Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 395: Ai mang thai thì mang chứ cô không thể nào dính bầu được

Cập nhật lúc: 2025-12-10 00:00:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Anh thiếu đắn chỗ nào? Rõ ràng đang chuyện đắn mà?" Cố Dã cởi cúc áo cổ của Khương Duyệt, hôn lên cổ cô, hôn trêu chọc.

 

Cổ của vợ yêu thơm, ấm áp mềm mại, còn thể cảm nhận mạch đập thình thịch.

 

"Đừng..." Khương Duyệt hôn đến mức ngứa ngáy tê dại, cả mềm nhũn, cô dùng sức đẩy Cố Dã, tránh né .

 

mở miệng, giọng nũng nịu mềm mại, uyển chuyển như chim hoàng oanh, mang theo ý tứ từ chối như mời gọi, khiến ngọn lửa trong Cố Dã lập tức bùng cháy.

 

Mấy ngày nay Cố Dã buổi trưa đều về, tối về ăn bữa cơm tăng ca, chờ về nhà thì Khương Duyệt ngủ say. Hắn nhớ Khương Duyệt đến phát điên, trưa nay đặc biệt tranh thủ về, vốn dĩ cũng định chuyện khác, nhưng dính lấy ngừng mà .

 

Cố Dã bế ngang Khương Duyệt lên phòng trong, đặt cô xuống giường.

 

"Nói chuyện chính sự !" Khương Duyệt chống hai tay lên n.g.ự.c Cố Dã, thở hồng hộc hỏi: "Vừa bảo em thành lập công ty ?"

 

"Thời gian gấp gáp, chuyện đắn ! Lát nữa !" Cố Dã dùng nụ hôn chặn miệng nhỏ của Khương Duyệt , bây giờ còn tâm trí nghĩ chuyện khác, trong mắt trong lòng là hình bóng vợ yêu.

 

Tuy là mùa đông, nhưng nhiệt độ trong phòng đang tăng cao, bầu khí kiều diễm, lưu luyến khó tả...

 

Đợi đến khi mây mưa tan , Cố Dã hôn Khương Duyệt một cái: "Em ngủ một lát , chuyện công ty vội, từ từ !"

 

"Ưm!" Khương Duyệt lười biếng đáp lời, cánh tay trắng nõn như ngó sen gác lên vai Cố Dã. Bây giờ chuyện lập công ty, cô cũng chẳng lọt tai.

 

Cố Dã gỡ cánh tay Khương Duyệt , đặt lên môi hôn nhẹ, khuôn mặt tuấn tú mang theo vẻ thỏa mãn cuộc ân ái. Hắn xốc chăn xuống giường, nhét tay Khương Duyệt trong chăn, tém góc chăn cho cô cẩn thận.

 

"Cố Dã, mai là chủ nhật, kế hoạch gì ?" Khương Duyệt hỏi.

 

Cố Dã đang mặc quần áo, đầu : "Trước mắt thì , thế?"

 

"Em tỉnh một chuyến, cuối tháng , phát lương cho Liên Dung Dung và cả Trương Diễm nữa!" Khương Duyệt dùng khuỷu tay chống nửa dậy, chăn trùm ngang vai, lộ chiếc cổ thon dài trắng ngần, mái tóc đen rối, vài sợi tóc mồ hôi ướt dính mặt.

 

Bộ dạng quả thực Cố Dã huyết mạch sôi sục. Đặc biệt là đôi môi hồng của Khương Duyệt, hôn đến đỏ mọng, còn kiều diễm hơn cả hoa hồng, khiến nhịn cúi xuống âu yếm.

 

"Được! Để sắp xếp!" Cố Dã dùng ý chí lớn mới kìm nén chạm Khương Duyệt nữa.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

lúc Khương Duyệt dang hai tay về phía Cố Dã: "Ôm một cái!"

 

Cố Dã nhanh chóng ôm lấy cô, nhét tay cô trong chăn: "Cẩn thận kẻo lạnh!"

 

Nhắc đến cảm lạnh, Cố Dã dặn dò: "Nếu chỗ nào khỏe, em bảo Triệu Viễn Kỳ đến đoàn gọi một tiếng! Anh đưa em bệnh viện!"

 

"Vâng!" Khương Duyệt cong mắt híp giống hệt một chú mèo con thỏa mãn.

 

Thật cô cũng chẳng thấy khỏe ở , lúc buồn nôn một chút cũng qua, lẽ do buổi sáng cô chỉ ăn một quả trứng luộc với nước , đói quá nên .

 

Cố Dã dáng vẻ của Khương Duyệt, ý chí sắt đá đến mấy cũng kìm , tránh khỏi hôn thêm cái nữa.

 

"Được , nhanh !" Khương Duyệt ôm lấy khuôn mặt tuấn tú của Cố Dã, thúc giục.

 

Cố Dã dụi mặt hõm cổ Khương Duyệt, lúc mới lưu luyến buông cô .

 

"Vậy nhé?"

 

"Đi !" Khương Duyệt tít mắt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-395-ai-mang-thai-thi-mang-chu-co-khong-the-nao-dinh-bau-duoc.html.]

Cô thích bầu khí lúc , quanh mũi vẫn còn vương vấn thở của Cố Dã. Cố Dã hôn lên trán Khương Duyệt một cái mới rời .

 

Khương Duyệt tiếng cổng viện khép , cô gần như dính gối ngủ .

 

"Khương Duyệt, em nhà ?"

