Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 392: Xưởng may giở trò
Cập nhật lúc: 2025-12-10 00:00:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đã qua khá nhiều ngày kể từ đêm nghi kẻ phóng hỏa, mắt thấy sắp đến cuối tuần mà cửa hàng quần áo vẫn sóng yên biển lặng.
Sáng nay Khương Duyệt đến, bác Dương và Dương Thúy Linh nhắc chuyện .
"Bác nghĩ kỹ , thể tối hôm đó chỉ nghỉ chân cửa hàng một lát, khi châm điếu t.h.u.ố.c thôi mà bác tưởng nhầm là phóng hỏa." Bác Dương đắn đo .
" đấy chị Khương Duyệt, qua bao nhiêu ngày mà thấy ai đến phóng hỏa , khi chúng em nhầm thật!" Dương Thúy Linh cũng hùa , "Chị với Đoàn trưởng Cố xem, là đừng để Vương Dương chạy chạy nữa."
Thực hai hôm nay Khương Duyệt cũng lơ là, sáng dậy còn căng thẳng hỏi ngay Cố Dã đêm qua chuyện gì như mấy hôm đầu.
"Vâng, để em về hỏi ý kiến xem !"
mấy hôm Khương Duyệt hỏi Cố Dã , bảo dù nhầm thì vẫn để Hổ T.ử canh gác tiếp, ít nhất theo dõi nửa tháng.
Cố Dã còn bảo tìm ch.ó con, là của một hộ dân ở thôn bên cạnh, ch.ó mới đẻ tháng , đợi mấy hôm nữa đầy tháng sẽ bắt một con về nuôi ở cửa hàng.
Kho hàng mới cũng thuê , cách cửa hàng xa lắm, là xưởng dệt bông, xưởng dệt chuyển nên bỏ suốt.
Cố Dã đưa Khương Duyệt xem, cũ thì cũ nhưng rộng rãi. Vì chứa vải dệt bông nên khắp nơi trong xưởng đều dán khẩu hiệu cấm lửa nghiêm ngặt.
Mấy ngày nay thợ đang sửa sang nhà xưởng, chẳng bao lâu nữa là thể đưa sử dụng.
Vốn dĩ Khương Duyệt hẹn Hà Tĩnh Hiên cùng đến xưởng may xem lô áo thun xuất khẩu thứ hai, nhưng Hà Tĩnh Hiên đột xuất công tác nên Khương Duyệt một . Kết quả cô phát hiện tỷ lệ hao hụt của lô hàng dường như cao bất thường.
Lúc lô hàng đầu tiên, cùng một lượng vải thể sản xuất lượng áo nhất định, nhưng đến lô thứ hai , lượng áo đột nhiên thiếu hụt mất một phần ba.
Xưởng trưởng giải thích với Khương Duyệt là do máy móc trục trặc dẫn đến một lô hỏng nặng trong quá trình vận hành.
Khương Duyệt đầu tiên hợp tác với xưởng gia công lượng lớn như nên kinh nghiệm. Cô hỏi thăm thì hao hụt vải vóc là , nhưng hao hụt một lúc lên đến 30% thì dù là ngoài nghề cũng thấy bất bình thường, vì thế cô bắt đầu để ý.
Về nhà cô gọi điện ngay cho chồng.
Nghe Cố Dã kể, nhà họ Dung giải phóng sở hữu xưởng dệt, thể lúc bấy giờ một nửa sản phẩm dệt may trong nước là do xưởng nhà họ Dung sản xuất. Sau giải phóng tuy quyên góp hết cho nhà nước nhưng chồng cô vẫn rành rẽ những mánh khóe trong nghề .
Quả nhiên, Dung Âm Khương Duyệt miêu tả khẳng định mức hao hụt là bất bình thường, bảo Khương Duyệt chú ý xem kẻ mượn cớ hao hụt để tuồn quần áo ngoài bán kiếm lời riêng .
Khương Duyệt còn hỏi cả A Kim. A Kim từng lăn lộn ở xưởng may nên nắm rõ mánh khóe trong đó, cũng y như Dung Âm.
Dung Âm cũng nhắc nhở Khương Duyệt chuyện cần bằng chứng, thể chỉ vì nghi ngờ mà tranh cãi với xưởng trưởng giám đốc, nếu họ liên thủ tiêu hủy chứng cứ thì cô lý cũng thành vô lý.
Khương Duyệt hiểu rõ thể bứt dây động rừng. Hiện tại đang là thời kỳ mấu chốt xuất lô hàng thứ hai nên cô mượn cớ kiểm tra chất lượng để ngày nào cũng chạy đến xưởng.
Hôm nay thứ Bảy, xưởng chỉ việc buổi sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-392-xuong-may-gio-tro.html.]
