Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 43: Bọc kín mít như thế, nhìn thấy cái "cầu" khỉ gì được?
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:19:09
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Duyệt vẫn luôn chờ Cố Dã giải thích cho cô vì chị Triệu những lời đó, nhưng Cố Dã chỉ lộ vẻ kỳ quái trong chớp mắt cúi đầu ăn cơm.
"Cố Dã?" Khương Duyệt thần sắc Cố Dã, cảm giác hẳn là "cái đó" là cái gì. Cô tò mò c.h.ế.t , thế mà còn úp úp mở mở.
"Ăn cơm! Không cần để ý đến !" Cố Dã .
Khương Duyệt: "…… Hừ, thì thôi!"
Cố Dã nhấc mí mắt lên, ánh mắt sâu thẳm như đầm nước nheo . Hắn liếc Khương Duyệt một cái, mặt thần sắc vẫn như thường, nhưng trong lòng bắt đầu cân nhắc. Đoàn trưởng Triệu và chị Triệu sẽ vô duyên vô cớ cùng lúc với và Khương Duyệt những lời như , nhất định là họ hiểu lầm cái gì đó.
cái hiểu lầm rốt cuộc nảy sinh như thế nào?
Cố Dã nghĩ nát óc cũng .
Cơm nước xong, Cố Dã theo thói quen định dọn bát đũa, Khương Duyệt giành một bước.
"Để cho! Anh mệt cả ngày , nghỉ một lát !"
Cố Dã Khương Duyệt ân cần cướp lấy bát đũa từ tay , chạy một mạch đến bên giếng nước, b.í.m tóc đuôi ngựa đầu nảy lên nảy xuống.
"Dưa lê ngâm trong nước giếng đấy, Cố Dã, ăn thì tự lấy nhé!" Khương Duyệt rửa bát ngẩng khuôn mặt nhỏ lên chuyện với Cố Dã, còn khuyến mãi thêm một nụ thật tươi.
Thực Khương Duyệt ghét nhất là rửa bát. Mấy ngày nay bát đều là Cố Dã rửa, nếu việc cầu cạnh Cố Dã, cô mới thèm rửa bát.
Giờ phút cô thực sự vô cùng nhớ nhung chiếc máy rửa bát ở thời hiện đại.
Cố Dã cách Khương Duyệt chừng hai mét, đang nheo mắt cô.
Sự hiện diện của Cố Dã quá mạnh mẽ. Hắn chỉ đó thôi cũng tạo cho một loại áp lực. Vốn dĩ vóc dáng cao, dùng ánh mắt sâu như đầm nước chằm chằm cô ——
Khương Duyệt mạc danh chút sợ, cứ cảm thấy tâm tư nhỏ của phơi bày trần trụi mặt Cố Dã.
"Cố Dã, gì mà bằng ánh mắt đó!" Khương Duyệt chột dời ánh mắt .
Cố Dã gì, kéo cái ghế gấp nhỏ, mặt hướng về phía Khương Duyệt, xuống một cách dứt khoát mạnh mẽ.
Khương Duyệt theo bản năng sang, thấy Cố Dã hai chân tách rộng , ánh mắt cô tự chủ xuống thấp, lúc thấy chỗ ...
Nhận thấy tầm mắt của Khương Duyệt, khuôn mặt tuấn tú của Cố Dã đen ngay tức khắc. Hắn thuận tay cầm chiếc áo quân phục ghế bên cạnh đắp lên đùi, cố ý che chỗ nào đó, trong giọng mang theo vẻ tức giận: "Rửa bát của cô !"
Tay Khương Duyệt trượt một cái, suýt nữa rơi cái bát. Cô vội vàng dời ánh mắt chỗ khác, ánh mắt trốn tránh, khuôn mặt nhỏ kìm mà ửng đỏ.
Cô thề với ông trời, cô thật sự cố ý chỗ đó của Cố Dã!
Rõ ràng là do Cố Dã tư thế bất nhã ở đó, cô đang xổm rửa bát, tầm mắt tự nhiên cao quá mà!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Thật là oan uổng c.h.ế.t!
Nói cũng , hiện đại ai mà từng thấy qua mấy mẫu nam, đến nỗi bộ dạng hiểu việc đời như !
Hơn nữa Khương Duyệt gia sản phong phú, mỹ nam lao lòng cô bao nhiêu. Sinh nhật cô, hội chị em thiết vì chọc cô vui vẻ còn đặc biệt tổ chức một bữa tiệc bể bơi long trọng, mời đến mấy chục mẫu nam hàng đầu trong và ngoài nước ăn mặc mát mẻ catwalk.
Cô - Khương Duyệt, tuy kinh nghiệm thực chiến, nhưng cũng là từng thấy qua việc lớn, đến mặt Cố Dã như thể từng thấy đàn ông bao giờ thế !
Chưa kể, Cố Dã ăn mặc kín mít từ xuống , cô thể thấy cái "cầu" khỉ gì chứ!?
Khương Duyệt trong lòng nghẹn khuất c.h.ế.t, khuôn mặt tuấn tú của Cố Dã cũng đen như đ.í.t nồi.
Không khí trong sân nhỏ nhất thời quỷ dị vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-43-boc-kin-mit-nhu-the-nhin-thay-cai-cau-khi-gi-duoc.html.]
Chờ Khương Duyệt rửa bát xong , Cố Dã lạnh lùng chằm chằm cô: "Có chuyện gì, !"
