Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 365: Vua nhặt của hời

Cập nhật lúc: 2025-12-10 00:00:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Điều khiến Khương Duyệt càng thêm kinh ngạc là khi cô kinh doanh quần ống loe, chồng chủ động chuyển thêm cho cô 10 vạn nữa, còn dặn đủ thì cứ bảo bà.

 

Lúc Khương Duyệt bán quần ống loe hơn nửa tháng. Đừng huyện lỵ ít , nhưng tiếng lành đồn xa, dân các huyện thị lân cận đều lặn lội đến huyện Tình Sơn mua quần, ngay cả tỉnh cũng mộ danh tìm đến.

 

Ngày cao điểm bán vài trăm chiếc, ngày ít cũng vài chục đến cả trăm chiếc. Chỉ độ hot của quần ống loe cũng đủ thấy nhu cầu kìm nén bấy lâu của dân bùng nổ đến mức nào, thêm hiệu ứng truyền miệng, tiền cửa hàng nhỏ của Khương Duyệt kiếm chỉ nhờ bán quần ống loe là một con khổng lồ.

 

Chính nhờ tiền chồng cho vay cộng với tiền lãi bán quần đợt đầu, Khương Duyệt thanh toán nốt phần còn cho nhà máy.

 

Hiện giờ cô thu hồi vốn, những chiếc bán tiếp theo đều là lãi ròng.

 

Quần ống loe thịnh hành ở nước ngoài mười mấy năm, năm nay mới du nhập trong nước, ít nhất mấy năm tới vẫn sẽ là xu hướng chủ đạo, Khương Duyệt lo hàng tồn kho bán .

 

Tuy nhiên Khương Duyệt cũng tỉnh táo. Lô hàng là cô "vớ bẫm" , giá nhập thấp hơn thị trường nên lợi nhuận mới cao, thể nào cũng gặp may như .

 

"Cố Dã, đừng nhiều nữa, việc chính !" Trong đầu Khương Duyệt thoáng hiện chuyện vay tiền chồng, chợt nhớ còn việc quan trọng hơn, bèn kéo tay Cố Dã định ngoài.

 

"Từ từ, vội!" Cố Dã kéo ngược Khương Duyệt , ôm trọn lòng, bàn tay to vuốt ve khuôn mặt mịn màng của cô, đôi mắt đen thẫm hiện lên d.ụ.c vọng, trong lòng bắt đầu rạo rực.

 

Đó là ánh mắt của dã thú khi săn mồi. Miếng mồi ngon ngay mắt, chú thỏ con mềm thơm, ăn ngay thì bản tính của dã thú.

 

Yết hầu Cố Dã trượt lên xuống vài cái, cả toát thở săn mồi nồng đậm.

 

Anh cúi xuống, đúng lúc Khương Duyệt ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt ngay gì.

 

Khương Duyệt kiễng chân, giả vờ như đón nhận nụ hôn của Cố Dã, nhưng khi sắp chạm môi cô, nhân lúc lơ là, cô nhanh chóng mổ nhẹ lên môi một cái trơn tuột như cá chạch thoát khỏi vòng tay .

 

"Hư thế , lát nữa lúc em lóc cầu xin đấy!" Cố Dã hừ một tiếng.

 

Khương Duyệt chạy khỏi gian nhà chính, bước chân khựng , đầu đỏ mặt lườm Cố Dã, nửa ngày mới thốt hai chữ: "Đáng ghét!"

 

Tiếng trầm thấp vui vẻ vang lên từ cổ họng Cố Dã, ngay cả đôi mắt phượng đẽ cũng tràn ngập ý .

 

Đừng vợ nhỏ bình thường ôm ấp hôn hít , ban đầu cũng là cô chủ động, nhưng từ khi quan hệ hai tiến triển vượt bậc, Cố Dã phát hiện vợ nhỏ thực hổ. Giờ thích trêu chọc cô.

 

Lúc gần 9 giờ tối, Khương Duyệt cửa mới phát hiện gió nổi lên, lá cây quế xào xạc. Gió lạnh, cô xoa xoa cánh tay, ngay đó chiếc áo khoác ấm áp trùm lên cô từ phía , tiếp đó là lồng n.g.ự.c rắn chắc vững chãi của Cố Dã.

 

Gió lạnh lập tức ngăn cách bên ngoài, Khương Duyệt cảm thấy ấm áp dễ chịu, cô ngẩng đầu với Cố Dã.

 

Cố Dã hôn nhẹ lên môi cô, : "Nhanh tay lên nào, đừng lỡ thời gian!"

 

Khương Duyệt mím môi, cô đương nhiên "lỡ thời gian" mà Cố Dã là thời gian gì, nhưng cô thèm chấp .

 

"Cố Dã, còn nữa !"

 

Khi Khương Duyệt thò tay ngăn bí mật ở chỗ chân bàn gãy, quả nhiên cô lôi một thỏi vàng nữa.

