ngó : "Khoai chiên gì cơ? Để xem nào, ngon ?"

 

"Bác xem, chính là loại con đang ăn đây." Khương Duyệt tươi chỉ Ninh Ninh: "Ninh Ninh, cho bà xem con ăn khoai chiên thế nào ."

 

Mấy hôm nay lên huyện Khương Duyệt đều mang Ninh Ninh theo. Thứ nhất là ngày nào nàng cũng ngoài, thể cứ phiền Liên Dung Dung mãi. Thứ hai, Ninh Ninh Khương Duyệt lên huyện bán khoai chiên, tự đòi theo.

 

Ninh Ninh theo Khương Duyệt tiến bộ thần tốc, dám biểu đạt ý kiến của , Khương Duyệt đương nhiên ngăn cản.

 

Thực mang theo Ninh Ninh, Khương Duyệt chẳng thấy bất tiện chút nào.

 

Ninh Ninh ngoan, chạy lung tung. Mỗi Khương Duyệt đều mang chút đồ ăn vặt tự cho Ninh Ninh, pha thêm bình nước ô mai.

 

Lúc Khương Duyệt mời khách, Ninh Ninh cạnh ăn uống ngon lành.

 

Trẻ con tính hiếu kỳ cao, mấy đứa trẻ đường thấy Ninh Ninh ăn món lạ liền đòi lớn mua cho. Thế nên Khương Duyệt mang theo Ninh Ninh như cái biển quảng cáo sống, chính nàng cũng đỡ rao.

 

"Có thể nếm , ngon lấy tiền!" Khương Duyệt thấy bác gái do dự liền nhiệt tình đưa hai thanh khoai chiên qua, còn đặc biệt chấm thêm ít tương cà.

 

"Cái ăn ?" Bác gái vẻ yên tâm lắm, tự ăn thử một miếng .

 

"Bà ơi, cho cháu ăn! Mau đưa cháu!" Thằng bé chừng bốn năm tuổi bên cạnh sốt ruột đến mức định nhảy lên giật từ tay bà nội.

 

"Cháu ngoan, đừng vội đừng vội, đây cho cháu!" Bác gái sợ thằng bé ngã, vội đưa khoai chiên cho nó.

 

Thằng bé thèm cầm tay, ghé miệng tay bà nội "ngoàm" một cái nuốt chửng. Khương Duyệt còn nghi nó kịp nếm mùi vị, thằng bé túm áo bà đòi: "Bà nội, mau mua cho cháu! Cháu ăn khoai chiên! Ngon lắm ngon lắm!"

 

"Được , Hạo Hạo ngoan, bà mua cho cháu!" Bác gái dỗ cháu hỏi Khương Duyệt: "Cái... khoai chiên bán thế nào?"

 

"Là khoai tây chiên ạ, một hào hai một phần." Khương Duyệt trả lời.

 

Bác gái , tay đang định móc tiền liền rụt , kéo thằng bé định : "Sao đắt thế? ăn thấy cũng chỉ là khoai tây thôi mà? Một hào hai mua hai cân khoai tây , ai mà mua cái của cô! Hạo Hạo thôi, về bà cho cháu ăn!"

 

Khương Duyệt cũng vội, vẫn tủm tỉm giải thích: "Bác gái, thể tính thế . Bác nghĩ xem, khoai tây chiên của cháu tuy nguyên liệu là khoai tây, khoai tây đúng là đắt, nhưng cháu còn gia công chế biến, bác thể chỉ tính tiền khoai, cũng tính cả công sức và chi phí nguyên liệu khác chứ, bác ?"

 

Thằng bé cũng sống c.h.ế.t ghì tay bà nội chịu , gào lên: "Bà chẳng ngon! Cháu chỉ ăn khoai tây chiên thôi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-52-that-la-muon-cai-mang-gia-nay-ma.html.]

 

Bác gái lay chuyển cháu trai quý hóa, đành đồng ý: "Được , bà mua bà mua!"

 

"Cháu thêm tương cà bột xí ?" Khương Duyệt nhe hàm răng trắng bóng, nụ phục vụ chuẩn điểm mười.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

"Tương cà! Cháu tương cà!" Thằng bé nhao nhao lên .

