Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 400: Kinh nghiệm dạy chồng
Cập nhật lúc: 2025-12-10 00:00:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Dã lái xe thành phố . Chi nhánh nội thành do Trương Diễm quản lý. Trương Diễm là vợ của Tham mưu Vương bên quân nhu, nhà chị ở ngay thành phố nên lúc Khương Duyệt tìm quản lý cửa hàng thành phố, Liên Dung Dung giới thiệu Trương Diễm.
Khương Duyệt và Trương Diễm thiết bằng chị Triệu Liên Dung Dung, nhưng qua tiếp xúc thấy chị cũng là thật thà, đáng tin. Tốt nghiệp cấp hai, tính toán, thông minh nhanh nhẹn nên bắt nhịp nhanh.
"Khương Duyệt, em đến !" Trương Diễm thấy Khương Duyệt bước xuống từ xe Jeep liền vui vẻ đón.
"Có mang đồ trượt tuyết theo ? Bên mấy khách cứ đòi đồ trượt tuyết miết, chị họ quấn lấy đến khổ!"
"Có mang ạ! Lần đưa chị hai mươi bộ, bán cầm chừng thôi nhé, em cũng còn nhiều hàng tồn !" Khương Duyệt bảo Cố Dã lấy từ ghế xe Jeep xuống một cái bao lớn.
"Ôi chao, quá !" Trương Diễm cái bao to thế là bên trong ít quần áo, ngoài đồ trượt tuyết chắc chắn còn mẫu mới Khương Duyệt nhập về, chị kích động thôi.
Cố Dã xách bao hàng tiệm. Trương Diễm phía kéo tay Khương Duyệt, bóng lưng cao lớn của Cố Dã, hâm mộ : "Khương Duyệt, Đoàn trưởng Cố nhà em với em thật đấy, đường đường là cán bộ cấp đoàn mà còn chạy đôn chạy đáo theo em thế . Haizz, lão Vương nhà chị thì chán lắm, về nhà là ườn , bảo quét cái nhà rửa cái bát cứ như điếc, nửa ngày thèm ừ hử một tiếng!"
"Đàn ông là dỗ, chị sai việc đừng dùng giọng lệnh, đổi cách khác xem. Ví dụ như: 'Ôi chao Vương Đạo Quốc nhà là thương vợ nhất, Vương Đạo Quốc nhà là chăm chỉ nhất, ôi chao hôm nay em nấu cơm , Vương Đạo Quốc rửa bát giúp em nhé?' Rồi nũng, dỗ ngọt , để hình thành thói quen là !" Khương Duyệt truyền thụ kinh nghiệm "dạy chồng" cho Trương Diễm.
Tuy cô cũng mới kết hôn đầu, nhưng ông bà nội tình cảm , cô mưa dầm thấm lâu từ nhỏ nên cũng chút tâm đắc.
Trương Diễm mà khóe miệng giật giật: "Khương Duyệt, bình thường ở nhà em chuyện với Đoàn trưởng Cố kiểu đấy hả?"
Khương Duyệt gật đầu nghiêm túc: " ! Chị xem Cố Dã nhà em, ở nhà cũng cho em rửa bát, phàm là việc gì bẩn mệt đều bao tất!"
Trương Diễm càng thêm hâm mộ, nhưng cũng bắt đầu động não: "Thế để chị về thử xem . Ai da, nhưng chị thấy cứ buồn nôn thế nào , mồm thì ?"
Khương Duyệt: "Chị cứ nghĩ đến viễn cảnh lão Vương nhà chị cũng chăm lo việc nhà, thương vợ như Cố Dã thì sẽ thấy buồn nôn nữa!"
Trương Diễm gật gù: "Có lý!"
"Đồ để đây?" Cố Dã trong thấy một cô gái trẻ đang khom lưng quét dọn, sàn đầy rác chỗ đặt chân nên hỏi một tiếng.
Cô gái trẻ trắng trẻo sạch sẽ nhưng gầy, sắc mặt tái nhợt, vẻ suy dinh dưỡng. Nghe tiếng hỏi, cô ngẩng đầu lên, chợt thấy một đàn ông cao lớn, mày kiếm mắt sáng cực kỳ tuấn đang , cô hình ngay tại chỗ.
"Cái... cái ..."
Trương Diễm bước , vội đỡ lấy cái chổi, quét đống rác sang một bên hô: "Bạch Dương, mau, lấy mấy cái ghế đây!"
Bạch Dương lúc mới hồn, vội cúi đầu, mặt đỏ bừng, luống cuống tay chân dọn ghế.
"Đoàn trưởng Cố, để đây là !" Trương Diễm .
Cố Dã đặt bao hàng lên ghế, với Khương Duyệt một tiếng xe trông Ninh Ninh.
Vị trí chi nhánh thành phố đắc địa, đối diện Bách hóa Tổng hợp, cửa chính trục đường lớn, qua tấp nập. Hai gian mặt tiền, phong cách trang trí giống hệt ở huyện Tình Sơn, cửa nâng, tủ kính trưng bày ba ma-nơ-canh mặc áo cánh dơi quần ống loe thời thượng nhất. Bất cứ ai qua cũng sẽ thu hút bởi cửa tiệm đặc biệt .
Tầng cũng Khương Duyệt thuê , một gian kho, một gian ký túc xá cho nhân viên. Phía cửa hàng còn cái sân nhỏ và bếp, những lúc về nhà Trương Diễm sẽ nấu ăn ở đây.
