Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 367: Thích cô ấy đến thế sao?

Cập nhật lúc: 2025-12-10 00:00:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Bên hồ nước cách sư bộ xa, Cố Dã đang chiếc ghế gấp nhỏ, tay cầm cần câu bất động. Ngồi cạnh là Sư trưởng Trịnh.

 

Tuy trời lạnh nhưng Sư trưởng Trịnh hào hứng, sáng sớm gọi Cố Dã câu. Lúc trong xô của Sư trưởng Trịnh mấy con cá, còn xô của Cố Dã vẫn trống . Hơn hai tiếng đồng hồ con nào c.ắ.n câu.

 

Sư trưởng Trịnh khỏi đắc ý: "Xem hôm nay cá chê mồi của !"

 

Cố Dã chỉ bình thản: "Không vội ạ!"

 

Vừa dứt lời, Sư trưởng Trịnh cảm thấy cần câu trĩu xuống, mặt mày hớn hở: "Ấy, vội nhưng cá bên c.ắ.n câu đây !"

 

Cậu cảnh vệ bên cạnh thấy Sư trưởng Trịnh giật cần, vội vàng chạy tới giúp gỡ cá.

 

"Thủ trưởng, con to thật!" Cậu cảnh vệ trầm trồ.

 

Mấy con Sư trưởng Trịnh câu cá giếc nhỏ, con cá trắm cỏ to hơn hẳn.

 

Sư trưởng Trịnh liếc cái xô trống của Cố Dã, hả hê : "Tiểu Cố , trưa nay lấy hai con cá của mang về nhé, vợ hỏi câu cả buổi sáng cá thì khó ăn lắm! Ha ha!"

 

Cố Dã vẫn ung dung đáp: "Còn sớm mới đến trưa mà thủ trưởng!"

 

Sư trưởng Trịnh chỉ tay Cố Dã: "Người trẻ tuổi , câu cá cũng cần vận may đấy. Cậu xem hai gần thế mà cá cứ nhè cần mà cắn, chứng tỏ hôm nay vận đỏ bằng !"

 

Cố Dã: "Sư trưởng hôm nay đỏ vận thật, nhưng vận của chắc đen !"

 

"Cậu cứ mạnh miệng !" Sư trưởng Trịnh ha hả, bảo cảnh vệ mắc mồi . Ông uống ngụm đặc, súc miệng nuốt ực một cái, hỏi: "Hôm qua mới về, Lão Tư bảo vợ mở cửa hàng tận tỉnh ?"

 

Cố Dã gật đầu: "Vâng! Mở ạ, ở thành phố cũng mở một cái!"

 

Sư trưởng Trịnh khà khà: "Cũng giỏi giang phết nhỉ!"

 

Cố Dã: "Cảm ơn sư trưởng quá khen!"

 

Sư trưởng Trịnh hừ một tiếng: "Cái thằng , đừng tưởng trong lòng vẫn ghi hận đấy nhé!"

 

"Đâu ạ! Chuyện qua lâu mà!" Ánh mắt Cố Dã d.a.o động. Anh Sư trưởng Trịnh đang nhắc đến chuyện cuốn nhật ký của Khương Duyệt hồi .

 

Lúc đó tuy thấy những lá thư Khương Duyệt cho Chân Kiện, nhưng vẫn cố tự thuyết phục bản quên . tên Chân Kiện gửi cuốn nhật ký đến tay Sư trưởng Trịnh. Ông tìm Khương Duyệt, và cô mở cuốn nhật ký ngay mặt . Đó chính là giọt nước tràn ly khiến sụp đổ.

 

Nhớ thời gian sống như cái xác hồn đó, Cố Dã nhắm mắt .

 

"Thích cô đến thế ? Chuyện như mà cũng nhịn ?" Sư trưởng Trịnh tỏ vẻ hiểu nổi. Tuy ông học tập xa lâu ngày nhưng cũng chuyện vợ Cố Dã bỏ , tìm kiếm điên cuồng thế nào.

 

Lần về Cố Dã tìm vợ, tình cảm hai giờ còn hơn xưa.

 

Trong lòng ông thầm thắc mắc, hồi đó Cố Dã trông như c.h.é.m c.h.ế.t gã Chân Kiện , còn mâu thuẫn với vợ, giờ bỏ qua nhanh thế? Đàn ông bình thường ai mà chịu nổi vợ tơ tưởng thằng khác?

 

"Sư trưởng hỏi chứng tỏ ngài hiểu tình yêu !" Cố Dã mở mắt, Sư trưởng Trịnh, khóe miệng nhếch lên, "Thực sự yêu cô thì sẽ để tâm đến quá khứ của cô , huống chi..."

 

"Xì!" Sư trưởng Trịnh Cố Dã bảo hiểu tình yêu thì bĩu môi khinh thường. Ông kết hôn mấy chục năm, con cái đề huề năm đứa, thế mà thằng ranh con bảo ông hiểu tình yêu?

 

"Huống chi cái gì?" Sư trưởng Trịnh vốn định phản bác nhưng tò mò tại Cố Dã thể chịu đựng cuốn nhật ký khó coi đó. Hừ, tạm nhịn một chút xem gì.