 

Khương Duyệt dùng giấy dầu gói một phần khoai chiên, múc hai thìa tương cà rưới lên, đưa cho bác gái: "Của bác đây! Tặng thêm bác hai thanh khoai tây rắc xí nữa nhé."

 

Bác gái đếm một hào hai xu đưa cho Khương Duyệt. Tuy vẫn thấy đắt nhưng cháu trai ăn vui vẻ, bà cũng đỡ xót ruột, Khương Duyệt tặng thêm hai thanh gì đó vị xí cho bà nếm thử, trong lòng bà càng thoải mái hơn.

 

"Nhìn cô còn trẻ mà con lớn thế ! Kết hôn sớm nhỉ!" Bác gái còn trò chuyện với Khương Duyệt vài câu.

 

"Vâng ạ." Khương Duyệt đậy nắp thùng đựng tương cà , nhiệt tình vẫy tay chào bác gái: "Bác thong thả ạ!"

 

Chưa đến một giờ, khoai chiên Khương Duyệt mang bán hết veo.

 

nàng chỉ bán ở chợ rau mà còn qua mấy khu tập thể. Về cơ bản, trẻ con cứ thấy khoai tây chiên sốt cà chua là nổi nữa. Người lớn tuy ngại đắt nhưng con cái ăn, thường cũng sẽ móc tiền mua. Tính còn dễ bán hơn cả trứng .

 

"Ninh Ninh, về nhà thôi!" Khương Duyệt thu dọn khay tre gùi, dắt tay Ninh Ninh về.

 

Lúc đến 10 giờ, về đến nhà kịp cơm trưa.

 

khi về khu gia binh, Khương Duyệt còn ghé qua tiệm may của bác Dương một chuyến.

 

Vốn hẹn hôm đến lấy quần áo, kết quả đêm đó nàng đến tháng, nhà nghỉ ngơi mấy ngày mới nhớ .

 

Điều Khương Duyệt bất ngờ là bác Dương thế mà may đúng kiểu dáng nàng . Vì thế mấy hôm nàng mua vải đem qua, hẹn hôm nay đến lấy.

 

Lần Khương Duyệt chỉ may quần áo cho mà còn may cho Ninh Ninh hai bộ. Cô bé thử ở tiệm may, phấn khích đến mức chịu .

 

Về đến cửa nhà, Ninh Ninh còn hỏi: "Mẹ ơi, bộ quần áo thật sự là của Ninh Ninh ạ?"

 

"Thực cho Ninh Ninh , quần áo là may cho bố đấy!" Khương Duyệt cố ý trêu.

 

Ninh Ninh lập tức căng thẳng, chuyện cũng lắp bắp: "... nhưng nãy đường thế!"

 

"Ồ, thế ? Trên đường thế nào?" Khương Duyệt lấy chìa khóa định mở cửa, hỏi Ninh Ninh.

 

"Mẹ bảo quần áo là cho Ninh Ninh!" Ninh Ninh vẫn ôm chặt bộ quần áo mới của , vô cùng nghiêm túc : "Hơn nữa đây là quần áo trẻ con, bố cao thế , bố mặc !"

 

"Cái gì mặc ?"

 

Bên Khương Duyệt còn đang chuyện với Ninh Ninh thì cánh cửa viện bên trong kéo . Khương Duyệt ngờ Cố Dã về, đầu liền chạm ánh mắt của , nàng nhất thời sững .

 

"Cố Dã? Sao về ?"

 

Cố Dã vẫn một quân phục màu xanh lục, dáng cao lớn đĩnh đạc toát lên vẻ chính trực. Mấy ngày gặp, mặt chẳng những chút mệt mỏi mà ngược còn tinh thần sáng láng, đang dùng đôi mắt phượng hẹp dài đến phạm quy Khương Duyệt.

 

Khương Duyệt cảm thấy tim suýt lỡ mất mấy nhịp, vội vàng dời mắt . Nàng vẫn sức đề kháng với Cố Dã. Từ xuống , bao gồm cả mái tóc ngắn cứng như rễ tre, cùng đám râu lởm chởm do mấy ngày cạo , nàng đều thích chịu .

 

Thật là cái mạng già mà!

 

 

Loading...