Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 396: Sợ vợ
Cập nhật lúc: 2025-12-10 00:00:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Duyệt suýt chút nữa lỡ miệng, may mà chị Triệu để ý.
Vừa Khương Duyệt Cố Dã cũng vội, chị hừ một tiếng: "Thế thì chị chuyện đàng hoàng với mới ! Cậu vội, đàn ông bọn họ đến bốn năm mươi tuổi vẫn còn sinh , chứ phụ nữ qua 40 tuổi, sinh là khó lắm!"
"Khương Duyệt, chị thêm câu nữa thôi, em với Cố Dã bây giờ tình cảm đang , nên rèn sắt khi còn nóng mà sinh một đứa ! Em bây giờ còn trẻ, thể hiểu , đợi đến tuổi như chị sẽ hiểu. Thật đến cuối cùng mà, tình yêu cũng biến thành tình , một gia đình chính là dựa con cái để gắn kết!"
"Em cũng Cố Dã đến lúc đó tìm đàn bà khác sinh con đúng ?"
"Chị dâu, Cố Dã như !" Khương Duyệt vội biện minh cho Cố Dã, điểm cô tin tưởng .
Cố Dã chung thủy thâm tình, đáng tin cậy, trách nhiệm, Khương Duyệt tin Cố Dã sẽ tìm khác sinh con.
"Em ơi, con ai cũng đổi. Chị bảo Cố Dã nhất định sẽ đổi, nhưng em dám đảm bảo con em sẽ hối hận ?" Chị Triệu hỏi Khương Duyệt.
Khương Duyệt nhất thời nghẹn lời.
Trước đây cô chắc chắn sẽ hối hận, chỉ cần cô và Cố Dã ân ái là , nhưng hôm nay chị Triệu như , hiểu trong lòng cô thấy là lạ.
Sau khi chị Triệu khỏi, Khương Duyệt ngẩn một lát, thấy thời gian còn sớm, cô quần áo dày, đạp xe huyện thành.
Cùng lúc đó, Cố Dã đang bàn giao công việc với Chính ủy Đường và Phó đoàn trưởng Quách.
"Lão Đường, ngày mai tỉnh một chuyến, nhiệm vụ kiểm tra tiểu đoàn hai và ba giao cho ông nhé!"
"Cậu tỉnh ? Đi cùng em dâu hả?" Chính ủy Đường từ vụ định sắp xếp Cố Dã gặp Hàn Dao Cố Dã chỉnh cho một trận, trong lòng vẫn luôn thấy áy náy. Lúc Cố Dã đưa Khương Duyệt tỉnh, lập tức đồng ý ngay tắp lự: "Được! Cậu cứ , việc kiểm tra giao cho là !"
Cố Dã dặn dò Phó đoàn trưởng Quách một công việc khác.
"Cuối năm công việc nhiều, bận qua đợt là thôi!"
Trong tay Cố Dã còn mấy bản báo cáo , quyết định tối nay tăng ca cho xong.
Lúc , Tiết Hồng Lượng gõ cửa, chào theo nghi thức quân đội : "Báo cáo Đoàn trưởng, nhận điện thoại của Sư trưởng, mời ngài qua đó một chuyến!"
Cố Dã dậy: "Đã !"
Đã gần 5 giờ , Sư trưởng tìm lúc chuyện gì nhỉ?
Mười phút , tại văn phòng Sư trưởng.
"Khương Duyệt cổ động phụ con nhỏ trong doanh trại cho học ở nhà trẻ của Sư đoàn?" Cố Dã Sư trưởng Trịnh , chân mày lập tức nhíu , phủ nhận ngay: "Đây là bịa đặt! Là bôi nhọ! Khương Duyệt hề chuyện như !"
Sư trưởng Trịnh hiệu Cố Dã tạm thời đừng nóng: "Lời , là Hiệu trưởng Chu phản ánh tình hình."
"Hiệu trưởng Chu?" Cố Dã ghế, lưng thẳng tắp, khuôn mặt tuấn tú đầy khí lộ vẻ nghiêm túc: "Bà bằng chứng ?"
Sư trưởng Trịnh bưng chén , uống một ngụm nóng, qua làn khói ngước mắt Cố Dã, thong thả : "Hiệu trưởng Chu phản ánh vợ từ chối đưa con gái đến nhà trẻ của Sư đoàn, đó còn với các phụ khác là nhà trẻ Sư đoàn cái , cái , khiến cho hơn mười cháu bé nghỉ học, ảnh hưởng đến công tác giảng dạy bình thường của nhà trẻ."
"Báo cáo Sư trưởng, quy định nào bắt buộc đưa con đến nhà trẻ Sư đoàn ạ?" Cố Dã nghiêm túc hỏi .
"Cái đó thì !" Sư trưởng Trịnh uống một ngụm đặc: " các ở ngay trong khu gia thuộc, đưa đến nhà trẻ Sư đoàn chẳng tiện hơn ? Tại bỏ gần tìm xa đưa nhà trẻ ngoài huyện?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-396-so-vo.html.]
"Sư trưởng cũng quy định cứng nhắc bắt buộc, vợ đưa con học ở huyện cũng gì đáng trách! Điều thể trở thành lý do để Hiệu trưởng Chu bôi nhọ vợ ! Huống hồ..."
