Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 334: Giải tỏa nỗi tương tư

Cập nhật lúc: 2025-12-09 15:54:35
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Khương Duyệt nhận thấy chồng suy nghĩ thật chu đáo, chẳng những đặt phòng khách ở khách sạn Bạch Vân mà ngay cả phương tiện cũng chuẩn sẵn sàng cho họ. Khi mấy bước khỏi nhà hàng hải sản, một chiếc xe Jeep đỗ ngay cửa.

 

"Cầm lấy!" Dung Âm ném cho Cố Dã chùm chìa khóa xe.

 

"Con đưa đến hội trường nhé!" Cố Dã .

 

"Không cần! Mẹ xe đưa đón ! Con lo việc của con !" Con trai con dâu tiểu biệt thắng tân hôn, lúc ăn cơm Dung Âm thấy con trai thất thần, đôi mắt dính chặt lấy con dâu, bà thiếu tinh tế.

 

Vừa dứt lời, một chiếc Volga lái tới, là xe đến đón Dung Âm. Loại xe là của " cả" Liên Xô, từng dùng rộng rãi xe công vụ.

 

"Chiều gặp nhé!" Dung Âm Khương Duyệt càng càng ưng ý. Nếu Cố Hoài Cảnh ở đây, nể mặt cô con dâu dịu dàng , chắc chắn ông sẽ còn so đo giận dỗi với con út nữa.

 

Nhìn theo chiếc xe của Dung Âm rời , Khương Duyệt và Cố Dã lên xe.

 

"Kể cho tên Chu Viễn quấy rầy em như thế nào!" Vừa lên xe, Cố Dã liền trực tiếp hỏi chuyện .

 

Khương Duyệt kể vắn tắt một , cuối cùng cô đặc biệt nhấn mạnh: "Em cứ sợ xảy chuyện hiểu lầm như , nên ngay khi chị Lâm mở đầu, em em kết hôn , nhưng bọn họ tin!"

 

"Trịnh Linh thích Chu Viễn, em em kết hôn, chồng nên em để mắt đến Chu Viễn, kết quả đoán xem thế nào?"

 

"Cái con nhỏ thần kinh đó chất vấn em dựa cái gì mà để mắt đến Chu Viễn! Khăng khăng bảo em là lạt mềm buộc chặt, cố ý tung hỏa mù kết hôn để mê hoặc , thực tế là em đang để ý Chu Viễn!"

 

Khương Duyệt nhắc đến chuyện tào lao là tức điên : "Có điều ngoại trừ mấy đó , những khác đều khá !"

 

Cố Dã vợ xinh , đến cũng hút mắt . Hà Tĩnh Hiên đến nay vẫn nhớ mãi quên cô. Lần chính vì tránh để Khương Duyệt và Hà Tĩnh Hiên ở chung nên mới bảo cô cùng đoàn công tác Thượng Hải tới Quảng Châu, ngờ gặp chuyện .

 

Nhìn bộ dạng cho ghê tởm của vợ nhỏ, sớm thế thà cùng huyện Tình Sơn còn hơn.

 

"Lần suy nghĩ chu , sai !" Cố Dã khiêm tốn nhận .

 

"Vậy định bồi thường cho em thế nào?" Khương Duyệt đà lấn tới, hai mắt sáng lấp lánh Cố Dã.

 

"Em bồi thường cái gì?" Cố Dã khởi động xe, liếc mắt hỏi Khương Duyệt.

 

"Em suy nghĩ kỹ ! Tạm thời ghi nợ nhé!" Khương Duyệt tạm thời nghĩ Cố Dã gì, bèn chuyển chủ đề hỏi: "Hôm nay đến đây ?"

 

"Chẳng , nhớ em nên đến!" Cố Dã lái xe buồn Khương Duyệt: "Sao thế? Không tin ?"

 

Khương Duyệt bĩu môi: "Cũng tin , nhưng mà..."

 

Cố Dã là quân nhân, quân nhân tuân thủ kỷ luật, phục tùng mệnh lệnh, thể tùy ý tự do hoạt động. Anh nhớ cô chắc chắn là thật, nhưng sẽ vì nhớ cô mà thể rời khỏi đơn vị, lặn lội ngàn dặm từ tỉnh Giang đến Quảng Châu thăm cô .

 

Cố Dã cũng úp mở nữa, : "Anh đến tham gia hội thảo quân sự!"

