Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 346: Muốn cắn mấy cái thì cắn

Cập nhật lúc: 2025-12-09 15:54:48
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

"Ồ, cô tìm việc gì?" Nghe phụ nữ bảo quen , giọng điệu Cố Dã khách sáo hơn một chút, nhưng cũng chỉ là một chút xíu thôi.

 

Anh phụ nữ cứ thấy dở dở ương ương, Tây Tây, Ta Ta, kỳ quái. Người còn tới gần mà mùi nước hoa nồng nặc xộc mũi.

 

chuyện liên quan đến Cố Dã, đang vội lấy đồ về phòng. Thấy cô mãi chuyện chính, định bỏ .

 

" thể bạn với ? Mister Cố!" Stella đến gần mới phát hiện đàn ông cao, ít nhất cũng mét tám lăm trở lên, vai rộng eo thon chân dài, cái eo lực eo cực .

 

Hơn nữa mùi hương dễ chịu, mùi tre trúc thanh khiết, giống cái mùi hôi nách nồng nặc của bọn đàn ông da trắng. Stella càng càng ưng, càng càng rung động. Nếu thể cùng đàn ông như thế vui vẻ một đêm, chuyến Trung Quốc của cô quả thực quá đáng giá!

 

"Làm bạn?" Cố Dã nhíu mày, liếc phụ nữ. Giờ cũng là từng trải qua chuyện nam nữ, thấy ánh mắt đầy d.ụ.c vọng chút che giấu của cô , liền hiểu ngay " bạn" mà cô ý gì.

 

Sắc mặt Cố Dã sa sầm xuống như trời sắp bão.

 

Stella vẫn gì, cô nay luôn tự tin nhan sắc của , mấy gã bạn trai cũng quen kiểu .

 

"Mister Cố, em tên là Stella, là Hoa kiều về nước. Anh là đàn ông trai nhất em từng gặp, thể bạn trai em... Á á á, Mister Cố đừng mà! Ái da!"

 

Stella chạy quá vội, chân trẹo.

 

Cố Dã xe lấy đồ, lúc còn cố ý quan sát, thấy phụ nữ tên Ét-te-la gì đó còn ở đó nữa, mới mang vẻ mặt âm trầm trở về phòng. Khương Duyệt thấy tò mò hỏi: "Sao thế ?"

 

"Gặp một con điên!" Cố Dã cho rằng đây chỉ là sự cố ngoài ý , cần Khương Duyệt thêm phiền, vì thế chỉ nhắc qua loa bỏ qua.

 

Chỗ đông thì đủ loại , gặp vài kẻ hành xử quái đản cũng là bình thường, Khương Duyệt cũng hỏi thêm.

 

"Cố Dã, mở giúp em cái nắp chai với!" Khương Duyệt cầm một chai Coca đưa cho Cố Dã. Thời nước ngọt đều đựng trong chai thủy tinh, nắp kim loại bên , thường dùng cái mở bia mới mở , hoặc khỏe thì kê cạnh bàn nạy một cái là .

 

Trước Khương Duyệt từng thấy dùng răng mở nắp chai, nhưng cô sợ gãy răng nên dám thế.

 

Khương Duyệt tưởng Cố Dã sẽ nạy cạnh bàn, kết quả thấy chỉ dùng hai ngón tay bóp nhẹ bật nắp chai, cô kinh ngạc vô cùng.

 

"Mở thế tay đau ?" Cô cầm ngón tay Cố Dã lên xem.

 

"Đơn giản lắm, dùng lực thế ." Cố Dã cầm một chai nước ngọt khác mẫu cho Khương Duyệt xem.

 

Khương Duyệt học theo tư thế tay của để mở nắp, kết quả nắp chai chẳng hề nhúc nhích.

 

"Luyện nhiều ngay!" Cố Dã nhận lấy chai nước, "bụp" một tiếng, nắp chai rơi xuống đất.

 

"Thôi, em học cái ." Một cái mở bia là giải quyết vấn đề, tội gì tốn sức thế.

 

Khương Duyệt giờ hứng thú với Coca hơn.

 

"Oa, đúng là vị !" Khương Duyệt cắm ống hút , uống một ngụm, vẻ mặt đầy thỏa mãn.

 

Cố Dã , ánh mắt khựng , vẻ lơ đãng hỏi: "Trước đây em từng uống Coca ?"

 

Khương Duyệt định buột miệng đương nhiên là uống , thứ nước giải khát thần thánh gây béo ai mà chẳng mê, nhưng cô kịp phản ứng ngay. Không đúng, cô đang ở thập niên 70, lúc Coca chắc còn thị trường nội địa, trừ những thành phố đón đầu hội nhập thế giới như Quảng Châu , những nơi khác .

 

Khương Duyệt sống ở huyện nhỏ từ bé càng thể Coca vị gì.

 

Cô nên thế nào đây?

 

"Em thấy trong sách!" Đảo mắt một vòng, Khương Duyệt tiếp tục đổ cho sách vở.

