Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 338: Tiêu diệt trọn ổ lưu manh

Cập nhật lúc: 2025-12-09 15:54:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Khách sạn trong một con ngõ nhỏ, ô tô , đành đậu ở ven đường cái, bộ một đoạn mới khỏi ngõ.

 

Trong ngõ đèn đường, chỉ ánh đèn hắt từ những ngôi nhà hai bên. Có Cố Dã ở bên, Khương Duyệt cũng thấy sợ, nhưng trời tối đen như mực, rõ đường chân, bước thấp bước cao khó .

 

“Để cõng em!” Cố Dã buông tay Khương Duyệt , lên phía xổm xuống.

 

Khương Duyệt cũng chẳng khách sáo với . Cô thừa sức lớn thế nào, một tay còn nhấc bổng cô lên , cõng cô thì nhẹ tựa lông hồng.

 

“Cố Dã, nhà chỉ thôi ?”

 

Đến tận bây giờ, tuy sơ qua về gia đình Cố Dã, nhưng Khương Duyệt vẫn tìm hiểu kỹ hơn.

 

“Không , còn một cả tên là Cố Lê, lớn hơn hai tuổi.”

 

Khương Duyệt lưng Cố Dã, cơ thể mềm mại áp sát khiến Cố Dã bắt đầu suy nghĩ viển vông.

 

“Anh cũng bộ đội ?” Khương Duyệt tựa cằm lên vai , hai tay buông thõng ngực, thở thơm tho phả tai Cố Dã khiến cảm thấy tê tê, ngứa ngáy.

 

“Ừ.” Cố Dã bước nhanh hơn. Vừa nhớ cảm giác đê mê lúc trưa, chỉ mau chóng về đến khách sạn.

 

Khương Duyệt trong đầu Cố Dã giờ chỉ tính toán để về phòng nhanh nhất thể.

 

Bỗng nhiên, Cố Dã lách sang một bên thật nhanh. Khương Duyệt chỉ kịp thấy một bóng đen vụt qua ngay cạnh hai .

 

Ở đầu hẻm cách đó xa, vài bóng xuất hiện, đang dáo dác quanh.

 

“Thằng ranh con, tao mày ở trong đó, lăn đây cho tao!” Một giọng khàn khàn vang lên, quát bằng tiếng Quảng Đông.

 

“A Thành, đừng tưởng trốn là bọn tao tìm mày! Thiếu tiền bố mày còn quỵt nợ ? Đợi bố mày bắt sẽ đ.á.n.h gãy chân mày!”

 

Lúc mắt Khương Duyệt quen với bóng tối. Cô thấy một hình nhỏ bé đang co rúm ở góc tường. Tuy rõ lắm nhưng cô cảm nhận đang sợ hãi, run bần bật. Trong màn đêm, đôi mắt đen trắng rõ ràng chứa đựng sự cầu cứu, xen lẫn vẻ đề phòng, khiến Khương Duyệt cảm thấy giống như một con sói con đang hoảng loạn.

 

Khương Duyệt cảm nhận cơ bắp vai Cố Dã căng cứng .

 

“Ai ở đằng ?” Mấy tên ở đầu hẻm thấy bóng bên trong, khác hẳn dáng vẻ gầy gò của thiếu niên , liếc qua là ngay đàn ông trưởng thành, lưng còn cõng một tóc dài, chắc là phụ nữ.

 

“Khuyên chúng mày bớt lo chuyện bao đồng, d.a.o trong tay bọn tao mắt !” Một tên lên giọng đe dọa, “ nếu mày mang con bé lưng đây cho bọn tao xem mặt, nếu xinh xắn thì tao thể xem xét tha cho chúng mày một mạng!”

 

Lời dứt, bên ngoài vang lên tiếng hô hố đầy dung tục.

 

Lúc , Khương Duyệt cảm thấy khí lạnh toát từ Cố Dã. Nằm lưng , cô thể đoán ánh mắt lúc chắc chắn lạnh lẽo vô cùng, đầy sát khí.

 

Phía lưng đột nhiên tối sầm . Gần như ngay lúc tên dứt lời, các hộ dân trong ngõ như thần giao cách cảm, đồng loạt tắt đèn.

 

Ngoại trừ chút ánh đèn đường yếu ớt ở đầu ngõ, cả con ngõ tối om như mực, giơ tay thấy ngón.

 

“Anh thả em xuống đây, em tìm chỗ trốn , lên tiếng thì đừng ngoài!” Cố Dã khẽ dặn dò Khương Duyệt.

 

“Được, cẩn thận nhé!” Khương Duyệt và Cố Dã tâm ý tương thông, lúc cần hỏi nhiều.

 

Dù Khương Duyệt đám bên ngoài bắt thiếu niên tên A Thành là ai, nhưng giọng điệu và việc chúng cầm d.a.o cũng đủ đoán côn đồ thì cũng là lưu manh.

 

Cố Dã là quân nhân, gặp chuyện bất bình sẽ khoanh tay .

