Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 415: Em trai em gái đến nhà mình
Cập nhật lúc: 2025-12-10 04:03:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đến thì chắc chắn sẽ đến ! Chỉ là tìm chúng gây phiền phức thì khó !"
Khương Duyệt ôm Ninh Ninh ghế, giọng trầm xuống: "Ý của Cố Dã là cẩn thận vẫn hơn, sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn. Chị cũng thấy đấy, hai chị em nhà đó đều bình thường, chứng tỏ gia phong nhà họ bất chính!"
"Người 'thượng bất chính, hạ tắc loạn', hai chị em họ là lớn trong nhà đức hạnh !"
"Khương Duyệt, cửa hàng của chúng ... thật sự sẽ ..." Liên Dung Dung hạ giọng hỏi.
"Ừm!" Gương mặt xinh của Khương Duyệt trầm xuống.
Hôm qua khi rời khỏi nhà hàng Tây và trở về cửa hàng thời trang, Cố Dã Hách Phú Quý là kẻ lòng hẹp hòi, thù tất báo. Hàn Dao và Hàn Lộ đánh, hai nhà Hàn - Hách chắc chắn sẽ trả thù.
Với thủ đoạn của nhà họ Hách, tìm , họ nhất định sẽ tay với cửa hàng. Không chừng tối qua ...
"Lũ khốn kiếp đáng c.h.ế.t, nguyền rủa mười tám đời tổ tông nhà đoạn t.ử tuyệt tôn!" Liên Dung Dung vẻ mặt đau xót. Cửa hàng ở tỉnh thành là tâm huyết của cô và Khương Duyệt, từ khi khai trương đến nay ăn phát đạt, cứ nghĩ đến việc mở nữa, thậm chí thể đập phá, cô đau lòng chịu nổi.
"Không ! Em còn sợ đến đập cửa hàng chứ!" Khương Duyệt tỏ bí hiểm.
Liên Dung Dung nhớ hôm qua họ bận rộn cả buổi chiều để di dời hết những quần áo và đồ đạc giá trị trong cửa hàng chỗ khác. Khương Duyệt bảo đó là phòng ngừa chu đáo. Nghĩ đến việc tay chân của nhà họ Hách đến cũng chẳng vớ bở gì, trong lòng Liên Dung Dung mới dễ chịu hơn đôi chút, nhưng vẫn thấy ấm ức.
"Ơ kìa, đây chẳng là vợ Đại đội trưởng Vương ? Cô mở cửa hàng tỉnh ? Sao ở đây?"
Khương Duyệt và Liên Dung Dung đang chuyện thì bỗng tới, Liên Dung Dung từ đầu đến chân một lượt với vẻ mặt kinh ngạc quá lố.
Người chuyện là Kim Hồng Mai, một trong hai giáo viên duy nhất của nhà trẻ. Cũng chính vì Khương Duyệt tận mắt thấy Kim Hồng Mai nhai nát cơm mớm cho trẻ con, còn mớm cho chỉ một đứa, nên cô mới dập tắt ngay ý định gửi Ninh Ninh nhà trẻ Sư đoàn.
"Ồ, mở cửa hàng tỉnh chứ bán cho tỉnh . Chồng ở đây, chẳng lẽ về thăm ?" Liên Dung Dung thấy Kim Hồng Mai, mặt liền sầm xuống, giọng điệu cũng chút châm chọc.
"Vợ Đại đội trưởng Vương , cô dùng từ đúng . Cô thuộc diện tùy quân (vợ con theo bộ đội), cho nên cô thể dùng từ 'về', cô nên dùng từ 'đến đây'! Dù nhà cô cũng ở đây, cô 'về' chứ, cô ?" Kim Hồng Mai sửa lưng Liên Dung Dung, hì hì, giọng điệu châm chọc chút che giấu.
Nếu là đây, Liên Dung Dung chắc chắn sẽ nổi đóa ngay tại trận. bây giờ cô còn là cô của ngày xưa, chỉ nhạt: "Phải , là 'đến đây' thăm chồng ! Haizz, ai bảo ngày thường mở cửa hàng bận rộn quá gì, như cô giáo Kim nhà ở ngay đây, cũng nhàn hạ, tranh thủ lúc rảnh rỗi còn thể về nhà nấu bữa cơm."
Đầu óc Kim Hồng Mai đơn giản, ý châm chọc của Liên Dung Dung, còn tưởng Liên Dung Dung đang ghen tị nhàn hạ.
Bên Kim Hồng Mai nở nụ đắc ý thì Liên Dung Dung vẻ thần bí hỏi: "Có điều gần đây học sinh nhà trẻ các cô bỏ gần hết , nhà trẻ mà học sinh thì khi nào đóng cửa nhỉ? Thế thì cô giáo Kim sắp thất nghiệp ?"
Nụ mặt Kim Hồng Mai lập tức cứng đờ.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Phải là mấy hôm nay thêm hai đứa trẻ đến nhà trẻ nữa, hiện giờ nhà trẻ Sư đoàn chỉ còn ba đứa, trong đó hai đứa là con của Kim Hồng Mai và Điền Linh Canh, đứa còn cũng là do Hiệu trưởng Chu năn nỉ mãi phụ mới miễn cưỡng để .
Hiện tại Hiệu trưởng Chu sầu đến bạc cả tóc. Kim Hồng Mai và Điền Linh Canh cũng chẳng dám thở mạnh, hai cũng nơm nớp lo sợ, sợ ngày nào đó Sư đoàn giải thể nhà trẻ thì họ thất nghiệp thật.
ngoài miệng Kim Hồng Mai chắc chắn thể thừa nhận. Hiệu trưởng Chu dặn, bất kỳ ai trong khu gia thuộc hỏi, các cô đều để lộ chuyện nhà trẻ đang gặp khủng hoảng, nhất định khẳng định chắc nịch là nhà trẻ vấn đề gì!
