Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 373: Người vợ "băng thanh ngọc khiết"

Cập nhật lúc: 2025-12-10 00:00:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Khương Duyệt canh cánh chuyện cửa hàng, trong lòng việc nên chẳng còn tâm trạng gì khác. Lên giường sách một lúc, khi Cố Dã thì cô ngủ .

 

Cố Dã ngắm gương mặt say ngủ của vợ, trong lòng nhớ đến những lời cô ban chiều. Tuy hoang đường, hơn nữa đó Khương Duyệt cũng bảo là đùa trêu , nhưng liên hệ với bản , thế mà chút tin tưởng.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Nửa đêm, Khương Duyệt đang ngủ mơ màng bỗng cảm thấy khó thở. Cô hé mắt , khuôn mặt tuấn tú quen thuộc, thở quen thuộc, Cố Dã đang cô, hôn cô.

 

Tuy tỉnh hẳn nhưng bản năng cơ thể khiến cô đáp nụ hôn của . Khi cảm nhận sự xâm nhập, cô cũng theo bản năng điều chỉnh nhịp thở, phối hợp với ...

 

Trong khoảnh khắc đó, đầu óc Cố Dã ong lên, một luồng điện chạy dọc sống lưng, căng cứng. Quả thực nhận sự khác biệt!

 

Một đêm lời.

 

Sáng sớm hôm , tiếng kèn báo thức vang lên, Cố Dã liền dậy. Anh cúi xuống Khương Duyệt vẫn đang ngủ say, ánh mắt đen thẫm tràn đầy sự trân trọng. Dù đây đầu tiên với cô, nhưng lẽ do tác động tâm lý từ đêm qua, cảm giác như tân hôn .

 

Hôn nhẹ lên trán vợ, Cố Dã rời giường chạy bộ. Đến sân tập chạy một lúc thì gặp Sư trưởng Trịnh và Chính ủy Tư.

 

"Chào Sư trưởng! Chào Chính ủy!" Cố Dã nghiêm chào.

 

"Chạy cùng nhé!" Hai vị thủ trưởng tuy ngoài năm mươi nhưng vẫn giữ thói quen tập thể d.ụ.c buổi sáng. Tuy nhiên bình thường hai ông chỉ bộ nhanh hoặc chạy chậm, hôm nay thấy Cố Dã chạy, kích thích ý chí chiến đấu nên cũng chạy theo.

 

tuổi tác cao, so với trai trẻ khỏe như vâm Cố Dã. Mới chạy hai vòng hai ông thở hồng hộc như trâu, càng chạy càng chậm.

 

"Thôi thôi chạy nữa!" Chính ủy Tư khom lưng chống tay gối thở dốc, "Cố Dã, chạy bộ buổi sáng là chạy đua thế? Chạy còn nhanh hơn cả huấn luyện dã ngoại 5km!"

 

Cố Dã dừng , sắc mặt bình thường, thở loạn chút nào. Anh hì hì Sư trưởng Trịnh: "Sư trưởng chạy tiếp ạ?"

 

Sư trưởng Trịnh vịn lan can bên cạnh, xua tay, cổ họng khô khốc bốc hỏa, mãi mới thốt một câu: "Không chạy nữa!"

 

Cố Dã cũng dừng , tại chỗ vận động thư giãn vài cái, định bộ cùng hai vị thủ trưởng.

 

"Cậu cứ chạy , cần lo cho chúng !" Chính ủy Tư .

 

Nghe , Cố Dã mới tiếp tục chạy. Anh quanh năm chạy bộ buổi sáng, trừ khi mưa to gió lớn bão bùng mới nghỉ, chạy đủ là khó chịu.

 

Nhìn theo bóng lưng Cố Dã, Sư trưởng Trịnh chợt nhớ một chuyện, giơ tay định gọi : "Này, Cố Dã, chuyện hôm qua ..."

 

Cố Dã chạy xa. Gió sớm thổi át tiếng gọi của ông, Cố Dã thấy.

 

"Cố Dã cái gì?" Chính ủy Tư nhận cốc từ tay cảnh vệ, uống ngụm nóng tò mò hỏi.

 

Sư trưởng Trịnh chống nạnh, kể cuộc đối thoại hôm qua với Cố Dã, đó Chính ủy Tư khà khà mấy tiếng.

 

"Lão Trịnh , ông cần hỏi Cố Dã , câu hỏi !"

 

"Ông cũng hỏi á?" Sư trưởng Trịnh nhướng mày, "Cậu ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-373-nguoi-vo-bang-thanh-ngoc-khiet.html.]

 

"Trả lời đúng bốn chữ..." Chính ủy Tư chậm rãi uống thêm ngụm đặc.

 

"Đừng úp úp mở mở nữa, bốn chữ gì, mau!" Sư trưởng Trịnh tính nóng như lửa, gặp ông bạn già tính rề rà đúng là sốt ruột c.h.ế.t !

 

Chính ủy Tư càng cố tình trêu ngươi: " bảo lão Trịnh, ông từng tuổi đầu tính tò mò vẫn nặng thế nhỉ? Ông quên chính ông ép Khương Duyệt mở nhật ký xem, suýt nữa hại vợ chồng ly hôn !"

