Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 50: Buôn bán nhỏ chính thức bắt đầu
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:19:16
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hồi nhỏ, Khương Duyệt từng bà ngoại lẩm bẩm một câu: "Chế tạo tên lửa bằng bán trứng , cầm d.a.o mổ bằng cầm d.a.o cạo đầu."
Đó là câu phổ biến những năm 80-90.
Lúc Khương Duyệt còn thắc mắc, quả trứng bé tẹo thể so với việc chế tạo tên lửa. Sau hiểu về lịch sử giai đoạn đó, nàng mới hiểu câu ám chỉ việc lúc bấy giờ phổ biến cho rằng chỉ công việc nhà nước ("bát sắt") là , kết quả là những công việc đáng mơ ước đó thu nhập chẳng bằng bán trứng kiếm . Thực chất, nó phản ánh nền kinh tế đang chuyển sang đa dạng hóa.
Bà ngoại , đừng trứng bình thường, thực kiếm tiền lắm đấy.
Trong nhà chỉ còn năm quả trứng gà, Khương Duyệt đem luộc hết.
"Đừng vội, cẩn thận nóng!" Khương Duyệt đưa cho Ninh Ninh một quả. Thấy cô bé bất chấp nóng bỏng mồm cũng nhét miệng, nàng vội lấy thổi cho bớt nóng mới đưa cho Ninh Ninh.
"Ngon quá!" Ninh Ninh bao giờ ăn quả trứng nào ngon như thế, khuôn mặt nhỏ nhắn ăn đến đỏ bừng.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Khương Duyệt cũng nếm thử một quả, nhưng nàng cảm thấy hương vị còn thiếu chút gì đó. Chủ yếu do nàng quyết định trứng đột xuất, gói gia vị trong kho đủ, tự nhiên nấu hương vị nàng mong .
Vừa ngày mai chợ phiên, nàng sẽ chợ xem mua phối liệu cần thiết .
"Mẹ ơi..." Ninh Ninh ăn xong một quả, rụt rè Khương Duyệt.
Khương Duyệt xổm xuống, tầm mắt ngang bằng với Ninh Ninh, ôn tồn hỏi: "Ninh Ninh còn ăn nữa ?"
Ninh Ninh cẩn thận gật đầu. Bố bảo giống , bảo con mấy ngày nay theo . Tuy con cũng thấy hiện tại với con, nhưng trong lòng Ninh Ninh vẫn sợ .
"Vậy với Ninh Ninh giao kèo một chuyện nhé. Lần Ninh Ninh gì thì cứ thẳng với , ?" Tuy Khương Duyệt kết hôn cũng sinh con, nhưng súp gà cho tâm hồn thì uống ít, nàng cũng chút kinh nghiệm sống chung với trẻ con.
Ninh Ninh do dự một chút. Khương Duyệt liền dùng ánh mắt khích lệ cô bé. Đứa nhỏ gan bé quá, thế , học e là bắt nạt c.h.ế.t mất.
Lần đầu tiên thấy Ninh Ninh, Khương Duyệt cảm thấy cô bé trông quá khúm núm, giống đứa trẻ lớn lên bên cạnh Cố Dã. Dù Cố Dã bận rộn thời gian chăm sóc, Ninh Ninh cũng đến mức gặp là cúi đầu, chuyện lí nhí như muỗi kêu.
Mãi đến tối nay Khương Duyệt gặp Lý Tú Tú, Ninh Ninh đây chẳng là phiên bản Lý Tú Tú 2 sống động ?
Gần đèn thì rạng, gần mực thì đen, gần kẻ nhát gan khúm núm thì cũng sẽ lây cái tính đó.
"Vâng ạ..." Ninh Ninh gật đầu.
Khương Duyệt . Tuy giọng Ninh Ninh vẫn nhỏ, nhưng chuyện thể vội vàng. Cũng như tính cách hình thành trong một ngày, cũng thể ngày một ngày hai là sửa .
" buổi tối Ninh Ninh ăn cơm , nãy ăn một quả trứng . Nếu ăn nữa thì con yêu tinh nhỏ trong bụng sẽ bội thực, Ninh Ninh sẽ thấy khó chịu, cho nên chúng để dành sáng mai ăn tiếp ?"
Bàn tay nhỏ của Ninh Ninh sờ lên bụng, hóa trong một con yêu tinh nhỏ . Đôi mắt to của Ninh Ninh ánh lên vẻ tò mò và ngạc nhiên.
"Vâng ạ, !" Ninh Ninh con yêu tinh bội thực, cô bé ngoan ngoãn gật đầu.
Khương Duyệt xoa đầu Ninh Ninh, cô bé thật sự ngoan, dễ nuôi! Không giống Cố Dã, chẳng những miệng độc mà tính tình còn kiêu ngạo khó ở chung.
Trời tối hẳn, Khương Duyệt cài chốt cửa viện.
Tắm rửa cho Ninh Ninh và bản xong, Khương Duyệt tắt bếp lò, bỏ ba quả trứng còn thùng, thả dây treo xuống giếng. Nhiệt độ trong giếng thấp, tương đương cái tủ lạnh thiên nhiên, đồ ăn thả xuống đó sẽ hỏng.
