Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 385: Đi làm áo lông vũ

Cập nhật lúc: 2025-12-10 00:00:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Khương Duyệt soạn hàng xong thì gần 6 giờ tối.

 

Bác Dương dùng chỗ thịt và cải thảo, miến Khương Duyệt để buổi trưa nhân bánh bao. Khương Duyệt và Ninh Ninh mỗi ăn một cái, Cố Dã cũng chỉ ăn hai cái.

 

"Đoàn trưởng Cố, ăn hai cái no , ở đây còn nhiều lắm, ăn thêm !" Bác Dương và Dương Thúy Linh dù quen Cố Dã lâu nhưng mỗi chuyện với vẫn thấy căng thẳng.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Con trai góa phụ Lý đầu thôn quê bác Dương và Thúy Linh cũng bộ đội, lên chức đại đội trưởng mà bà Lý vênh mặt lên trời, nhắc đến con trai là tự hào để cho hết.

 

Vốn dĩ hai bà cháu tưởng đại đội trưởng là quan to lắm , nên Cố Dã là Đoàn trưởng thì trong mắt họ là cán bộ siêu cấp lớn vượt ngoài tầm hiểu .

 

Thế nên ngày thường gặp Cố Dã họ đều kính sợ, cộng thêm khí thế áp bức của khiến họ chuyện lúc nào cũng rụt rè cẩn trọng.

 

Khương Duyệt từng bảo bác Dương đừng sợ Cố Dã, nhưng bác Dương cứ xong gặp vẫn run như cầy sấy.

 

"Không cần ạ, cháu ăn khi đến , giờ đói!" Cố Dã chiều ý Khương Duyệt nên khi chuyện với hai bà cháu luôn cố gắng giữ vẻ mặt ôn hòa, dám để lộ chút nghiêm khắc nào khi huấn luyện lính.

 

Thực cũng dối là ăn , chẳng qua là giờ thể ăn thêm nữa, nếu cả xửng bánh bao của bác Dương sẽ chui tọt bụng hết.

 

"Đoàn trưởng Cố!" Trời tối hẳn, Vương Dương dắt Hổ T.ử đến. Vừa nãy thấy trong cửa hàng đang soạn hàng nên dắt Hổ T.ử chạy vài vòng bên ngoài.

 

Vào trong, Vương Dương nghiêm chào Cố Dã, chào hỏi .

 

Hổ T.ử thấy Cố Dã cũng nghiêm chỉnh, dáng kỷ luật.

 

"Đồng chí Vương ăn ? Ở đây bánh bao ! Mới lò còn nóng hổi đấy!" Sáng nay Vương Dương đến đón Hổ T.ử chuyện vài câu với bác Dương, bác Dương khá quý lính trẻ .

 

"Dạ thôi ạ, bác Dương, cháu ăn cơm ở nhà ăn !" Vương Dương xua tay.

 

"Hổ T.ử ăn !" Ninh Ninh đang cầm cái bánh bao thịt ăn dở, chắc là thứ hai gặp Hổ T.ử nên cô bé còn sợ nữa, chìa bánh bao mặt con chó.

 

"Ối chao, Ninh Ninh cẩn thận!" Bác Dương ngay cạnh, thấy thế sợ hết hồn định kéo tay Ninh Ninh , sợ Hổ T.ử đớp một cái nuốt chửng cả bánh bao lẫn tay con bé.

 

"Không ạ, Hổ T.ử lệnh sẽ c.ắ.n , cũng ăn đồ lạ đưa ạ!" Vương Dương trấn an.

 

Bác Dương kinh hồn bạt vía Cố Dã và Khương Duyệt, thấy hai vẫn bình tĩnh mới dám buông tay Ninh Ninh : "Thế !"

 

Thực lúc Ninh Ninh chìa tay Khương Duyệt cũng thót tim, nhưng thấy Cố Dã bình tĩnh như cô liền yên tâm. Nghĩ Hổ T.ử là quân khuyển, Cố Dã lo thì cô càng chẳng cần lo.

 

Quả nhiên, Hổ T.ử chỉ liếc cái bánh bao tay Ninh Ninh hờ hững , lưỡi cũng chẳng thèm thè .

 

"Hổ Tử, ăn!" Thấy Ninh Ninh vẻ thất vọng, Vương Dương mới lệnh.

 

Hổ T.ử Ninh Ninh một cái hé miệng nhẹ nhàng ngậm lấy cái bánh bao từ tay cô bé, cả quá trình hề chạm tay Ninh Ninh. Ngậm bánh bao nó mới "ngoạm" một cái nuốt chửng.

 

"Mẹ ơi, Hổ T.ử ăn bánh bao kìa!" Ninh Ninh vui sướng vỗ tay. Cho Hổ T.ử ăn xong, cô bé còn đưa tay vuốt ve cái đầu to của nó.

