Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 386: Chú ý giữ gìn hình ảnh!
Cập nhật lúc: 2025-12-10 00:00:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Áo lông vũ?" Cố Dã nhướng mày.
Khương Duyệt đoán , bèn giải thích: "Là loại áo dùng lông tơ của vịt hoặc ngỗng để nhồi bên trong, mặc mùa đông chống rét , nhẹ hơn áo bông nhiều mà giữ ấm hiệu quả hơn!"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Thời , qua mùa đông thường mặc áo bông quần bông, bên trong nhồi bông gòn. Lần Khương Duyệt cũng may một cái, nhưng là loại mỏng, mặc thời tiết thì , chứ lạnh hơn chút nữa là chịu nổi, mặc áo bông dày. áo bông dày tuy ấm cồng kềnh, Khương Duyệt thích.
Cô mặc thử cái áo bông đại hàn và quần bông của Dương Thúy Linh , mặc cứ như đeo thêm tạ .
Với thời đại thì lẽ quen, nhưng Khương Duyệt thì . Thấy trời ngày càng lạnh, cô quyết định đưa việc may áo lông vũ chống rét kế hoạch.
"Hèn gì em thu mua nhiều lông vịt lông ngỗng thế." Cố Dã sờ xấp vải tay Khương Duyệt, trơn tuột mát lạnh, "Cái hình như tráng thêm một lớp gì đó."
"Vâng, may áo lông vũ dùng vải thường , lông tơ sẽ chui hết ngoài, dùng loại vải đặc biệt mới !" Trước đó Khương Duyệt lùng sục khắp huyện Tình Sơn, thậm chí lên cả tỉnh lỵ cũng tìm loại vải phù hợp lớp vỏ ngoài, cực chẳng mới nhờ chồng ở Bắc Kinh tìm giúp.
Mẹ chồng quan hệ rộng, nhiều mối, thế mà tìm thật. kỹ thuật thời còn lạc hậu, Khương Duyệt chắc loại vải dùng .
Dù thì cứ thử mới !
Dung Âm còn gửi cho Khương Duyệt một chiếc áo khoác lông cừu, cô, Cố Dã và Ninh Ninh mỗi một chiếc áo len lông cừu, giày bông để chuẩn qua mùa đông.
Khương Duyệt mím môi, Cố Dã thấy thế liền hỏi: "Sao em?"
"Cố Dã, chồng cũng gửi đồ về thế ?" Trong ký ức của Khương Duyệt thì chuyện , nhưng nghĩa là Dung Âm gửi đồ cho con trai.
"Ừ."
Quả nhiên, Cố Dã đáp cụt lủn. Xem đây mối quan hệ giữa và nguyên chủ , bố chồng ở xa chắc cũng nắm tình hình.
Khương Duyệt hỏi thêm nữa. Cô và nguyên chủ là hai linh hồn khác , cô chỉ tính từ lúc cô quen Cố Dã, chuyện cô sẽ để tâm.
Lúc Cố Dã : "Mấy năm nay chỉ gửi bưu kiện cho hai , là do nhờ bà mua t.h.u.ố.c cho Ninh Ninh, ngoài gửi gì nữa!"
Khương Duyệt lông mi khẽ run, ngước mắt .
Sao cô cảm giác Cố Dã cố tình giải thích như là sợ cô hiểu lầm chồng quan tâm đến cô nhỉ?
"Ăn cơm , ăn xong từ từ dọn dẹp!" Cố Dã kiểm kê xong đồ đạc trong thùng giấy, tiện tay xách Ninh Ninh từ trong thùng các tông to . Cô bé chui đó chơi, bố xách thì tay chân khua khoắng loạn xạ.
"Bố ơi, con chơi tiếp!"
"Ăn xong chơi!"
Bữa tối vẫn là thức ăn buổi trưa, Khương Duyệt thêm món ngồng cải xào mỡ lợn. Nồi canh xương hầm cả ngày thơm nức mũi, uống thấy ấm sực cả lên.
Cố Dã đói thật sự, Khương Duyệt và Ninh Ninh mỗi một bát cơm nhỏ, chỗ còn "xử lý" hết.
Ăn xong hơn 7 giờ, bên ngoài gió lạnh thấu xương. Cố Dã chạy chạy mấy chuyến mang hết đồ trong. Khương Duyệt phân loại xong xuôi, quần áo giày dép cất hết tủ.
"Cố Dã, chồng cứ mua quần áo giày dép cho em thế , đóng thêm cái tủ nữa cho em, thì chỗ chứa !" Khương Duyệt tủ quần áo chật ních, đùa với .
Quần áo của cô vốn nhiều, hai tháng nay chồng gửi thêm ít, tủ quần áo quả thực chật cứng, cô gói bớt những bộ ít mặc cất hòm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-386-chu-y-giu-gin-hinh-anh.html.]