Hiện tại mới hơn 8 giờ, cửa hàng mở cửa lâu, khách.
"Đây là lương tháng , vất vả !" Khương Duyệt đưa phong bì cho Trương Diễm và Bạch Dương.
Bạch Dương là hàng xóm nhà đẻ của Trương Diễm, nghiệp cấp ba nhưng xin việc, ở nhà chờ việc hai ba năm nay, thường ngày chỉ dán bao diêm kiếm chút tiền tiêu vặt. Vừa Khương Duyệt mở chi nhánh, Trương Diễm một xuể nên gọi Bạch Dương đến phụ.
Trương Diễm từng ở cửa hàng huyện Tình Sơn với Liên Dung Dung một thời gian, nhận lương nên lương ở tiệm Khương Duyệt cao, sờ phong bì là mặt mày hớn hở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-400-kinh-nghiem-day-chong.html.]
"Khương Duyệt, chị theo em là sai mà!"
Bạch Dương nhận phong bì, trong lòng thấp thỏm, cầm mà dám động đậy.
"Mở xem !" Khương Duyệt khuyến khích.
Cô tiếp xúc với Bạch Dương nhiều, chỉ thấy cô gái khá hướng nội.
Ban đầu Khương Duyệt thấy tính cách Bạch Dương hợp nhân viên bán hàng, Trương Diễm kể nhà cô bé trọng nam khinh nữ, một một em trai, cô kẹp ở giữa cha thương yêu. Hoàn cảnh giống nguyên chủ, Khương Duyệt động lòng trắc ẩn nên mới đồng ý cho Bạch Dương thử.
Bạch Dương mím môi, mặt vẫn đỏ bừng, theo bản năng liếc ngoài cửa nhanh chóng cụp mắt, mở phong bì. Khi thấy mấy tờ "Đại đoàn kết", cô sững sờ, ngây .
"Sao... nhiều tiền thế ?" Bạch Dương đếm đếm , thế mà tận 50 đồng. Cô tin mắt , đếm nữa.
Không sai! Chính xác là 50 đồng!
"Chị... chị Khương, chỗ lương đưa nhầm ạ?" Bạch Dương lắp bắp.
"Không nhiều , tháng em 21 ngày, lương cơ bản 21 đồng, còn là hoa hồng doanh tháng đấy!" Khương Duyệt .
Thực Bạch Dương còn hơn Khương Duyệt hai tuổi, nhưng cô bé cứ nhất quyết gọi cô là chị, cô đành chịu.
"Cảm... cảm ơn chị Khương!" Bạch Dương kích động đến run tay, mặt đỏ lựng như trứng gà luộc.
"Vui chứ? Chị bảo em qua đây là sai mà!" Trương Diễm vỗ vai Bạch Dương.
"Vâng ạ!" Bạch Dương cảm động rớt nước mắt.
Lúc Trương Diễm tìm đến, nhà đều phản đối cô cho tư nhân, bảo chủ tư nhân là nhà tư bản, chắc chắn sẽ bóc lột, quỵt lương, bắt cô tiếp tục ở nhà chờ nhà nước phân việc. cô ở cái nhà đó ngột ngạt lắm , cô ở nhà máy bóng đèn, vốn bảo sẽ nhường suất cho cô , đổi ý nhường cho em trai. Cô chỉ ở nhà dán bao diêm cùng bố , dán hai trăm cái mới 5 xu, một ngày cô hơn ngàn cái nhưng tiền đều do bố lĩnh, chẳng đến tay cô đồng nào.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cho nên đầu tiên Bạch Dương lời bố , theo Trương Diễm. Lớn thế đầu cô cầm tiền lớn như , nước mắt cứ thế trào .
"Cất tiền ! Về nhà đừng ngốc mà thật với bố , ai cũng ! Họ hỏi thì báo ít một chút! Phần lớn giữ cho !" Trương Diễm dặn dò Bạch Dương, đưa sổ sách cho Khương Duyệt.
"Khương Duyệt, đây là sổ sách, doanh thu mỗi ngày chị đều ghi chép trong !"
"Được !" Khương Duyệt nhận lấy sổ sách, xem qua bỏ túi.
Cô cùng Trương Diễm mở bao hàng mới mang đến, kiểm kê quần áo, dặn dò vài việc chú ý phòng cháy và trộm cắp chuẩn rời .
"Trương Diễm, em còn tỉnh, chỗ giao cho chị nhé!"
"Yên tâm !" Trương Diễm đang quần áo cho ma-nơ-canh, đáp.
Nhìn theo Khương Duyệt lên xe Jeep, Bạch Dương đỏ mặt hỏi Trương Diễm: "Chị Diễm, đàn ông nãy đây là ai thế ạ?"
"À, đó là Đoàn trưởng Cố, chồng của Khương Duyệt đấy!" Trương Diễm .
"Trẻ như mà là đoàn trưởng ạ?" Nhà Bạch Dương họ hàng lính, đoàn trưởng là chức to lắm, vô cùng kinh ngạc.
" thế! Đoàn trưởng trẻ tuổi nhất đấy, tiền đồ vô lượng!" Trương Diễm mặc xong chiếc áo trượt tuyết màu tím cho ma-nơ-canh thì khách ngang qua trúng.
Trương Diễm vội vàng tiếp khách, còn Bạch Dương vẫn theo hướng chiếc xe Jeep biến mất ngoài cửa, ngẩn .