 

Hổ T.ử cũng dụi đầu tay Ninh Ninh, tình bạn nửa cái bánh bao cứ thế thiết lập.

 

"Bác Dương, Thúy Linh, thế bọn cháu về nhé!" Vẫn như tối qua, để Hổ T.ử ở cửa hàng. Trước khi Khương Duyệt dặn bác Dương: "Bác vất vả để ý ban đêm giúp cháu nhé!"

 

"Yên tâm !" Bác Dương , "Giờ già ít ngủ, coi như cũng chút tác dụng!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-385-di-lam-ao-long-vu.html.]

Cố Dã định đưa Vương Dương về nhưng từ chối: "Đoàn trưởng Cố, em chạy bộ về là , cũng gần mà!"

 

Đêm hạ tuần tháng 12, mới hơn 6 giờ trời tối đen như mực.

 

Về đến nhà, Khương Duyệt vội vàng hâm nóng thức ăn trưa để . Lúc chiều khi , cô để nồi canh xương hầm liu riu bếp than, sân ngửi thấy mùi canh thịt thơm nức.

 

"Cố Dã, và Ninh Ninh uống bát canh , thức ăn xong ngay đây!" Khương Duyệt múc hai bát canh đặt lên bàn lớn, dặn Ninh Ninh: "Nóng đấy, đợi lát nữa hẵng uống con nhé!"

 

"Vâng ạ !"

 

Ninh Ninh giờ tâm trí uống canh, con bé đang chạy lon ton theo Cố Dã xem bố mở bưu kiện.

 

"Bố ơi, đây là bà nội gửi ạ?" Ninh Ninh cái thùng to đùng, phấn khích vô cùng. Trước nào bà nội gửi đồ cũng kẹo và bánh cho con bé, ngon tuyệt cú mèo.

 

" con!" Cố Dã lấy từ trong thùng từng gói nhỏ bọc kín mít, đặt xuống sàn nhà.

 

Cầm một chiếc hộp in chữ nước ngoài lên xem, Cố Dã đưa cho Ninh Ninh: "Mang cho xem ."

 

Ninh Ninh lạch bạch chạy bếp, giơ cái hộp lên: "Mẹ ơi, bố bảo xem cái là gì ạ."

 

Khương Duyệt nhận lấy, thấy bên in tiếng Đức: "Là bánh quy bơ Đức đấy, cái ngon lắm!"

 

Cô bóc hộp , lấy cho Ninh Ninh một cái.

 

"Mẹ ăn ạ!" Ninh Ninh đưa bánh lên miệng Khương Duyệt.

 

Khương Duyệt c.ắ.n một miếng, vị ngọt ngào tan trong miệng, đậm đà mùi bơ: "Ngon thật đấy!"

 

Ninh Ninh lạch bạch chạy ngoài, vẫy tay bảo Cố Dã xuống, đưa bánh đến miệng bố: "Bố ăn ! Mẹ bảo ngon lắm ạ!"

 

Cố Dã cũng c.ắ.n một miếng. Ừm, đúng là ngon, là hương vị từng ăn hồi bé.

 

Lúc thức ăn nóng, Khương Duyệt bưng lên bàn, sân xem Cố Dã lấy những gì từ thùng hàng chồng gửi.

 

"Nhiều đồ ăn thế!" Khương Duyệt cầm đại một gói lên xem, phần lớn là hàng nhập khẩu, qua là mua ở Cửa hàng Hữu nghị.

 

"Cố Dã, hồi bé ăn mấy thứ chán chê ?" Khương Duyệt mở một lọ hạt dẻ nhập khẩu. Mẹ chồng cô thích "vỗ béo" cô.

 

"Cũng thường xuyên , ông nội và bố cho ăn, bảo ăn thì ăn đồ nước , ăn đồ nước ngoài!" Cố Dã nhếch môi.

 

"Thế ăn trộm ?" Khương Duyệt bóc một hạt dẻ .

 

"Hồi bé xíu thì , ông ngoại lén cho ăn!" Cố Dã Khương Duyệt bằng ánh mắt dịu dàng.

 

Khương Duyệt cong mắt : "Thế bây giờ chồng vỗ béo em thế , là học theo ông ngoại ?"

 

Nghe Khương Duyệt dùng từ "vỗ béo", Cố Dã đống đồ ăn la liệt đất, nhịn bật . là hình tượng thật!

 

Lần Khương Duyệt nhờ Dung Âm tìm giúp một loại vải may quần áo, trong điện thoại Dung Âm bảo tìm loại phù hợp với mô tả của cô, gửi kèm luôn.

 

"Đây là ni lông ?" Cố Dã thấy Khương Duyệt cầm tấm vải trơn bóng, nhận đó là vải ni lông, "Em định dùng cái may quần áo ?"

 

"Vâng, may áo lông vũ!"

 

 

Loading...