"Được! Mai tìm đóng thêm cái tủ nữa!"
Khương Duyệt bật : "Anh định đóng thật đấy , đóng xong cũng gì chỗ để! Em đùa thôi!"
Cố Dã nhéo má cô, cau mày: "Sao lạnh thế ? Lạnh lắm em?"
Về nhà Khương Duyệt áo bông mỏng, nhưng đang giữa mùa đông, cô ngoài một lát, gió thổi qua là tay chân mặt mũi lạnh ngắt.
Không đợi Khương Duyệt trả lời, Cố Dã tiếp: "Không bác Bì về , mai xem, gì giục bác nhanh!"
Bác Bì là thợ rèn, đây cái vòi hoa sen giản dị của Khương Duyệt là nhờ bác , hệ thống ống dẫn nhiệt sưởi ấm ở cửa hàng cũng là do bác thi công.
Thực khi lắp xong hệ thống sưởi ở cửa hàng, Cố Dã định lắp một cái ở nhà, bác Bì bắt đầu , nhưng đúng lúc chú của bác mất, bác về quê chịu tang, biền biệt hơn tháng nay.
Hai chuyện, cơ thể tự nhiên dựa . Tấm gương tủ quần áo phản chiếu hình ảnh hai , một cao lớn một nhỏ nhắn. Hơi thở Cố Dã nóng rực, cúi xuống tìm môi Khương Duyệt.
Khương Duyệt cũng ngửa đầu, tình ý miên man trong lòng, mắt thấy hai sắp hôn ...
Bỗng nhiên, khóe mắt Khương Duyệt liếc thấy Ninh Ninh . Trước mắt cô hiện lên bức tranh Ninh Ninh vẽ hai hôn , cô giật thon thót, vội tránh môi Cố Dã, đầu giả vờ ho khan vài tiếng, nhắc nhở : "Ninh Ninh kìa, chú ý giữ gìn hình ảnh!"
Cố Dã: "..."
"Ninh Ninh, vẽ xong con?" Lúc nãy Khương Duyệt và Cố Dã dọn đồ, Ninh Ninh bảo bài tập. Bài tập của cô bé là vẽ tranh cô giáo giao, vì bức vẽ bố hôn trả về vẽ .
"Xong ạ!" Ninh Ninh nghiêng cái đầu nhỏ, vẫy vẫy tờ giấy vẽ.
"Mẹ xem nào!" Khương Duyệt tới đón lấy bức tranh. Vừa cô giật khóe miệng, cái chẳng y hệt bức Ninh Ninh nộp lên ? Chỉ khác là cô và Cố Dã đổi hướng thôi.
"Ninh Ninh , con thể vẽ bố báo, thì... thì..." Mẹ thì gì nhỉ, nhất thời Khương Duyệt bí, nghĩ .
Vài phút , Ninh Ninh ghé bàn lớn chăm chú vẽ tranh, thỉnh thoảng ngước lên hai đối diện ghế sô pha.
Cố Dã báo, Khương Duyệt lôi hai cái que đan, một cuộn len, giả vờ giả vịt đan khăn.
Nếu bỏ qua việc cô nửa ngày nhúc nhích một li, vị trí que đan hề đổi, thì bức tranh trông cũng khá ấm áp.
"Anh nhớ là em đan khăn đấy?" Cố Dã hỏi.
"Anh nhớ lầm , em đúng là ! Cái là của Dung Dung để quên ở đây!" Ninh Ninh vẽ tranh "Nhà của em", cô giáo yêu cầu nổi bật khí gia đình ấm cúng, cô nghĩ thế chắc là đủ ấm cúng và tràn ngập tình yêu thương !
"Con vẽ xong !" Cuối cùng, hai mươi phút, Ninh Ninh đặt bút xuống, vui vẻ nhảy khỏi ghế, giơ bức tranh lên cho Khương Duyệt xem.
"Đưa xem nào! Đưa xem nào!" Nghe con gái bảo xong , Khương Duyệt lập tức quẳng que đan, cuộn len và cái khăn dở dang sang một bên, vươn vai vận động bả vai. Giữ nguyên một tư thế lâu như mỏi c.h.ế.t !
Cố Dã bộ dạng nóng lòng của Khương Duyệt, trong mắt hiện lên ý .
Khương Duyệt tranh của Ninh Ninh, hài lòng gật đầu, cho rằng chắc chắn , thể nộp bài .
Thời gian còn sớm, Khương Duyệt lấy nước cho Ninh Ninh rửa mặt mũi chân tay. Chăn điện bật từ , Ninh Ninh rửa ráy xong chui chăn ấm, chẳng mấy chốc ngủ say.
Lúc Khương Duyệt rửa mặt, thấy tiếng động ngoài sân. Cô xem thì thấy Cố Dã đang khiêng chiếc bàn gỗ hoa cúc lê lắp đủ bốn chân nhà chính.