Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 335: Ghét bỏ lẫn nhau
Cập nhật lúc: 2025-12-09 15:54:36
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi hội trường, Khương Duyệt cố tình đường vòng. Cô tính toán kỹ , sẽ qua khu triển lãm dệt may lượn một vòng, đó dạo qua gian hàng , như nếu bên gian hàng máy móc đến tìm thì cô cũng dễ là đến sớm, vẫn luôn ở bên .
Kết quả Khương Duyệt còn tới khu triển lãm dệt may gọi .
"Khương Duyệt!"
Bước chân Khương Duyệt khựng , khóe miệng giật giật. Cô gặp vận hạn gì thế , cứ gặp Trịnh Linh và Chu Viễn mãi ?
" từ xa thấy một trông giống cô, ngờ đúng là cô thật!" Trịnh Linh Khương Duyệt, ánh mắt phức tạp vô cùng.
Là ảo giác của cô ? Mới một buổi trưa gặp, Khương Duyệt dường như càng xinh hơn, làn da mịn màng tì vết, trắng nõn lộ sắc hồng, đôi mắt long lanh, ngay cả đôi môi cũng đỏ mọng đến mức vô lý.
Trịnh Linh vội vàng lắc đầu. Cô đang nghĩ cái gì thế , rõ ràng cô ghét Khương Duyệt, thầm khen ngợi Khương Duyệt trong lòng chứ!
"Ừ, là đây!" Khương Duyệt định để ý đến hai , bước chân ngừng về phía .
Mạch não của hai đều bình thường. Muốn họ chuyện gì thì cũng hẳn, nhưng hai sáp với đúng là khiến thấy khó chịu.
"Sao giờ em mới đến? Đi thế?" Câu là Chu Viễn hỏi.
Hắn cau mày Khương Duyệt, trực giác mách bảo , đôi môi Khương Duyệt đỏ như nhất định là do đàn ông hôm nay hôn, khí sắc cô như , chắc chắn là mới "tưới tắm"!
Ý nghĩ lóe lên trong đầu, Chu Viễn lập tức cảm thấy trong lòng chua xót khó chịu, cổ họng như xi măng lấp kín. Hắn đ.á.n.h ...
"Mắc mớ gì đến !" Khương Duyệt cạn lời, giọng điệu của Chu Viễn cứ như thể bắt gian , đồ thần kinh!
"Khương Duyệt, cô thái độ gì thế? Chu Viễn chẳng đang quan tâm cô ?" Trịnh Linh thấy Khương Duyệt thái độ với Chu Viễn liền tỏ vẻ vui.
" thái độ thế đấy! Không thích thì biến!" Khương Duyệt lãng phí thời gian ở đây, nhưng Trịnh Linh và Chu Viễn đang chắn đường cô, qua thì bắt buộc đường .
"Tránh !"
"Khương Duyệt, cô chẳng chỉ bám nhà họ Dung ở Bắc Kinh thôi ? Có gì mà đắc ý!" Trịnh Linh thấy mắt Chu Viễn cứ chằm chằm Khương Duyệt, cơn giận bốc lên, giận ghen tị.
Vốn dĩ họ đều tưởng Khương Duyệt chỉ đến từ huyện nhỏ, dù năng lực mạnh, xinh nhưng đổi sự thật là gái quê. Trịnh Linh là thành phố lớn vẫn cảm giác ưu việt, kết quả hiện tại Khương Duyệt là con dâu của Dung Âm, trong lòng Trịnh Linh cảm thấy cam tâm chút nào.
Sao Khương Duyệt thế chứ!
"Có bản lĩnh thì cô cũng bám một cái xem!" Khương Duyệt giọng điệu chua loét của Trịnh Linh, bèn cố ý châm chọc: "À đúng , cô bám một cái còn gì, nhà họ Chu ở Thượng Hải! Hèn chi Trịnh Linh cô ngày thường kiêu ngạo như , hóa là hậu thuẫn lớn thế cơ đấy!"
"Khương Duyệt cô bậy bạ gì đó!" Trịnh Linh theo bản năng phủ nhận.
"Khương Duyệt, và Trịnh Linh loại quan hệ như em nghĩ !" Chu Viễn cũng vội vàng thanh minh.
Nhà đúng là khá hơn thường, nhưng so với nhà họ Dung ở Bắc Kinh thì còn kém xa tít tắp, Chu Viễn mặt dày đến mức đó.
"Được , hai các là xứng đôi nhất!" Khương Duyệt mất kiên nhẫn, "Chó khôn cản đường, tránh !"
Cô chỉ một , xông lên cũng nhưng khả năng sẽ va chạm cơ thể, cô ngại bẩn! Hơn nữa đối với những kẻ tinh thần định, Khương Duyệt cũng xảy xung đột trực tiếp, ai hai đột nhiên phát điên ? Cô quý mạng sống, cũng vì kích động mà chịu thiệt thòi.
Tuy nhiên về, cô nhất định đưa việc học chút võ phòng lịch trình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-335-ghet-bo-lan-nhau.html.]
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Khương Duyệt, ác ý với em, chỉ bạn với em..." Chu Viễn tránh , đầu tiên thích một phụ nữ như , càng , càng ngứa ngáy trong lòng.