Khương Duyệt cũng kéo cái ghế gấp nhỏ xuống, nhưng là nghiêng đối diện với Cố Dã. Cô quả thực việc nhờ vả .
" mua một chiếc xe đạp, thể giúp kiếm một tấm phiếu công nghiệp ?" Khương Duyệt nhỏ giọng .
Nghe , Cố Dã trầm mặc. Khương Duyệt tưởng bỏ tiền cho cô, liền : "Không cần tiêu tiền , tự tiền."
"Cô xe đạp để gì?" Cố Dã trầm giọng hỏi.
Khương Duyệt thấy trực tiếp từ chối, trong lòng tức khắc vui mừng.
" thấy chiếc xe đạp sẽ tiện hơn, bằng cũng bộ, nổi!" Khương Duyệt lặng lẽ liếc Cố Dã, thấy nửa nheo mắt phượng như đang trầm tư, cô liền hạ giọng mềm mỏng, năn nỉ: "Cố Dã, giúp một chút ?"
Cô đang nũng với ?
Con ngươi Cố Dã khẽ động. Khương Duyệt kéo ghế gấp nhỏ xích gần Cố Dã. Cô tới gần, Cố Dã liền ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng. Trong lòng mạc danh dâng lên một luồng khô nóng, giữa mày nhíu , ngay đó đáp: "Được!"
Khương Duyệt ngờ Cố Dã đồng ý sảng khoái như , lập tức vui vẻ nhảy cẫng lên: " lấy tiền cho ! Hai trăm đồng đủ ?"
Cố Dã kỳ quái Khương Duyệt một cái, : "Không cần! mua!"
Khương Duyệt xua tay: "Sao thể để tốn kém thế ! Yên tâm, tiền!"
Cố Dã Khương Duyệt nhảy nhót nhà lấy tiền, lên tiếng ngăn cản.
Khương Duyệt cầm hai trăm đồng đưa cho Cố Dã, xoa xoa tay, hai mắt sáng lấp lánh, vẻ mặt chờ mong hỏi: "Vậy khi nào thể xe đạp?"
Cố Dã xấp tiền bàn, mắt đen nheo , trong ánh mắt hiện lên một tia suy tư: "Chậm nhất là trong vòng một tuần!"
Khương Duyệt tuy cảm thấy lâu, nhưng nghĩ , đây là năm 78, thời đại tài nguyên cực kỳ thiếu thốn, mua cái gì cũng cần phiếu. Xe đạp ở thời đại coi là tài sản lớn, giống như mua ô tô ở đời , từ lúc đặt hàng đến lúc nhận xe cũng đợi một thời gian.
"Không vội! chờ !" Khương Duyệt hai tay chống cằm, tít mắt Cố Dã.
Cô càng Cố Dã càng thấy thuận mắt. Đẹp trai, năng lực mạnh, hữu cầu tất ứng, còn nguyện ý việc nhà. Người đàn ông như , cô luyến tiếc để cho Bùi Tuyết Vân thì ?
Trời tối dần, bên tai vang lên tiếng muỗi vo ve. Cố Dã Khương Duyệt đến mức chút tự nhiên.
"Trong sân nhiều muỗi, nhà !" Cố Dã xấp tiền bàn một nữa, trầm tư một chút thu tiền .
Hắn đang định bước nhà chính thì thấy Khương Duyệt kêu "Ui da" một tiếng.
"Sao thế?" Cố Dã đầu hỏi.
"Không ạ!" Khương Duyệt xua tay. Vừa nãy cô lên gấp, chỗ eo vặn hồi sáng nhói lên một cái.
"Eo ?" Cố Dã Khương Duyệt một tay đỡ eo, đôi mày thanh tú nhăn tít với .
"Sáng nay cẩn thận trẹo một chút, quan trọng, nghỉ lát là khỏi thôi!" Khương Duyệt xoa eo phòng. Tuy eo mỏi nhưng trong đầu cô đều là niềm vui sướng sắp chiếc xe đạp, lấn át cả sự khó chịu do đau eo mang .
" Cố Dã, cần xe đạp nam ——" Khương Duyệt đột nhiên đầu, với Cố Dã đừng mua nhầm, cô cần loại xe đạp nam khung ngang to đùng. Cô ngờ Cố Dã ở ngay lưng , cú xoay khiến cô đ.â.m sầm lòng n.g.ự.c .
Cố Dã cũng ngờ Khương Duyệt sẽ đột nhiên xoay , hình cao lớn cứng đờ .
Khương Duyệt ngửa đầu, thấy Cố Dã cũng đang cúi đầu , tay vươn , dáng vẻ là đẩy cô .
Nhìn Cố Dã ở cách gần như , Khương Duyệt chỉ thấy càng trai hơn, đồng thời mùi hương gỗ tuyết tùng và tre trúc dễ chịu hòa quyện với thở nam tính xộc thẳng mũi cô. Khương Duyệt nhất thời tim đập như trống bỏi, trong lòng khỏi bất bình nghĩ: Cố Dã thế , trai thế , cô nhường cho Bùi Tuyết Vân chứ!
"Đừng nhúc nhích! Trên mặt muỗi!" Mắt Khương Duyệt sáng long lanh Cố Dã, bàn tay nhỏ bé vươn , nhẹ nhàng vỗ lên má . Có đập c.h.ế.t muỗi thì , nhưng Cố Dã vỗ đến cả chấn động. Giây tiếp theo, Khương Duyệt nhón mũi chân, nhân lúc Cố Dã phòng , in đôi môi đào của lên môi .