"Ai bảo nhà trẻ chúng học sinh? Học sinh chỉ là việc xin nghỉ thôi, mấy hôm nữa sẽ hết!"
"Thế , thì , thì ! Chứ thực sự sợ cô giáo Kim thất nghiệp, như thế nhà cô thiếu khoản lương của cô, mấy kẻ trong nhà đà lên mặt, cô sống những ngày tháng chật vật đấy!" Liên Dung Dung tỏ vẻ thực sự lo nghĩ cho Kim Hồng Mai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-415-em-trai-em-gai-den-nha-minh.html.]
Kim Hồng Mai vốn định đến chế giễu Liên Dung Dung theo quân, kết quả ngược rước một bụng tức. Đã thế lời lẽ của Liên Dung Dung đường hoàng, cô thể phát tác, chỉ đành cứng đờ khóe miệng ha hả hai tiếng: " còn việc, đây!"
"Ơ kìa, cô giáo Kim đến ăn sáng ? Sao ?" Liên Dung Dung thấy Kim Hồng Mai bước như chạy trốn, còn quên đ.â.m thêm một nhát tim cô : "Cô giáo Kim đúng là tận tụy với nghề, nhà trẻ chẳng còn mấy học sinh mà vẫn chạy đến sớm thế , giáo viên như thật khó tìm!"
Kim Hồng Mai tức đến suýt chút nữa vấp ngã.
Khương Duyệt che miệng nín đến mức vai run bần bật. Lúc hoành thánh và mì sợi đều xong.
"Để bưng cho!" Vương Vĩ Húc bên ăn xong , qua giúp bưng hoành thánh và mì lên bàn.
Khương Duyệt xin thêm một cái bát nhỏ và đôi đũa, chia cho Ninh Ninh một nửa hoành thánh, ăn chuyện với Liên Dung Dung.
"Chị với Kim Hồng Mai hiềm khích gì ?" Khương Duyệt hỏi Liên Dung Dung. Vừa giọng điệu hai đều chẳng , cô châm chọc , mỉa mai cô.
" là ! Quê hai đứa gần , còn chút họ hàng xa, cùng lấy chồng bộ đội, còn đến cùng một chỗ!"
Liên Dung Dung ăn một miếng mì, bực bội : "Chị cưới xong mãi bầu, cô thì ba năm hai đứa, đẻ thêm ba đứa nữa, cứ bóng gió nhạo chị. Buồn nhất là, cô về nhà đẻ chị tìm chị dâu chị đến khuyên chị, đem đứa con thứ hai nhà cô sang con nuôi cho chị! Bị chị từ chối, thế là rêu rao khắp nơi là chị đẻ !"
"Phi! Đừng hòng mơ tưởng, chị nuôi con trai cho cô á! Chị thà nhận nuôi một đứa trẻ mồ côi về còn hơn là nuôi giống nòi nhà cô !"
"Đang ăn cơm tức giận, sẽ khó tiêu đấy!" Khương Duyệt vội vàng an ủi Liên Dung Dung.
Khương Duyệt cũng cảm thấy bàn tính của Kim Hồng Mai gõ tanh tách văng cả mặt khác , quá mức nực , quả thực coi là con ngốc.
Phải con trai thứ hai nhà Kim Hồng Mai năm nay mười mấy tuổi, kể cả là mấy năm thì cũng đến tuổi ghi nhớ sự việc, cô thế mà nghĩ đến chuyện đem đứa thứ hai sang con thừa tự cho Liên Dung Dung?
Hơn nữa chồng của hai còn cùng ở một đơn vị, giả sử Liên Dung Dung nhận nuôi đứa bé thật, liệu nó coi Liên Dung Dung là ruột ? Hay là ngày nào cũng chạy về nhà !
Liên Dung Dung mà nuôi thật thì đúng là tốn công vô ích, đổi là ai cũng sẽ !
"Dung Dung, chị chẳng vẫn luôn điều trị ở chỗ bác sĩ Phương ? Vẫn động tĩnh gì ạ?" Khương Duyệt là bản sinh con, nhưng cô Liên Dung Dung vẫn luôn mong con.
"Thuốc bác sĩ Phương kê đắng quá, chị kiên trì uống hết . Haizz, tùy duyên , nếu Vương Vĩ Húc thật sự vì chị sinh mà bỏ chị, chị cũng cam lòng!" Liên Dung Dung thở dài.
"Nói linh tinh cái gì thế! Anh là loại như ?" Vương Vĩ Húc ở bên cạnh thấy vui.
Khương Duyệt : "Dung Dung chị cũng đừng sốt ruột, duyên phận đến thì con cái tự nhiên sẽ đến thôi!"
Liên Dung Dung xì xụp ăn mì, Khương Duyệt an ủi như , cô bật : "Khương Duyệt, em còn chị, em định bao giờ sinh con?"
Khương Duyệt xua tay: "Em vội, đợi thêm vài năm nữa !"
Liên Dung Dung sang trêu Ninh Ninh: "Ninh Ninh, cháu thích em trai em gái? Bảo cháu sinh cho cháu một đứa !"
Ninh Ninh đang ăn hoành thánh, Liên Dung Dung , cô bé ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, đôi mắt đen láy chớp chớp hai cái, : "Em trai và em gái đến nhà cháu , cháu thấy họ !"