Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 376: Làm giả phiếu thịt
Cập nhật lúc: 2025-12-10 00:00:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến huyện, Khương Duyệt đưa Ninh Ninh nhà trẻ . Cô giáo đón Ninh Ninh ở cổng, xách giúp cặp sách, âu yếm dắt tay cô bé với Khương Duyệt: "Mẹ Cố Ninh , gia đình dạy bé khéo quá! Từ khi Cố Ninh, các cô giáo đỡ vất vả bao nhiêu, bé đúng là trợ thủ đắc lực của các cô đấy! Lễ phép, nhiều chữ, còn kể chuyện, các bạn đều thích bé lắm!"
Nghe cô giáo khen Ninh Ninh, Khương Duyệt vui như mở cờ trong bụng, tít mắt, vội vàng nịnh một câu: "Cũng là nhờ các cô dạy dỗ ạ, từ khi học, nề nếp sinh hoạt của Ninh Ninh hơn hẳn!"
Cô giáo xong hài lòng, : "Sắp tới nhà trường họp phụ , mời chị lên phát biểu, chia sẻ kinh nghiệm dạy dỗ Cố Ninh ở nhà, ạ?"
Chuyện Khương Duyệt đương nhiên nhận lời ngay: "Được chứ ạ! Được ạ!"
Vẫy tay chào tạm biệt Ninh Ninh và cô giáo, Khương Duyệt ghé qua cửa hàng quần áo . Cửa hàng mở, bác Dương đang quét dọn, Dương Thúy Linh thì khuân hàng hóa cất trong kho và phòng trong từ tối qua ngoài mặt tiền bày biện.
Khương Duyệt giúp một tay, tiện thể hỏi tình hình đêm qua.
"Đêm qua yên tĩnh lắm ạ, Hổ T.ử sủa tiếng nào!" Dương Thúy Linh .
"Vẫn lơ là! Kẻ phóng hỏa thể đang quan sát, đợi chúng lơi lỏng sẽ tay! Bác Dương, Thúy Linh, tuy Hổ T.ử nhưng mấy đêm nay ngủ vẫn cảnh giác nhé!" Khương Duyệt dặn dò.
Cô một vòng quanh hai gian kho hàng. Tối qua khi , Cố Dã chèn đồ chặn cửa sổ, từ bên ngoài rõ bên trong. Hôm nay Cố Dã bảo lát nữa sẽ mang gạch đến bịt kín cửa sổ phía .
Thấy thứ vẫn bình thường, Khương Duyệt mới tạm yên tâm.
Tục ngữ câu: Không sợ trộm lấy, chỉ sợ trộm rình!
Kẻ phóng hỏa bắt ngày nào thì họ thể an tâm ngày đó, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ .
cuộc sống vẫn tiếp diễn, thể vì một tên sâu mọt mà ngày nào cũng sống trong lo sợ, thế thì quá giày vò tinh thần.
Giờ hết những gì cần , nếu tên đó dám , chắc chắn sẽ cho một bài học nhớ đời!
"Bác Dương, Thúy Linh, cháu chợ đây, hai cần mua gì cháu mua luôn cho!" Khương Duyệt xách làn chợ.
"Không cần , cần ! Nhà còn thức ăn mà!" Bác Dương vội .
"Bác Dương, bác với Thúy Linh đừng ăn dưa muối mãi thế, cho sức khỏe , ăn nhiều đồ tươi !" Khương Duyệt bao nhiêu với bác Dương về việc ăn ít dưa muối, nhưng thói quen sinh hoạt của già thật khó sửa.
Hồi khi bác Dương và Dương Thúy Linh chuyển đến, trong hành lý tới mười mấy hũ dưa muối các loại khiến Khương Duyệt choáng váng.
Khương Duyệt cũng muối dưa, nhưng cô chỉ ăn kèm chút ít khi ăn cháo cho đậm vị, hoặc xào thịt băm đậu đũa chua, nấu canh dưa chua thịt... chứ bình thường cô hạn chế ăn.
cô thấy bác Dương và Thúy Linh coi dưa muối là món chính hàng ngày, sáng trưa chiều bữa nào cũng , đậu đũa muối thì là dưa cải muối, dưa tuyết lý hồng ăn từ năm ngoái đến năm nay vẫn hết.
Mỗi họ ăn dưa muối, Khương Duyệt đều cảm giác như đang ăn muối sống, mặn chát cả .
"Thế để cháu xem gì mua cho hai một ít!" Khương Duyệt xách làn cửa.
Tháng 12 đông, rau củ tươi ở chợ ít, quanh quẩn chỉ củ cải, khoai tây, cải thảo, loại để lâu. Nhiều nhà đông là bắt đầu trữ cải thảo, nhà Khương Duyệt cũng trữ ít, nhưng cô mua thịt nên vẫn kiên trì chợ mỗi ngày.