"Huống hồ cái gì?" Sư trưởng Trịnh hỏi.
Trên mặt Cố Dã thoáng qua vẻ lạnh lùng: "Nếu nhà trẻ Sư đoàn thực sự , các phụ chỉ vì một hai câu của khác mà bỏ chỗ tiện lợi học, cho con nghỉ để học xa? Hiệu trưởng Chu đối mặt với việc nhiều trẻ nghỉ học như , tự tìm nguyên nhân ở bản mà đẩy trách nhiệm lên đầu vợ , đây là cái đạo lý gì!"
"Cố Dã, đừng kích động. Đầu tiên gọi đến là để tìm hiểu tình hình. Tiếp theo mà, Hiệu trưởng Chu phản ánh với , hiện tại công tác giảng dạy bình thường của nhà trẻ thể triển khai..."
Cố Dã thấy Sư trưởng Trịnh một nửa thì dừng , liền hỏi: "Sư trưởng hy vọng vợ chuyển Ninh Ninh về nhà trẻ Sư đoàn?"
Sư trưởng Trịnh một cái: "Ý của Hiệu trưởng Chu là như , nhưng vẫn là ở các !"
Cố Dã: " hiểu !"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Mắt Sư trưởng Trịnh sáng lên: "Cậu quyết định chuyển con về đây học?"
Cố Dã: "Không chuyển!"
Sư trưởng Trịnh: "... Thế hiểu cái rắm !"
Cố Dã vẻ mặt nghiêm túc: "Sư trưởng, Ninh Ninh nhà học ở nhà trẻ ngoài huyện , vợ hài lòng với chất lượng giáo viên và giảng dạy ở đó, chúng thể nào chuyển Ninh Ninh về nhà trẻ Sư đoàn! Ngài cứ bảo bà từ bỏ ý định !"
Sư trưởng Trịnh tức đến thổi râu trừng mắt: "Cố Dã, ăn kiểu gì thế, cái gì gọi là từ bỏ ý định? kề d.a.o cổ bắt chuyển Cố Ninh về !"
Cố Dã: "Đây là quyết định của vợ , cho dù ngài kề d.a.o cổ bắt ép cũng vô dụng!"
Sư trưởng Trịnh: "... Cố Dã, trở nên sợ vợ từ bao giờ thế hả?"
Cố Dã nghiêm túc đáp: "Đây sợ! Đây là tôn trọng!"
"Đi ! Biến nhanh ! Nhìn là thấy phiền!" Sư trưởng Trịnh tức giận xua tay liên tục: "Sợ vợ thì là sợ vợ, còn bày đặt tôn trọng! Ta phi!"
"Chào Sư trưởng!" Cố Dã chỉ mong nhanh, dậy nghiêm chỉnh chào theo điều lệnh, thẳng tắp, xoay rời với khí thế ngời ngời.
Sư trưởng Trịnh càng thêm tức.
Chính ủy Tư đẩy cửa bước , liền Sư trưởng Trịnh đang phát hỏa: "Lão Tư ông xem, ông xem! Cậu cái gì! Bảo từ bỏ ý định ?"
"Lão Trịnh , ông xem ông kìa, nóng nảy !" Chính ủy Tư cầm ấm nước châm đầy chén cho Sư trưởng Trịnh, " sớm , cô vợ nhỏ của Cố Dã là chủ kiến, cô chịu đưa Cố Ninh nhà trẻ Sư đoàn chắc chắn là lý do!"
"Có thể lý do gì chứ? Trẻ con học nhà trẻ nào mà chẳng ? Cứ chạy huyện học gì? Nhà trẻ huyện thơm hơn nhà trẻ Sư đoàn chắc? Nói chừng còn thua kém nhà trẻ của chúng chứ!"
Sư trưởng Trịnh uống một ngụm , kết quả bỏng, "Lão Tư, ông định bỏng c.h.ế.t !"
"Thơm , nhưng bảo nhà trẻ huyện thua kém nhà trẻ Sư đoàn thì chắc chắn là bậy ! Ít nhất giáo viên bên đều là chính quy!" Chính ủy Tư Sư trưởng Trịnh bỏng mà vẫn hi hi: "Ông thổi hẵng uống!"
"Có thể chính quy đến mức nào? Trẻ con bé tí thế, chẳng trông cho nó chạy lung tung, cho ăn cho uống là !" Sư trưởng Trịnh đặt chén xuống, bực bội : "Nhớ năm đó, mười hai tuổi mới học tiểu học, cũng chẳng nhà trẻ là cái thứ gì! chẳng vẫn sống đấy thôi!"
"Lão Trịnh, thời đại khác , ông thể lấy thời của ông so với bây giờ !" Chính ủy Tư lắc đầu. Sư trưởng Trịnh là xuất nông dân, học tiểu học vài năm lính đ.á.n.h giặc, tác chiến dũng cảm nên đề bạt dần lên, nhưng quả thật văn hóa mấy, năng việc đều thô lỗ.
Chính ủy Tư mỗi chuyện với Sư trưởng Trịnh đều cảm giác bất lực kiểu "tú tài gặp lính, lý thông".