 

"Tới !" Lúc Cố Dã chẳng còn tâm trí mà trả lời. Thân bỗng căng cứng, ánh mắt dán chặt mặt nước, cơ bắp cánh tay nổi lên cuồn cuộn.

 

"Cái gì tới?" Sư trưởng Trịnh kịp phản ứng thì tiếng cảnh vệ bên cạnh reo lên khe khẽ đầy phấn khích.

 

"Có cá to!"

 

Vừa dứt lời, Cố Dã cảm thấy cần câu trĩu nặng xuống. Vẻ mặt đổi, chỉ quai hàm bạnh , chuyển từ sang tấn.

 

Ngay đó, chỉ thấy tiếng nước "ào ào". Cố Dã giật cần, một con cá lớn mắc câu đang vùng vẫy dữ dội hòng thoát , bọt nước tung trắng xóa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-367-thich-co-ay-den-the-sao.html.]

 

"Oa, bố câu ! Cá to quá!" Cách đó xa, Ninh Ninh đang hái hoa dại thấy tiếng động liền chạy ngay tới. Bành Vệ Quốc, cảnh vệ của Cố Dã cũng chạy theo con bé.

 

"Con hơn hai mươi cân nhỉ!" Sư trưởng Trịnh thấy Cố Dã cả buổi con nào, con to vật vã thế , thò đầu sang xem mấy con cá tép riu trong xô , giọng điệu khỏi chua chát.

 

"Chắc tầm đó ạ!" Cố Dã tươi rói, xem Sư trưởng Trịnh giờ còn mặt mũi nào nhạo câu cá nữa !

 

Sư trưởng Trịnh thấy vẻ mặt đắc ý của Cố Dã mà gai cả mắt.

 

lúc Ninh Ninh còn bồi thêm một câu ngây thơ: "Cá bố câu to thật, cá ông sư trưởng câu bé tí teo!"

 

Sư trưởng Trịnh: "..."

 

Lại đ.â.m thêm một nhát dao!

 

"Đừng vội, đợi ông sư trưởng câu cho cháu con cá to hơn cả con của bố cháu cho mà xem!" Sư trưởng Trịnh khơi dậy lòng hiếu thắng, xắn tay áo lên, giật lấy cần câu từ tay cảnh vệ Lý Minh.

 

" tin !"

 

tiếp đó, Sư trưởng Trịnh trơ mắt Cố Dã giật hết con đến con khác, là cá to. Còn phao của ông mãi mới động đậy một cái, giật lên thì hóa là chiếc giày giải phóng rách.

 

Sư trưởng Trịnh tức méo cả mồm.

 

Gần trưa, Cố Dã thu dọn đồ nghề chuẩn đưa Ninh Ninh về ăn cơm. Thấy Sư trưởng Trịnh vẫn bất động như tượng đá, hỏi: "Sư trưởng về ạ?"

 

"Không về về! Hôm nay quyết câu con cá to bằng !"

 

Cố Dã gọi Bành Vệ Quốc : "Tiểu Bành, chọn hai con to biếu sư trưởng!"

 

"Mang mang ! thèm cá của , tự câu!" Sư trưởng Trịnh cảm thấy nhận cá của Cố Dã lúc thật mất mặt.

 

miệng thế chứ mắt ông vẫn liếc trộm sang bên Cố Dã.

 

Cố Dã tự tay chọn hai con cá to bỏ xô của Sư trưởng Trịnh.

 

Sư trưởng Trịnh giả vờ thấy, mắt thẳng chăm chú phao câu.

 

Mãi đến khi tiếng xe ô tô xa, Sư trưởng Trịnh mới nhớ Cố Dã vẫn hết câu.

 

Cậu định "huống chi" cái gì nhỉ?

 

Cố Dã về đến nhà thấy Khương Duyệt đang nấu cơm, liền xách xô cá khoe với cô.

 

"Câu nhiều thế á? Đi hồ chứa nước ?" Khương Duyệt từng thấy đồ câu trong nhà, Cố Dã thỉnh thoảng câu, nhưng ngờ một buổi sáng câu nhiều cá to thế !

 

"Hồ chứa nước cho câu ! Là cái ao hoang ở Mười Dặm Cương đấy!" Cố Dã chọn hai con .

 

"Ao hoang mà cá to thế á?" Khương Duyệt kinh ngạc.

 

"Nghe đồn đáy ao đó thông với hồ chứa nước!" Cố Dã nháy mắt với Khương Duyệt.

 

Khương Duyệt: "..."

 

Thế thì hèn gì!

 

"Anh mang hai con sang cho lão Triệu, em cùng ?" Cố Dã hỏi.

 

"Rau cho nồi , em , !"

 

"Được! Anh một lát về ngay!"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Lúc Cố Dã về thì muộn, Khương Duyệt nấu xong cơm nước. Nhìn mấy con cá to đang bơi trong chậu nước, Khương Duyệt quyết định tối nay ăn cá nướng.

 

 

Loading...