 

Sư trưởng Trịnh vui, mày rậm nhíu , mắt trợn tròn: "Sao trách ? Chẳng cũng vì cho Cố Dã ? Cuốn nhật ký đó rơi tay , cũng kiểm chứng chút chứ, thế mới là trách nhiệm với Cố Dã! Chẳng lẽ để nó lừa, lấy phụ nữ lẳng lơ !"

 

"Lão Trịnh, ông với thì , chứ tuyệt đối đừng mặt Cố Dã nữa nhé!" Chính ủy Tư đầu . Hai ông già chuyện vài câu thì Cố Dã chạy gần hết một vòng, lúc cách họ đến 10 mét.

 

"Biết !" Sư trưởng Trịnh bực bội đáp, " đáng ghét thế cơ ?"

 

"Sư trưởng gì cơ ạ?" Cố Dã chạy đến nơi, thấy câu của Sư trưởng Trịnh bèn chạy chậm , bộ cùng hai .

 

"À, đang chuyện học tập đợt thôi, liên quan đến !" Sư trưởng Trịnh xua tay, "Chạy xong ?"

 

"Vâng, xong ạ." Cố Dã xem đồng hồ, "Hôm nay nhà ăn bánh thịt bò, mua hai cái về cho vợ ăn!"

 

"Chào Sư trưởng, chào Chính ủy!" Cố Dã chào một tiếng, cầm áo khoác khỏi sân tập.

 

Nhìn bóng lưng cao lớn của Cố Dã, Chính ủy Tư đầy ẩn ý: "Thấy ? Vợ chồng son giờ ngọt ngào lắm, Cố Dã chiều vợ nổi tiếng khắp sư bộ !"

 

"Thế rốt cuộc Cố Dã trả lời ông bốn chữ gì?" Sư trưởng Trịnh hừ mũi. Ông quan tâm Cố Dã chiều vợ thế nào, ông chỉ gì thôi, tò mò c.h.ế.t !

 

Thấy Sư trưởng Trịnh sắp nổi cáu, Chính ủy Tư mới mỉm : "Băng! Thanh! Ngọc! Khiết!"

 

Sư trưởng Trịnh nhướng mày, vẻ mặt tin: "Thật giả đấy? Cuốn nhật ký hôm đó ông cũng xem mà..."

 

Chính ủy Tư nhếch môi: "Cố Dã bảo, nhật ký là nhật ký, . Cô của quá khứ là cô của hiện tại! Không hiểu chứ gì? Không hiểu là đúng ! cũng chẳng hiểu! Chuyện vợ chồng , mấy lão già chúng cần gì hiểu!"

 

Nói câu , ánh mắt Chính ủy Tư lóe lên, nhớ dáng vẻ của Cố Dã lúc đó, ông bật .

 

Thấy Sư trưởng Trịnh còn định phát biểu ý kiến, Chính ủy Tư vỗ vai ông bạn già: "Thôi thôi , lão Trịnh ông đừng phiền Cố Dã nữa! , chuyện bàn với ông. Một bạn chiến đấu cũ của gần đây liên lạc , nhờ giới thiệu đối tượng cho con gái ông . thấy thằng Vệ Quân nhà ông tuổi tác cũng xứng..."

 

Vừa đến chuyện giới thiệu đối tượng cho con trai, sắc mặt Sư trưởng Trịnh càng khó coi hơn: "Đừng nhắc đến cái thằng ranh con hỗn hào đấy nữa, nó còn bướng hơn cả Cố Dã! Qua tết là 28 mà sống c.h.ế.t chịu lấy vợ..."

 

"Đó là gặp thích thôi. Ông Cố Dã thì , đàn ông mà, gặp phụ nữ thích thì hận thể quấn lấy vợ cả ngày, thấy vợ là mắt sáng lên ngay! Thế nào, sắp xếp thời gian cho hai đứa nhỏ gặp mặt nhé?"

 

Sư trưởng Trịnh tuy trong lòng ưng ý nhưng vẫn lắc đầu: "... Chuyện , thằng con trời đ.á.n.h gật đầu mới xong! Không thì ép nó đến, nó năng lung tung chọc tức con gái nhà bỏ chạy thì đắc tội với bạn ông lắm!"

 

Chính ủy Tư nhịn nhạo: "Lão Trịnh ơi là lão Trịnh, ông xem ông ngày thường oai phong lẫm liệt thế mà trị nổi thằng con trai !"

 

Sư trưởng Trịnh lườm Chính ủy Tư một cái, nghĩ ngợi hỏi: "Ông bảo Cố Dã thế là ý gì? Cái gì mà nhật ký là nhật ký, ? Nhật ký do ? Còn câu nữa, cái gì mà cô của quá khứ là cô của hiện tại? Chẳng lẽ hai khác ?"

 

Chính ủy Tư thở dài: "Lão Trịnh , ông đúng là... chuyện nhà , ông tìm hiểu kỹ thế để gì? Thôi , đừng nghĩ nữa! Đi, hôm nay chúng cũng nhà ăn cái bánh thịt bò !"

 

 

Loading...