 

"Em sang bên cạnh một chút, để tháo nốt ba cái chân xem." Cố Dã nghi ngờ cái bàn chỉ một ngăn bí mật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-365-vua-nhat-cua-hoi.html.]

 

Quả nhiên, khi tháo nốt ba chân bàn còn , hai phát hiện thêm các ngăn bí mật. Khương Duyệt thò tay , chỉ một lát , mặt đất một đống nhỏ vàng thỏi vàng óng.

 

"Chắc là hết !" Cố Dã đếm, tổng cộng mười hai thỏi vàng.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Hèn gì cái bàn nặng thế!" Khương Duyệt xoa tay, ngăn bí mật nhỏ quá, cô thò tay kẹp đau điếng.

 

"Cố Dã, bảo vàng rốt cuộc là ai giấu nhỉ?" Khương Duyệt nhớ lúc mua cái bàn ở trạm phế liệu, ông cụ bảo cái bàn chuyển từ kho nào đó đến, kho đó chứa đồ tịch thu của nhà giàu trong cuộc vận động mấy năm , ai nhận nên bán phế liệu hết.

 

Cố Dã chằm chằm đống vàng đất, trầm tư một lát : "Huyện Tình Sơn mấy nhà địa chủ, cái bàn chắc tịch thu từ mấy nhà đó."

 

"Vậy chúng thế nào bây giờ? Có trả ?" Nhất thời Khương Duyệt xử lý vàng . Tuy cô mua bàn thì đồ trong bàn thuộc về cô, nhưng nếu là đồ bình thường thì cô giữ cũng , đằng là mười hai thỏi vàng, quá quý giá, trong lòng cô chút yên.

 

Cố Dã lắc đầu: "Cái đúng là khó trả thật!"

 

Nghe Cố Dã , Khương Duyệt thầm thở phào nhẹ nhõm. Tuy miệng hỏi trả nhưng trong lòng cô gào thét " trả, trả". Đương nhiên nếu Cố Dã bảo trả, cô cũng sẽ nén đau mà bỏ của, dù cũng đồ của . Không chủ thì cô giữ, chủ thì vật về nguyên chủ.

 

"Cố Dã, lo mạo nhận ?" Khương Duyệt cầm một thỏi vàng lên ngắm nghía. Đừng nó bé xíu thế thôi, vàng mật độ lớn, cầm nặng trịch.

 

"Mạo nhận chỉ là chuyện phụ, kể cả chính chủ đến cũng vấn đề." Cố Dã nhíu mày kiếm.

 

"Vấn đề gì?"

 

"Nếu họ khăng khăng vàng giấu trong bàn chỉ mười hai thỏi thì ?" Giọng Cố Dã trầm xuống.

 

Tay Khương Duyệt khựng , ngước mắt Cố Dã, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc.

 

"Cái bàn qua tay bao nhiêu , thể cũng phát hiện ngăn bí mật giống chúng lấy bớt vàng ." Cố Dã phân tích.

 

"Kể cả trong trường hợp nhất, chính chủ tìm đến, cảm ơn rối rít mang bàn và vàng ..."

 

Cố Dã lắc đầu: "Thôi, đừng đ.á.n.h cược với lòng !"

 

Dừng một chút, với Khương Duyệt: "Cứ cất , đừng với ai!"

 

Khương Duyệt hiểu đây là phân tích lý trí nhất của Cố Dã. Anh giống cô kiến thức hạn hẹp, thấy nhiều vàng là kích động giấu ngay để ngày ngày lôi ngắm.

 

Là con nhà nòi, cháu đích tôn của tướng quân, Cố Dã từ nhỏ thấy nhiều đồ . Anh quả thực vì lòng là thứ khó lường nhất. Phàm chuyện gì cũng tính đến tình huống nhất. Cố Dã đúng, nhỡ chủ nhân cái bàn khăng khăng trong đó chỉ mười hai thỏi vàng, vu cho họ lấy bớt thì họ chứng minh?

 

"Vậy... em đành miễn cưỡng cất giữ hộ !" Khương Duyệt cố gắng lắm mới giữ vẻ bình tĩnh.

 

Cố Dã liếc Khương Duyệt, ghé sát tai cô cố ý thì thầm: "Chỗ là gì? Đợi qua Tết về nhà, đưa em gặp ông nội. Ông nội cả một két sắt 'cá vàng lớn'! Em dỗ ông vui, ông vung tay cho em hai con ngay!"

 

"Thật á? Thật á?" Mắt Khương Duyệt sáng rực lên như đèn pha. Cô rốt cuộc lấy đàn ông thế nào thế , gia sản cũng quá khủng !

 

Nhìn bộ dạng tham tiền của Khương Duyệt, Cố Dã nhịn .

 

"Được , vàng cất xong , giờ việc chính ?"

 

 

Loading...