May mắn thì thỉnh thoảng cũng mua ít rau tươi trồng trong nhà kính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-376-lam-gia-phieu-thit.html.]
Khương Duyệt ngày nào cũng mua thịt nên quen mặt bà bán thịt. Đến lượt cô, bà bán thịt lấy từ thớt một tảng thịt lợn lớn.
"Tiểu Khương, hôm cháu dặn để phần thịt chân giò , bác để dành cho cháu đây!" Bà bán thịt lấy sống d.a.o vỗ vỗ miếng thịt.
"Cháu cảm ơn bác!" Khương Duyệt lấy phiếu thịt và tiền trả. Tảng thịt đến ba cân, đủ nhà cô ăn hai ngày.
"Hôm nay còn xương ống, lấy về hầm canh ? Trời lạnh hầm canh xương uống cho ấm !" Bà bán thịt mời mọc.
"Thế thì lấy chứ ạ!" Khương Duyệt cân bảy cân xương ống, cái làn nặng trịch.
Khương Duyệt rời khỏi hàng thịt, khách xếp hàng cô liền hỏi bà bán thịt với vẻ ngưỡng mộ ghen tị: "Cô gái là ai mà mua lắm thịt thế, lấy nhiều phiếu thịt ?"
"Cô ? Hộ kinh doanh cá thể đầu tiên của huyện đấy, bà chủ cửa hàng thời trang sành điệu! Người ăn phát tài, cách đổi phiếu thịt chứ ! Đâu như chỉ trông chờ đơn vị phát!"
"À, hóa là cô !"
Người vô tình, hữu ý. Hai gã đàn ông xếp hàng phía theo hướng Khương Duyệt rời .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Khương Duyệt dạo một vòng chợ, thấy cải thảo, khoai tây, hành tây nên hứng thú, mua ít gừng ở một sạp hàng nhỏ, cân thêm mấy bìa đậu phụ và đậu phụ khô dắt xe về.
Ra đến ngoài chợ, hai gã đàn ông thấy Khương Duyệt liền nháy mắt với về phía cô.
"Đồng chí, mua phiếu thịt ?" Gã đàn ông gầy hơn hạ giọng hỏi Khương Duyệt.
"Phiếu thịt?" Chợ đông qua , Khương Duyệt để ý hai gã nhắm , thấy họ tới, cô tưởng họ định qua, ngờ hai đến bên cạnh hỏi cô mua phiếu thịt .
"Không cần , cảm ơn!" Trong tay Khương Duyệt đủ phiếu thịt cho cả nhà ăn, cô cần tốn tiền mua thêm.
Hơn nữa hai gã lén lút, ai lừa đảo .
Nói xong Khương Duyệt dắt xe định , hai gã đàn ông chịu buông tha, vẫn cố chèo kéo: "Đồng chí, bọn phiếu thịt thật đấy, một cân chỉ lấy một đồng rưỡi thôi!"
" thực sự cần! Cảm ơn nhé!" Khương Duyệt bắt đầu mất kiên nhẫn. Hai gã cứ nhắm cô mà mời chào thế nhỉ?
"Đồng chí, cô tin bọn ? Bọn phiếu thật mà! Không tin cô xem !" Gã cao to đen hôi sốt ruột , còn thò tay túi móc một xấp phiếu khua khua mặt Khương Duyệt nhanh chóng nhét túi.
Khương Duyệt: "..." Khua nhanh thế bố ai mà rõ .
"Đồng chí, thực sự cần phiếu thịt, là các hỏi khác xem!" Cảnh giác của Khương Duyệt dâng cao, hai gã cứ bám riết lấy cô cô bắt đầu thấy lo lo.
May mà đây là chợ, ngày nào cô cũng nên quen nhiều chủ sạp. Khương Duyệt liền vẫy tay chào chị bán hàng khô bên cạnh: "Chị Vương! Bán cho em chai giấm!"
Hai gã đàn ông thấy Khương Duyệt hàng khô mới hậm hực bỏ .
"Chị Vương, chị gặp hai bao giờ ?" Thấy , Khương Duyệt mới nhỏ giọng hỏi chị bán hàng khô Vương Quyên, "Vừa nãy cứ bám riết lấy em, ép em mua phiếu thịt của họ! Họ lấy nhiều phiếu thịt thế mà bán?"
"Gặp ! Hai hôm nay cứ lượn lờ quanh đây suốt. Khương Duyệt em đừng mắc lừa nhé, chị nghi phiếu trong tay bọn họ là phiếu giả đấy! Cái là phạm pháp đấy!" Vương Quyên nhắc nhở Khương Duyệt.