 

Khương Duyệt tiếng gọi trong sân đ.á.n.h thức, cô mở mắt , thế mà 3 giờ rưỡi chiều. Hai ngày nay hình như cô mệt mỏi rã rời một cách lạ thường, ngủ cũng say.

 

Nghe giọng là chị Triệu, Khương Duyệt lên tiếng, vội vàng mặc quần áo.

 

"Chị dâu!" Khương Duyệt khoác áo bông , thấy chị Triệu đang bưng một cái đĩa sắt lớn trong sân.

 

"Khương Duyệt, em nếm giúp chị xem, chị cảm thấy mâm cá vị chút lạ, ngon bằng em nhỉ?" Chị Triệu về phía Khương Duyệt.

 

Khương Duyệt chợt thấy tay chị Triệu bưng chính là một mâm cá nướng, tức thì đầu óc ong lên một tiếng, cô bịt miệng, cố nén cơn buồn nôn, xua tay với chị Triệu: "Chị dâu, hôm nay em ngửi mùi cá, chị để ngoài sân , đừng bưng !"

 

Chị Triệu , đầu tiên là sững sờ, tiếp theo mặt lộ vẻ mừng rỡ: "Khương Duyệt, em '' ?"

 

"Có cái gì?" Khương Duyệt lúc nhướng mày, phản ứng , ý chị Triệu "" chắc là chỉ việc mang thai.

 

Khương Duyệt bật , m.a.n.g t.h.a.i là chuyện thể nào! Ai m.a.n.g t.h.a.i thì mang chứ cô thể nào dính bầu !

 

"Không !" Khương Duyệt xua tay: "Sáng nay em cảm lạnh, dày khó chịu thôi!"

 

Chị Triệu đặt mâm cá nướng lên bàn đá gốc cây hoa quế, phấn khởi bước qua ngạch cửa phòng, kéo tay Khương Duyệt ngó nghiêng, "Cô ngốc , cảm lạnh dày cái gì chứ? Chị là từng trải, ngay em tin vui !"

 

Khương Duyệt : "Chị dâu, em thể nào m.a.n.g t.h.a.i !"

 

"Em cái gì thế? Cái gì gọi là thể mang thai? Phụ nữ nào mà chẳng con?" Chị Triệu khỏi liếc xéo Khương Duyệt một cái.

 

"Chị dâu, là thật đấy! Cố Dã và em đều định con sớm thế , bọn em vẫn luôn..." Khương Duyệt hôm nay thật với chị Triệu thì xong, bèn ghé sát tai chị Triệu thì thầm mấy chữ.

 

Tuy Khương Duyệt là hiện đại, nhưng đầu chuyện tư mật thế với khác, cô vẫn thấy ngượng. Có điều, cũng chỉ ngượng một chút thôi.

 

Khương Duyệt ở khu gia thuộc chỉ một mấy bà cô, bà thím tụ tập tám chuyện, bàn xem chồng nhà ai "thời gian" lâu nhất, còn thảo luận cả kỹ thuật. Lúc đó mấy bà thấy Khương Duyệt qua liền kéo cô định bắt chuyện, hỏi thăm chuyện phòng the của cô và Cố Dã, nhao nhao hỏi xem Cố Dã lợi hại , Khương Duyệt sợ đến mức chạy trối c.h.ế.t.

 

Vụ đó từng khiến Khương Duyệt nghi ngờ liệu thời đại thật sự phong kiến bảo thủ , các bà các thím chuyện còn "bạo" hơn cả cô tán gẫu với bạn ?

 

So thì, phong kiến bảo thủ hình như là cô mới đúng!

 

"Cái gì? Hai đứa vẫn luôn dùng biện pháp tránh t.h.a.i á?" Chị Triệu xong thì kinh ngạc tột độ.

 

"Vâng!" Khương Duyệt gật đầu: "Cho nên em thể nào m.a.n.g t.h.a.i !"

 

Khương Duyệt chắc chắn về điểm , cô mang cả một túi lớn "áo mưa" từ Quảng Thành về, biện pháp an luôn đúng quy trình. Cho nên cô chỉ là cảm lạnh thôi!

 

Nhìn xem chị Triệu đang mừng hụt kìa. Vừa mới phấn khởi mấy giây Khương Duyệt dội gáo nước lạnh, lúc chị thở dài: "Cô nương , em đừng chê chị dâu lắm lời, nhưng chúng là phụ nữ, vẫn con của chính ! Ninh Ninh , nhưng dù cũng con ruột em dứt ruột đẻ . Em mà, tranh thủ lúc còn trẻ, sinh lấy một đứa con ruột, sinh nhiều mấy đứa . Nhìn ngoại hình của em với Cố Dã, con hai chắc chắn sẽ lắm đấy!"

 

Khương Duyệt chị Triệu cho , cũng ngoan ngoãn : "Em mà chị, nhưng em mới hai mươi tuổi, em còn lo sự nghiệp, sang năm còn định thi đại học nữa, vội !"

 

Chị Triệu nắm tay Khương Duyệt, thấm thía : "Cô ngốc ơi, em vội nhưng Cố Dã vội chứ! Cậu tuổi cũng còn nhỏ, lão Triệu nhà chị ở tuổi Cố Dã, con trai mua xì dầu !"

 

Khương Duyệt mím môi : "Chị dâu, cái chị sai , Cố Dã cũng vội , chính bảo cần con... , vội con mà!"

 

 

Loading...