Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 401: Không từ chức thì ly hôn
Cập nhật lúc: 2025-12-10 00:00:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên xe, Khương Duyệt đang lật xem sổ sách, mới xem hai trang gấp . Ngồi trong xe cúi đầu chữ dễ say xe, vì thế, Khương Duyệt bèn sang thảo luận với Cố Dã về chuyện thành lập công ty.
"Cố Dã, xem bây giờ em xin giấy phép thành lập công ty thì phê duyệt ?"
"Khó lắm, nhưng thể nộp đơn thử xem !" Cố Dã ngừng một chút, đưa tay nắm lấy tay Khương Duyệt, "Thật nghĩ em thể tìm một em chạy chạy giữa các cửa hàng ở tỉnh và thành phố, như em đỡ bôn ba vất vả!"
Khương Duyệt gật đầu tán thành. Trước đây ăn nhỏ lẻ, chỉ cô và Liên Dung Dung hai , mẫu mã quần áo đơn giản, tiền công cho nhóm chị Triệu cũng dễ tính toán. Sau đó cô vắng hơn một tháng, Liên Dung Dung một vẫn thể vận hành xưởng nhỏ ngon lành.
hiện tại thì khác, cửa hàng mở đến ba cái, chủng loại quần áo ngày càng nhiều, nhân viên trướng cũng đông lên. Một cô liên hệ với A Kim, kiểm kê, giao hàng cho chi nhánh thành phố và tỉnh, còn kiểm toán, trông chừng hàng hóa bên xưởng may xuất , quả thực chút lực bất tòng tâm.
"Cố Dã, nào thích hợp để đề cử ?" Người Khương Duyệt quen ở đây phần lớn đều từ khu gia thuộc mà . Hà Tĩnh Hiên thì quen rộng, nhưng cô vẫn hỏi ý kiến Cố Dã .
"Để về nghĩ xem !" Cố Dã buông tay Khương Duyệt , tiếp tục nắm vô lăng lái xe.
Từ huyện Tình Sơn đến nội thành lên tỉnh lỵ đường vòng. Xuất phát từ nội thành lúc 9 giờ, đến gần 11 giờ trưa mới tới nơi.
Liên Dung Dung ở cửa tiệm, mong đỏ cả mắt.
"Khương Duyệt, em đến !"
"Chị nhớ em là nhớ quần áo em mang đến thế?" Khương Duyệt đùa với Liên Dung Dung.
Liên Dung Dung ha ha hai tiếng, chẳng nể nang gì mà thẳng: "Đương nhiên là nhớ quần áo em mang đến ! Em , mấy bộ đồ trượt tuyết ưa chuộng lắm, em đưa cho chị vài bộ, căn bản đủ bán. Vừa mới mặc lên ma-nơ-canh là khách lột xuống mua mất !"
Khương Duyệt chép miệng: " là tỉnh tiền thật!" Ở huyện Tình Sơn, năm bộ đồ đến nay vẫn bán hết.
"Cũng hẳn chỉ là chuyện tiền, mà là giờ ai thấy kiểu dáng bao giờ. Vừa nhẹ, ấm như áo bông, màu sắc . Hai ngày nay cứ đến hỏi thăm bao giờ thì hàng đấy!" Liên Dung Dung thấy Cố Dã xách từ trong xe một cái bao lớn, hai mắt sáng rực lên như đèn pha.
"Lần mang cho chị bao nhiêu bộ? Khương Duyệt, em đừng keo kiệt đấy nhé!" Liên Dung Dung phấn khích hỏi.
Khương Duyệt giơ một bàn tay hiệu.
"50 bộ? Ái chà, Khương Duyệt em tuyệt quá!" Liên Dung Dung sung sướng theo cửa hàng.
Vị trí cửa hàng ở tỉnh lỵ cũng cực kỳ đắc địa. Lúc khi Khương Duyệt chọn địa điểm, cô nhắm ngay khu vực Bách hóa Tổng hợp. Thời thích Bách hóa Tổng hợp mua sắm, nên khu vực lân cận đó tuyệt đối là nơi náo nhiệt nhất.
Thiết kế cửa hàng dĩ nhiên vẫn theo phong cách giống như ở huyện Tình Sơn và nội thành: hai gian mặt tiền, tủ kính cửa sổ sát đất, ma-nơ-canh mặc trang phục thời thượng trong tủ kính. Bất cứ ai ngang qua cũng đều thu hút ánh .
Hôm nay là chủ nhật, dạo phố đông, khách trong tiệm cũng nhiều.
Nhìn thấy một đàn ông cao lớn tuấn xách bao hàng lớn bước , mấy cô gái trẻ đang xem quần áo trong tiệm mắt tròn mắt dẹt, chớp mắt.
Hôm nay Cố Dã mặc bộ đồ do Khương Duyệt phối: bên trong là áo len màu xám, bên ngoài khoác áo màu xám đậm, bên mặc quần tây đen.