 

Cố Dã quả nhiên truy hỏi nữa, nhưng Khương Duyệt lúc ngẩng đầu liếc . Thần sắc Cố Dã bình thường, nhưng cô cứ cảm thấy chỗ nào đó là lạ?

 

Kệ , uống Coca !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-346-muon-can-may-cai-thi-can.html.]

"Cố Dã nếm thử !" Khương Duyệt uống vài ngụm cho đỡ thèm đưa chai nước ngọt cho Cố Dã. Coca tuy ngon nhưng lượng đường quá cao, để béo, Khương Duyệt cũng dám uống nhiều.

 

"Đợi , em uống thêm một ngụm nữa!" Sau khi Cố Dã nhận lấy chai nước, Khương Duyệt ghé tay hút mạnh một ngụm.

 

Chưa kịp nuốt xuống, gáy cô bỗng một bàn tay to giữ chặt. Trong tích tắc, Cố Dã cúi xuống, ngậm lấy môi cô, hút hết ngụm Coca trong miệng cô.

 

Khương Duyệt: "......"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Nụ hôn sâu thể vãn hồi. Khương Duyệt Cố Dã bế lên đặt bàn, từ lúc nào, hai đến phòng tắm.

 

Khi mở mắt nữa, Khương Duyệt phát hiện lưng là cửa kính, bên ngoài cửa kính là bầu trời đêm, ánh đèn lấp lánh.

 

Bàn tay to lớn rắn chắc nâng cô lên, Khương Duyệt ngửa đầu hết mức, chiếc cổ trắng ngần thon dài rịn những giọt mồ hôi li ti.

 

Trời đổ mưa, tiếng mưa rơi tí tách, những hạt mưa nhỏ theo những dãy núi trập trùng rơi xuống rừng rậm...

 

Đêm khuya, Cố Dã vẫn buồn ngủ.

 

"Khương Duyệt."

 

"Dạ?" Khương Duyệt mềm nhũn rúc lòng Cố Dã, cô sắp ngủ , giọng lười biếng.

 

"Có khó chịu ?"

 

"Không ạ!" Khương Duyệt rúc sâu thêm lòng , cô thấy thoải mái, thích .

 

Một lát , Khương Duyệt miễn cưỡng mở mí mắt mỏng manh, khuôn mặt tuấn tú của Cố Dã đỉnh đầu, hỏi: "Anh khó chịu ?"

 

Cố Dã nhéo nhéo má Khương Duyệt. Anh mà khó chịu , là đang lo cho cô!

 

Khương Duyệt bỗng hiểu , Cố Dã sợ cô rơi trạng thái ủ rũ mệt mỏi như hồi ở Thượng Hải.

 

"Sẽ , vấn đề giải quyết mà!" Khương Duyệt hôn lên cằm Cố Dã, chợt nhớ từ chiều hôm qua đến cả ngày hôm nay, thỉnh thoảng cô, chạm cô.

 

Cô cứ tưởng Cố Dã nhớ , ngờ còn đang bận tâm chuyện đó.

 

Trong lòng Khương Duyệt dâng lên một tia ngọt ngào, Cố Dã với đôi mắt hạnh tràn đầy tình ý.

 

Đôi mắt đen láy của Cố Dã sáng lên. Thực nhận Khương Duyệt giống trạng thái ngày càng uể oải , hai ngày nay cô tươi tắn kiều diễm như đóa hoa hồng mới nở buổi sớm mai.

 

"Vậy, thêm nữa nhé?"

 

Tuy là giọng điệu trưng cầu ý kiến, nhưng Cố Dã xoay đè lên.

 

Sáng hôm , khi Khương Duyệt tỉnh dậy, Cố Dã mua đồ ăn sáng về.

 

"Chiều nay Hội chợ Quảng Châu bế mạc, bảo ngày về Bắc Kinh, hỏi em cùng ." Cố Dã chống hai tay bên cô, cúi xuống hôn Khương Duyệt, nhẹ nhàng đỡ cô dậy.

 

"Anh ?" Khương Duyệt mới tỉnh, mềm nhũn chút sức lực, một tay cô đặt lên vai Cố Dã, giọng cũng nũng nịu.

 

"Kỳ nghỉ của hết , về đơn vị." Giọng Cố Dã ôn nhu.

 

"Vậy em về cùng !" Khương Duyệt gác cằm lên hõm vai Cố Dã, cách lớp áo sơ mi mỏng, nhẹ nhàng c.ắ.n một cái.

 

"Tối qua c.ắ.n , giờ cắn, em cầm tinh con cún ?" Cố Dã cố ý xuýt xoa một tiếng, nhéo má Khương Duyệt.

 

Khương Duyệt hừ một tiếng: "Em đổi ý , em Bắc Kinh với chồng!"

 

Cố Dã buông tay đang nhéo má Khương Duyệt , chuyển sang giữ lấy gáy cô, kéo mạnh về phía vai , vẻ mặt nghiêm túc với cô: "Đến đây, cứ việc cắn! Muốn c.ắ.n mấy cái thì c.ắ.n mấy cái!"

 

Khương Duyệt gục vai Cố Dã, nhịn đến mức vai rung lên bần bật.

 

 

Loading...