Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 4: Cốt truyện ác độc
Cập nhật lúc: 2025-12-09 11:08:13
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Dã đưa chiếc ca tráng men cho Khương Duyệt, đầu lấy đũa, đột nhiên bên tai truyền đến tiếng "sì sụp", vội vàng , liền thấy cả khuôn mặt Khương Duyệt đều úp trong ca.
“Khương Duyệt!” Cố Dã kinh hãi, vội vàng đưa tay túm lấy gáy Khương Duyệt, xách cô lên. Khương Duyệt l.i.ế.m vết dầu mỡ bên khóe miệng, híp mắt nhe răng với Cố Dã: “Thơm quá!”
Khóe miệng Cố Dã giật giật, khuôn mặt tuấn tú chút đen , còn tưởng Khương Duyệt ngất xỉu, hóa cô chỉ là tham ăn nên ăn vụng? “Chó mèo mới ăn cơm kiểu đó! Có ai ăn như thế hả?” Cố Dã vết hằn tròn vo do miệng ca in lên mặt Khương Duyệt, cạn lời buông gáy cô , đưa đũa cho cô.
Khương Duyệt chẳng bận tâm Cố Dã ví cô là ch.ó mèo, lúc hai mắt cô sáng rực đang chằm chằm ca tráng men. Cố Dã mang cho Khương Duyệt là mì nước, bên lớp váng dầu nổi lềnh bềnh hành lá xanh mướt, hương thơm ngào ngạt. Vì thể chất đặc biệt của bản , Khương Duyệt từ đến nay chú trọng chuyện ăn uống. Cô vốn tưởng ở cái thời đại thiếu thốn , thức ăn chắc chắn chẳng ngon lành gì, nhưng ngờ bát mì hương vị khá đến thế. Hiện tại là năm 1978, kinh tế tư nhân còn mở cửa, bát mì của Cố Dã chắc là mua từ tiệm cơm quốc doanh, xem tay nghề của đầu bếp tiệm cơm quốc doanh quả thật tệ.
Khương Duyệt ăn một hết sạch cả ca mì, đến nước cũng uống còn một giọt, ăn xong vẫn còn vẻ thòm thèm. Cố Dã tướng ăn như sói đói của Khương Duyệt, khóe miệng giật giật, khuôn mặt tuấn tú vốn luôn nghiêm nghị cũng sắp giữ nổi bình tĩnh.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Còn nữa ? Chưa no!” Khương Duyệt chằm chằm Cố Dã, mắt to chớp chớp, giống hệt một con mèo nhỏ đòi chủ nhân cho ăn. “Cô mới hạ sốt, ăn quá nhiều!” Cố Dã chút tự nhiên dời tầm mắt chỗ khác. Anh lấy đôi đũa từ tay Khương Duyệt, đậy nắp ca , cất tất cả túi lưới.
Khương Duyệt nghiêng đầu Cố Dã. Cố Dã những động tác vô cùng tự nhiên, là ngày thường thiếu việc việc nhà. Người đàn ông trai việc nhà, chính là ứng cử viên chồng lý tưởng của cô ở kiếp . Khương Duyệt chấp nhận sự thật xuyên sách, nhưng chỉ cần nghĩ đến cốt truyện tiếp theo thực sự thiện với cô, thậm chí thể là ác độc, tâm cô liền bất .
Đột nhiên, Khương Duyệt hồ nghi nhíu mày, hình như chỗ nào đó đúng!
Theo diễn biến cốt truyện gốc trong sách, nguyên khi đ.â.m đầu tường ở nhà họ Kỷ cũng c.h.ế.t, nhưng qua mấy ngày, vì đ.á.n.h với Kỷ Ưu Ưu nên nguyên Kỷ đuổi ngoài. Trong cơn tức giận, cô nhảy sông, và ngay đó thì "hết vai". Cố Dã tuy đến tỉnh thành tìm nguyên nhưng tìm , cuối cùng đành bó tay. Một tháng , xem mắt và kết hôn với nữ chính.
Cốt truyện gốc là: nguyên nhảy sông xong trôi theo dòng nước đến một cái thôn của bọn buôn . Vì xinh nên bán chốn phong trần, vì " kiều thể nhuyễn" (mềm mại yếu đuối) nên đắt khách. Sau vì phục vụ quá nhiều nên mắc bệnh hoa liễu, tú bà sang tay bán cô cho tên ngốc núi lớn, liên tiếp sinh cho tên ngốc bảy tám đứa con... Đây chính là cuộc đời mà cô "bạn " của Khương Duyệt sắp đặt cho cô!
hiện tại, Khương Duyệt rơi xuống hồ Cố Dã cứu lên, vốn dĩ "bay màu" giờ vẫn êm chiếm giữ vị trí vợ cả của nam chính. Tim Khương Duyệt bỗng đập thình thịch, mắt sáng rực lên. Tuyến cốt truyện dường như giống trong sách lắm! Cô sẽ trôi dạt đến thôn buôn , sẽ bán lầu xanh, chăng điều đại biểu cho việc vận mệnh của nữ phụ pháo hôi như cô đổi?
Cố Dã nhận ánh mắt kích động của Khương Duyệt, đầu . Hôm nay Khương Duyệt khác thường, ngày thường cô chẳng bao giờ thèm liếc , hôm nay ánh mắt dường như quá mức nhiệt liệt. Chẳng lẽ là vì nhà họ Kỷ đuổi nên kích động? Nếu cũng sẽ chẳng nhảy hồ! Tầm mắt hai chạm , tim Khương Duyệt mạc danh run lên một cái, một cảm xúc chán ghét sợ hãi thoáng qua. Cô đây hẳn là phản ứng bản năng của xác nguyên . Không ngờ nguyên hồn vía chẳng còn, mà thể đối mặt với Cố Dã vẫn còn bản năng sợ hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-4-cot-truyen-ac-doc.html.]