Cố Dã cao một mét tám sáu, quanh năm huấn luyện nên hình cao lớn rắn rỏi, gương mặt xuất sắc tuấn. Hắn đó, ánh lập tức hút chặt .
"Cửa hàng trưởng Liên, đây là ai thế?" Một cô gái ăn mặc sành điệu kéo tay Liên Dung Dung, đỏ mặt hỏi nhỏ, hỏi ánh mắt tự chủ liếc về phía bên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-401-khong-tu-chuc-thi-ly-hon.html.]
"Đây là chồng của bà chủ !" Liên Dung Dung chỉ Khương Duyệt đang sóng vai cùng Cố Dã, "Nhìn kìa, chính là bà chủ của !"
Cô gái trẻ dồn hết sự chú ý đàn ông trai, căn bản chẳng để ý đến phụ nữ bên cạnh. Nghe Liên Dung Dung xong, cô thất vọng thở dài: "Haizz, đàn ông trai thế mà kết hôn !"
Cô sang phụ nữ bên cạnh đàn ông, lập tức kinh ngạc: "Bà chủ của chị cũng xinh quá!"
" thế! Hai họ xứng đôi !" Liên Dung Dung thấy khách khen Khương Duyệt thì vui như khen chính .
"Quả thực xứng đôi!"
Thật chỉ là xứng đôi, quả thực là một đôi bích nhân, trai tài gái sắc!
"Cố Dã, qua bên chờ em nhé!" Khương Duyệt lo Cố Dã đây các khách hàng nữ tự nhiên, dù thời đại tư tưởng vẫn còn khá bảo thủ. Cô bảo dẫn Ninh Ninh qua khu đồ nam một lát.
Liên Dung Dung mở bao hàng lớn ngay mặt khách, lấy một chiếc áo trượt tuyết dáng ngắn màu đỏ, túi áo phối kẻ sọc nâu.
"Oa, quá! Cái cho thử xem!" Lập tức khách hàng ưng ý, đòi lấy, cởi ngay áo bông tròng thử lên .
"Cái bao nhiêu tiền?" Nữ khách hàng gương lớn, soi trái soi , càng càng thích, luyến tiếc cởi .
"Cô nương ơi, còn kiểm kê, giá ! Hay là các cô dạo phố một lát, đợi soạn xong lô hàng các cô nhé?" Liên Dung Dung liên tiếp lấy vài bộ đồ trượt tuyết, chính còn kịp kỹ khách giật lấy mất, cô dở dở .
"Thế ! Mấy hôm trúng bộ ma-nơ-canh, mua mất !"
"Hôm nay sẽ thế , bà chủ mang đến mấy chục bộ lận, tuyệt đối đủ cho các quý cô chia !" Liên Dung Dung đảm bảo.
"Các cô chờ một lát , nhiều kiểu dáng lắm!"
Mấy cô gái trẻ lúc mới chịu cởi đồ trượt tuyết , đổi quần áo của , dặn dò Liên Dung Dung ngàn vạn đừng bán cho khác, lén liếc sang khu đồ nam vài cái, đó mới ríu rít khoác tay khỏi cửa.
"Cửa hàng trưởng Liên nhân duyên ghê nhỉ!" Trong tiệm yên tĩnh trở , Khương Duyệt trêu chọc Liên Dung Dung.
"Đương nhiên !" Liên Dung Dung đắc ý vô cùng, "Cũng xem là ai chứ! Mỗi khách hàng tiệm, dù mua mua đều tiếp đón chu đáo! Khách quen của cửa hàng chúng đông lắm đấy!"
Hai soạn hàng tán gẫu.
"Dung Dung, chị bây giờ xinh thế , Đại đội trưởng Vương nhà chị cảm thấy áp lực ?" Khương Duyệt đến phát hiện Liên Dung Dung uốn tóc, mặc áo cánh dơi quần ống loe của tiệm, chẳng khác nào một mỹ nhân sành điệu thập niên 80.
Liên Dung Dung hắc hắc hai tiếng, lạnh : "Em đừng nhắc nữa, mới đầu thấy chị lương cao lão còn mừng, giờ thì , thế mà bắt chị từ chức!"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Khương Duyệt kinh ngạc: "Bảo chị từ chức á? Vì lương chị cao quá ?"
"Chứ còn gì nữa! Bảo chị ngày nào cũng bận tối mắt, giống ở khu gia thuộc, lão về nhà là thấy chị, cơm nóng canh sốt, giờ thì nửa tháng chẳng gặp mặt một , cái gì mà cảm thấy chị coi trọng lão !" Liên Dung Dung nhắc đến là bực , "Lần đến đây cãi một trận, lão bảo chị từ chức, thì ly hôn! Chị mặc kệ, ly thì ly, chị bây giờ tiền sự nghiệp, còn sợ bỏ lão thì tìm hơn chắc?"
Khương Duyệt Liên Dung Dung chỉ đang lẫy, cũng nhận vấn đề ở : "Dung Dung, chị lấy mức lương cao hiện tại khoe khoang mặt Đại đội trưởng Vương ?"