Xong việc, Khương Duyệt đốt một khoanh hương muỗi ôm Ninh Ninh giường. Dưới ánh đèn mờ ảo, nàng cầm cuốn truyện tranh kể chuyện cho Ninh Ninh .
Từ khi Ninh Ninh nhớ đến nay, bao giờ ngày nào ôm lòng dịu dàng như thế . Bố tuy cũng ôm con nhưng bố cứng quá, mềm mại, thơm tho như của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-50-buon-ban-nho-chinh-thuc-bat-dau.html.]
Chẳng bao lâu, mí mắt Ninh Ninh bắt đầu díp . Trước khi ngủ, trong đầu cô bé nghĩ, nếu tối nào cũng ôm kể chuyện như thế thì mấy.
Sáng hôm , Khương Duyệt dậy băng vệ sinh, đến ngày thứ tư lượng m.á.u ít, cảm giác khó chịu cũng giảm nhiều.
Khương Duyệt tính toán, một chuyến chợ về, chắc là chịu đựng .
hiện tại nàng mang theo Ninh Ninh, cũng con bé bộ quãng đường xa như .
"Mẹ chợ ạ? Ninh Ninh mà!" Ninh Ninh Khương Duyệt chợ, sợ nàng để ở nhà một , vội vàng bò dậy.
"Vậy thì thôi!"
Khương Duyệt kéo ba quả trứng từ giếng lên, cho nồi hâm nóng, nhào bột cái bánh nướng đơn giản, chia cho Ninh Ninh một nửa ăn sáng.
Buổi sáng mặt trời lên cao, nhưng Khương Duyệt vẫn đội mũ. Không nắng nghĩa là tia cực tím, nàng phơi một mặt đầy tàn nhang.
Ninh Ninh cũng tìm cái mũ nhỏ của đội lên. Cặp con tạm thời xách làn khỏi cửa.
Khương Duyệt vốn tưởng Ninh Ninh sẽ nổi, còn lo vạn nhất nửa đường con bé đòi bế thì , kết quả nàng phát hiện lo xa quá.
Đừng Ninh Ninh gầy gò như suy dinh dưỡng, tinh lực của cô bé dồi dào lắm. Từ lúc bắt đầu còn rụt rè, đó chạy nhảy tung tăng suốt dọc đường, ngược Khương Duyệt nửa đường thở hồng hộc như trâu.
"Mẹ ơi, con đỡ nhé!" Ninh Ninh thấy Khương Duyệt dừng bước, chống eo thở dốc liền quan tâm đỡ lấy cái làn trong tay nàng, còn dìu nàng.
"Không cần! Mẹ mệt!" Khương Duyệt đời nào để một đứa trẻ ba tuổi dìu , rụng răng hàm.
Nàng đương nhiên cũng thể để Ninh Ninh xách làn, lỡ ai thấy truyền đến tai Cố Dã, chừng tưởng nàng ngược đãi con bé.
Hôm nay là ngày chợ phiên, trấn đông . Khương Duyệt sợ Ninh Ninh lạc, luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô bé. Ninh Ninh cũng ngoan, theo sát Khương Duyệt chạy lung tung.
Đợi Khương Duyệt mua đủ đồ cần thiết, nàng thấy bán tò he đường, bèn bỏ ba xu mua cho Ninh Ninh một hình Tề Thiên Đại Thánh. Cô bé vui sướng đến mức suýt nhảy cẫng lên.
Trên đường về, Khương Duyệt cùng Ninh Ninh nghỉ. Về đến nhà, nàng bắt đầu chuẩn trứng .
Bên Khương Duyệt đang bận rộn trong bếp, Ninh Ninh lóc chạy : "Mẹ ơi, Tề Thiên Đại Thánh mất !"
Khương Duyệt ngẩng lên , hóa Ninh Ninh đường tiếc nỡ ăn tò he, trời nóng quá đường chảy hết .
Nhìn Ninh Ninh nước mắt nước mũi tèm lem mặt, Khương Duyệt nhịn .
Qua hai ngày thực nghiệm, Khương Duyệt món trứng ưng ý. Nàng quyết định lên huyện bán thử xem .
Có điều việc tiến hành bí mật. Tuy hiện tại quản lý đô thị xua đuổi hàng rong, nhưng đội phòng vệ xã.
Nếu Khương Duyệt một thì thể tùy cơ ứng biến rút lui, nhưng nếu mang theo Ninh Ninh thì tiện lắm, rốt cuộc nàng vẫn giữ chút thể diện cho Cố Dã.
Sáng sớm, Khương Duyệt gửi Ninh Ninh sang nhà Liên Dung Dung, nhờ cô trông giúp. Nhà chị dâu Triệu đông , bận rộn hơn nên Khương Duyệt phiền.
Liên Dung Dung Khương Duyệt bảo lên huyện một chuyến cũng nghĩ nhiều, sảng khoái nhận lời ngay.
Lần đầu tiên buôn bán, Khương Duyệt trong lòng yên tâm lắm, chỉ mang theo mười quả trứng , chủ yếu là nhiều quá nàng xách nổi.
Khi bộ đến huyện thành mới hơn 7 giờ một chút. Khương Duyệt tìm đến vị trí xưởng cơ khí, đặt cái thùng nhỏ xuống, vận khí đan điền, hô lên tiếng rao đầu tiên: "Ai mua trứng !"