Sáng , hơn 8 giờ Xưởng trưởng Chu mới đủng đỉnh văn phòng. Đầu tiên ông đun ấm nước sôi, lấy hộp quý đưa lên mũi ngửi ngửi, đổ một ít lòng bàn tay, thả chiếc cốc sứ trắng in chữ "Xưởng gia công trang phục huyện Tình Sơn".
Nước sôi, Xưởng trưởng Chu ngân nga câu hát, xách ấm nước rót cốc , những lá dần giãn trong nước nóng, nước chuyển màu xanh biếc, ông đậy nắp cốc .
Trên bàn đặt hộp cơm, là bữa sáng ông mua ở tiệm cơm quốc doanh: bánh bao hấp, đậu phụ khô thái sợi và một đĩa há cảo chiên trứng.
Xưởng trưởng Chu ghé sát ngửi, vẻ mặt đầy say mê. Thơm thật đấy!
Ông ăn sáng xem báo thì Giám đốc Trương đẩy cửa bước .
"Xưởng trưởng, cô Khương Duyệt đến !" Giám đốc Trương bữa sáng thịnh soạn của Xưởng trưởng Chu mà thèm nhỏ dãi.
"Đến thì đến chứ , cứ để cô xem, ngoài nghề như cô thì cái gì chứ!" Xưởng trưởng Chu chẳng hề bận tâm, tiếp tục cắm cúi ăn, mí mắt cũng chẳng thèm nhấc lên.
"Hề hề, đúng , xưởng trưởng minh!" Giám đốc Trương nịnh nọt, " cô cứ ngày nào cũng đến chằm chằm thế , chúng giở trò cũng khó."
"Thế thì mấy hôm nay đừng động thủ vội, để qua vài bữa nữa tính! Cô đến mãi chắc? Cho cô xem chán chê , manh mối gì thì tự khắc cô sẽ thôi!" Xưởng trưởng Chu nhồm nhoàm miếng há cảo chiên trứng, năng rõ chữ, Giám đốc Trương căng tai mới thủng.
"Được , canh chừng cô , cô theo đấy. Chú ý đừng để cô bắt chuyện với mấy đứa cứng đầu như Hứa Bành Tổ, Phạm Hương Mai là !" Xưởng trưởng Chu ngước mắt lên dặn dò.
"Vâng, !" Giám đốc Trương khi cửa liếc đĩa há cảo chiên trứng bàn, bụng sôi lên ùng ục cố gắng.
"Đợi !" Xưởng trưởng Chu gọi giật .
Mắt Giám đốc Trương sáng lên. Chẳng lẽ xưởng trưởng thấy bụng ông kêu nên định chia cho nửa đĩa há cảo?
"Hàng họ giấu kỹ đấy? Dạo đừng vội tuồn , đợi qua đợt hẵng !" Xưởng trưởng Chu ý định chia đồ ăn, ông sợ Giám đốc Trương lén lút tuồn hàng bán lẻ lưng .
Giám đốc Trương xoa bụng, một tiếng, cuối cùng liếc bàn nữa. Hộp há cảo thơm ngon chỉ còn một cái, , cái cuối cùng cũng Xưởng trưởng Chu tống miệng nuốt chửng.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Ra khỏi văn phòng, Giám đốc Trương hậm hực c.h.ử.i thầm: "Chu Bái Bì (Chu lột da)!"
c.h.ử.i thì chửi, ông cũng dám chậm trễ, vội vàng chạy xuống phân xưởng vì thấy Khương Duyệt về hướng đó.
Sáng sớm Khương Duyệt đưa Ninh Ninh học xong về cửa hàng mà đến thẳng xưởng may. Cô đến đây mấy ngày liền, xưởng may trông vẫn bình thường.
Gia công quần áo đơn thuần là đưa lên máy may là xong mà còn cả một quy trình. Khương Duyệt tìm hiểu kỹ, cũng hỏi qua Dung Âm và A Kim. Cô cắt vải, may vá và phụ liệu đều hao hụt, nhưng chồng và A Kim bảo hao hụt đều định mức, một xưởng gia công thành thục thể nào mức hao hụt lên tới 30% .
Đây gọi là hao hụt, đây gọi là sự cố!
Khương Duyệt hiểu rõ, thứ như bình thường chỉ là do phụ trách xưởng cho cô thấy như . Nếu họ giở trò thì chắc chắn sắp xếp đấy, thể để cô tùy tiện phát hiện manh mối.
Khương Duyệt vội, dù cô cũng thời gian, ngày nào cũng đến lượn lờ, tiện thể học hỏi thêm kiến thức về gia công quần áo.
Lần đầu tham gia Hội chợ Quảng Châu, Khương Duyệt cố tình khống chế lượng đơn đặt hàng quá lớn, mười vạn chiếc. Đợt đầu ba vạn chiếc xuất xưởng, kiểm nghiệm đạt chuẩn, sắp sửa đóng thùng chuyển nước ngoài.