Khương Duyệt mới tiếp nhận thể , nhiều ký ức còn kịp xem xét. Đợi khi cô rõ vì nguyên sợ Cố Dã, cô quả thực chút dở dở . Tuy nhiên, Khương Duyệt cũng ghét Cố Dã, càng sợ , gì thì , đàn ông còn là ân nhân cứu mạng của cô. Giờ phút , Khương Duyệt nghiêng đầu Cố Dã, trong lòng cảm thán, thật hổ là nam chính, khuôn mặt trai quả thực mãi chán. Ngay đó Khương Duyệt thở dài trong lòng, tại chỉ là nữ phụ pháo hôi chứ!
Nhớ tới cảnh tượng lúc tỉnh , Khương Duyệt tò mò hỏi: “Vừa giải thích?” “Giải thích cái gì?” Cố Dã hỏi. Trong phòng bệnh còn bệnh nhân và nhà khác, Khương Duyệt và Cố Dã là cặp đôi ngoại hình quá xuất chúng, Cố Dã còn là quân nhân, nên vẫn luôn lén sang bên . Khương Duyệt cũng chỉ là tò mò chuyện bác sĩ hiểu lầm Cố Dã cãi với cô mới dẫn đến việc cô nghĩ quẩn nhảy hồ, mà Cố Dã giải thích. Hỏi xong mới nhớ đây chỗ chuyện, bèn : “Không gì!”
“Khương Duyệt, cô chỗ nào thoải mái ?” Cố Dã Khương Duyệt một cái. Từ lúc tìm Khương Duyệt, vớt cô từ nước lên, Khương Duyệt liền bình thường. Cố Dã nhớ tới lúc tìm đến nhà họ Kỷ, bảo mẫu nhà đó sáng nay Khương Duyệt đ.â.m đầu tường, khi nào đ.â.m hỏng não ? Nghe , Khương Duyệt tưởng Cố Dã đang quan tâm , bèn hoạt động cổ tay, vươn vai: “Không ! thấy khó chịu, cảm giác khá !” Thực chỗ đầu đập vẫn đau, nhưng Khương Duyệt định với Cố Dã, cô cảm thấy những việc nguyên đáng hổ.
Cố Dã đưa tay thử trán Khương Duyệt, cũng sốt, vẻ mặt càng thêm nghiêm túc: “Nếu cô chỗ nào thoải mái, nhất định !” Khương Duyệt chớp chớp mắt to, bỗng nhiên nắm lấy bàn tay to của Cố Dã, vẻ mặt căng thẳng: “Cố Dã, thật với , mắc bệnh nan y gì ? Có sắp c.h.ế.t ?” Nói đến cuối, giọng Khương Duyệt run rẩy. Cố Dã liếc bàn tay nhỏ bé của Khương Duyệt đang nắm lấy tay , mày nhíu chặt: “Ai với cô?”
Nghe , trong đầu Khương Duyệt "oanh" một tiếng nổ tung, suýt chút nữa “oa” một tiếng òa lên, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức xụ xuống.
“ ngay mà! Quả nhiên đại thần xuyên sách thể nào để tuyến cốt truyện lệch khỏi quỹ đạo. Cho dù vợ cả pháo hôi 'bay màu' theo kế hoạch, thì đại thần xuyên sách cũng sẽ dùng bàn tay vàng gán cho cô cái bệnh nan y để cô c.h.ế.t thẳng cẳng.”
Rốt cuộc, nữ chính mới là con ruột của đại thần xuyên sách, gì thể ngăn cản nữ chính và nam chính gặp !
“Khương Duyệt, cô đang cái gì thế?” Cố Dã vẻ mặt hiểu , hiểu Khương Duyệt lẩm bẩm cái gì. Đại thần xuyên sách là thứ gì? Cái gì gọi là tuyến cốt truyện lệch khỏi quỹ đạo? Anh pháo hôi (vật hy sinh), cũng vợ cả, nhưng tro tàn đại pháo với vợ cả đặt cùng thì chịu.
Sắc mặt Khương Duyệt xám ngoét, còn tâm trạng giải thích cho Cố Dã, hu hu, cô quá. Cô mới chấp nhận phận mới , thế mà sắp c.h.ế.t, còn là bệnh nan y. Thời buổi y tế thiếu thốn như , mắc bệnh nan y thì chẳng sẽ đau đớn đến c.h.ế.t . Ở chỗ c.h.ế.t thể về ? Nếu thể về, thì c.h.ế.t cũng . lỡ về thì ?
“Cố Dã, chắc mong c.h.ế.t sớm đúng ? Như thể kết hôn với nữ chính...” Khương Duyệt càng nghĩ càng giận, nước mắt rơi càng dữ. “Khương Duyệt, cô bậy bạ gì đó! Cái gì mà cô sắp c.h.ế.t?” Cố Dã chút bực bội, tuy hiểu lời Khương Duyệt , nhưng cô thể oan uổng mong cô c.h.ế.t chứ? Anh là loại đó ! Còn cái gì mà kết hôn với nữ chính, quả thực hiểu nổi!
“Không mắc bệnh nan y sắp c.h.ế.t ?” Khương Duyệt mếu máo, trong mắt chứa hai bầu nước mắt, tủi cực độ. Không ngờ phận cô t.h.ả.m như , xuyên sách c.h.ế.t. “Sớm mắc bệnh nan y, thà c.h.ế.t đuối sông cho xong! Đằng nào cũng c.h.ế.t, thà c.h.ế.t cho thống khoái! Hu! Anh việc gì chạy tới cứu chi!”