 

Hơn nữa, đám ngàn vạn nên buông lời trêu ghẹo cô, còn ngay mặt Cố Dã. Với tính cách của , nuốt trôi cục tức ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-338-tieu-diet-tron-o-luu-manh.html.]

 

Hừ! Đám du côn sắp gặp họa !

 

Chân chạm đất, tay nhét cái vali, Khương Duyệt nhanh chóng lùi sang một bên, nép sát tường im, đôi mắt chớp theo bóng lưng Cố Dã.

 

Thấy về phía đầu ngõ, dù giỏi nhưng tim Khương Duyệt vẫn treo ngược lên. Đối phương dao, cô khỏi lo lắng.

 

“Có một mày thôi ? Con đàn bà mày cõng ? Một mà cũng dám ngông cuồng thế ? Hai đứa bay lôi con ả đây cho tao, hôm nay bố mày sẽ dạy mày cách ... Á!”

 

Tên cầm đầu thấy một đàn ông cao lớn bước từ bóng tối, tự nhiên khí thế và ánh mắt lạnh băng của dọa cho giật . thấy đối phương chỉ một , lập tức đắc ý, xông tới.

 

Ai ngờ câu kiêu ngạo kịp dứt thì biến thành tiếng kêu t.h.ả.m thiết như heo chọc tiết: “Dám đ.á.n.h tao ! Á! Mắt tao, mũi tao!”

 

Tên lưu manh bỗng cảm thấy chất lỏng gì đó chảy miệng, đưa tay quệt thử thì thấy máu, tức giận gào lên: “Xông lên! Tay nào nó đ.á.n.h tao thì chặt cụt tay đó cho tao!”

 

tiếp đó là tiếng kêu la t.h.ả.m thiết hơn.

 

Chỉ trong vòng một phút ngắn ngủi, trận đ.á.n.h còn kịp bắt đầu thì đám du côn tiêu diệt gọn. Bọn chúng thậm chí còn kịp đàn ông cao lớn đòn thế nào một đ.ấ.m hạ gục, một cước đá bay, bò cũng bò dậy nổi.

 

“Khương Duyệt!”

 

Nghe tiếng Cố Dã gọi, Khương Duyệt bước từ bóng tối, thấy về phía liền nhào tới, lo lắng từ đầu đến chân: “Anh thương chứ?”

 

“Không ! Yên tâm , bọn chúng !” Cố Dã nhận lấy vali, ôn tồn trấn an cô.

 

Khương Duyệt thở phào nhẹ nhõm. Cô thêm vài chục tên nữa cũng chẳng Cố Dã, nhưng vì quá để tâm nên mới lo lắng như .

 

“Còn mau đây?” Cố Dã quát về phía góc tường.

 

Khương Duyệt thấy một bóng dáng gầy gò nhỏ bé chần chừ bước tới.

 

“Tại bọn chúng bắt ?” Cố Dã hỏi, “Cậu nợ tiền bọn chúng ?”

 

“Em nợ tiền bọn họ, em trả hết ! bọn họ cứ khăng khăng em còn nợ tiền lãi trả. Em chỉ vay 30 đồng, lúc đầu rõ vay một tháng lãi 5 đồng, nhưng đến lúc trả tiền, bọn họ đòi em trả 100 đồng tiền lãi, cái lý đó chứ!”

 

Cậu thiếu niên mở miệng, giọng ồm ồm đang tuổi vỡ giọng vang lên đầy kích động.

 

Khương Duyệt giọng thấy quen quen: “Hai hôm đuổi bắt ở khách sạn Thiên Nga ?”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Cậu thiếu niên dường như sững một chút, do dự đáp: “Phải... là em! Chị là chỉ sai hướng cho bọn họ ạ?”

 

“Hai quen ?” Cố Dã nhướng mày.

 

Khương Duyệt bèn kể chuyện gặp thiếu niên truy đuổi ở hành lang khách sạn đoàn Thượng Hải ở hai hôm .

 

“Cảm ơn chị!” Lúc thiếu niên dường như mới thở phào nhẹ nhõm. Vừa nãy dám lơ là chút nào vì sợ hai sẽ đẩy để tự bảo vệ bản .

 

ngờ đàn ông lợi hại như , chỉ vài chiêu hạ gục bọn Trương Long. Giờ chị gái từng giúp , cái mạng nhỏ đêm nay coi như bảo .

 

“Có cần đưa đến đồn công an ?” Khương Duyệt hỏi Cố Dã.

 

Theo lời thiếu niên, đám bên ngoài chắc là bọn cho vay nặng lãi. Cậu thể lừa, lúc vay thì thỏa thuận một đằng, lúc trả lãi tăng gấp mấy chục , trả nên bọn chúng mới đòi bắt .

 

Tuy nhiên cũng khả năng dối, nên Khương Duyệt hỏi ý kiến Cố Dã.

 

“Em... em đồn công an !” Cậu thiếu niên đầu bỏ chạy.

 

 

Loading...