"Im miệng!" Sắc mặt Khương Duyệt trầm xuống, cô bộ thò tay túi xách, lạnh lùng : "Chu Viễn, còn dám thêm một chữ nữa thử xem!"
Chu Viễn thấy tay Khương Duyệt đặt túi, sắc mặt thoáng chốc đổi. Hắn nhớ tối hôm Khương Duyệt xịt nước ớt cay, tuy bệnh viện rửa mắt nhưng đến giờ mắt vẫn thoải mái.
"Cút ngay!" Thực hôm nay Khương Duyệt mang nước ớt cay, tối qua lúc thu dọn đồ đạc cô để quên ở khách sạn, nếu thì ngay từ lúc Chu Viễn chắn đường, cô lôi xịt . Lúc chẳng qua chỉ là hư trương thanh thế dọa Chu Viễn mà thôi.
lúc tới, Chu Viễn một mặt lo lắng thấy, một mặt sợ Khương Duyệt thật sự lấy nước ớt xịt , bèn cúi đầu vội vàng bỏ .
"Hừ!" Trịnh Linh vốn còn buông vài câu tàn nhẫn, nhưng nghẹn nửa ngày chỉ hừ một tiếng, đặc biệt là khi cô thấy tới là Hà Tĩnh Hiên thì cả khuôn mặt đỏ bừng, cuối cùng chẳng gì, đầu theo Chu Viễn.
trong lòng Trịnh Linh hiện tại chướng mắt Chu Viễn. Cô vốn cảm thấy Chu Viễn trai, gia thế cũng khá, xứng đôi với . giờ gặp Hà Tĩnh Hiên, con trai Hội trưởng Dung, cô mới quả thực là ếch đáy giếng.
Thế giới rộng lớn như , trong mắt cô chỉ thấy mỗi Chu Viễn nhỉ?
Nhìn Chu Viễn vóc dáng cao, còn gầy nhom, trông như gà rù. Không so với con trai Hội trưởng Dung, ngay cả so với Hà Tĩnh Hiên cũng kém xa mặt.
Hơn nữa giờ , Chu Viễn trông cũng , mặt quá rộng, mũi quá to, mắt quá nhỏ. Ôi trời, rốt cuộc ai Chu Viễn trai tuấn ?
"Trịnh Linh, cô cứ chằm chằm gì?" Chu Viễn đang bực bội, đầu bỗng thấy Trịnh Linh chằm chằm, tức thì sự tự tin trở về ít.
Khương Duyệt để mắt đến là do Khương Duyệt mắt , nhưng Chu Viễn bao giờ thiếu phụ nữ vây quanh!
Trịnh Linh càng Chu Viễn càng thấy ghét bỏ, hừ một tiếng đầu thẳng.
"Trịnh Linh cô hừ cái gì? Tin ba ngày thèm để ý đến cô!" Chu Viễn thấy thế tức giận, thấy đang buồn bực ? Cũng chẳng lời ý an ủi .
Trịnh Linh như thấy, càng càng xa. Chu Viễn tức đến xì khói mũi, quyết định ba ngày thèm để ý đến Trịnh Linh, đợi cô sốt ruột tự đến tìm nhận sai!
"Khương Duyệt, bọn họ tìm cô gì ?" Hà Tĩnh Hiên thu hồi ánh mắt từ Chu Viễn và Trịnh Linh, dừng mặt Khương Duyệt, ngay đó đồng t.ử co rút, đôi mắt nheo .
"Hai kẻ thần kinh, tình cờ gặp, bảo bạn với , đúng là bệnh!" Khương Duyệt chú ý tới sự đổi trong ánh mắt Hà Tĩnh Hiên khi , cô hậm hực mắng xong mới nhớ hỏi Hà Tĩnh Hiên: "Sao tới đây?"
Hà Tĩnh Hiên khựng một chút, : "Ra ngoài hít thở khí, dạo lung tung nên đến đây."
Khương Duyệt nheo mắt. Cửa hông bên hẻo lánh, cô tin Hà Tĩnh Hiên dạo lung tung mà tới đây, nhưng Hà Tĩnh Hiên rõ ràng thật, cô chỉ thể giả vờ .
"Ngại quá, đến muộn. Buổi chiều bận ?" Khương Duyệt Hà Tĩnh Hiên bắt gặp nên cũng bịa lý do khác nữa, dứt khoát thừa nhận đến muộn.
Hà Tĩnh Hiên lắc đầu: "Cũng bình thường!"
Anh dừng một chút, cong nhẹ khóe môi : "Thực cô cần đến cũng , Hội trưởng Dung cử một phiên dịch cho chúng dùng !"
Khương Duyệt: "..."
Cô gượng hai tiếng đầy hổ: "Ra là !"
Dường như phản ứng của Khương Duyệt chọc , Hà Tĩnh Hiên mỉm nhẹ, ân cần chuyển chủ đề: "Đoàn trưởng Cố cùng cô ?"
"Anh chút việc, lát nữa sẽ qua đây." Khương Duyệt ngước mắt Hà Tĩnh Hiên, thấy vẻ mặt nhàn nhạt, cô nghĩ ngợi ướm hỏi: "Hà Tĩnh Hiên, cảm thấy Bùi Tuyết Vân thế nào?"