 

"Họp mấy ngày?" Mắt hạnh Khương Duyệt cong cong. Cô đương nhiên Cố Dã nhất định cố ý tranh thủ cơ hội đến tham gia hội thảo , bởi vì cô đang ở đây.

 

"Ba ngày!"

 

Khách sạn Bạch Vân 33 tầng, là khách sạn cao nhất Quảng Châu. Mức độ xa hoa bên trong khiến Khương Duyệt cũng trầm trồ, ở thời đại , tuyệt đối là độc nhất vô nhị.

 

khỏi thầm cảm thán trong lòng: Mẹ chồng hào phóng thật!

 

Vừa phòng, Cố Dã kìm nén mà hôn lên môi Khương Duyệt. Tuy chỉ xa cách ngắn ngủi mấy ngày nhưng cảm giác như xa lâu. Ban đêm mơ đều là hình bóng Khương Duyệt, bên cũng thở của cô.

 

Khương Duyệt như thế, bồi hồi hai kiếp, cuối cùng cũng tìm tình yêu của đời , tình ý trong mắt cô gần như hóa thành thực chất.

 

Cô đón nhận nụ hôn của Cố Dã, quần áo trút bỏ lúc nào .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-334-giai-toa-noi-tuong-tu.html.]

"Có ?" Cố Dã trong lòng gần trong gang tấc, làn da cô trắng đến lóa mắt, khuôn mặt nhỏ ửng hồng, sắc đỏ và trắng tạo nên sự tương phản thị giác mạnh mẽ khiến con ngươi trong nháy mắt trở nên sâu thẳm, phảng phất như ngọn lửa đang nhảy múa.

 

"Vâng." Tuy từng thực tế vợ chồng, nhưng khi Cố Dã hỏi như , Khương Duyệt vẫn thấy thẹn thùng, nóng lan lên gò má, tim đập thình thịch, hàng mi dài chớp nhẹ như cánh bướm rơi xuống, che khuất đôi mắt đẽ tình ý miên man.

 

Khi hai hòa một, trong lúc tình mê ý loạn, Khương Duyệt điều chỉnh hô hấp, nội dung tờ giấy ghi nhớ trong lòng.

 

"Tí tách, tí tách!" Phảng phất như những giọt mưa nhỏ rơi khung cửa sổ.

 

"Rào rào, rào rào!" Có gió thổi qua những phiến lá chuối tây to rộng.

 

"Hô hô, hô hô ~"

 

Là tiếng gió, là tiếng mưa rơi, là tiếng trăm chim hót vang trong rừng rậm, là tiếng suối chảy róc rách...

 

Trong khoảnh khắc, suy nghĩ của Cố Dã dường như nhấn nút tạm dừng, chỉ cảm thấy như đang ở mây, từng tế bào cơ thể đều đang gào thét điên cuồng.

 

...

 

Đợi đến khi mây tan mưa tạnh, bốn mắt , mắt Cố Dã đen láy như mực, chút che giấu thâm tình và tình yêu. Khương Duyệt mắt như hồ thu kiều diễm e lệ, thở hai hòa quyện, cần ngàn vạn lời , chỉ tình yêu đậm đà như thực chất.

 

Một hồi mây mưa giải tỏa nỗi tương tư, Cố Dã ôm Khương Duyệt, nỡ buông tay.

 

"Thời gian còn sớm nữa, chiều em còn đến hội trường!" Khương Duyệt hôn Cố Dã một cái, dậy tắm rửa. Đóng cửa , việc đầu tiên Khương Duyệt là soi gương.

 

Thực cảm giác , nhưng khi thấy chính trong gương với đôi mắt long lanh ngấn nước, khuôn mặt kiều diễm như hoa, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Xem Liễu Phượng Tiên lừa cô, những gì ghi tờ giấy quả thực hữu dụng với cô. Lần cô cuối cùng cũng thể yên tâm ở bên Cố Dã, cần lo lắng "thải âm bổ dương" nữa!

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Khi Cố Dã lái xe đưa Khương Duyệt đến hội trường thì là 3 giờ rưỡi chiều.

 

Khương Duyệt vẻ mặt rối rắm đồng hồ, cân nhắc xem nếu hỏi tại đến muộn thì nên bịa lý do gì. mà, dù bịa lý do gì thì cũng vẻ như giấu đầu hở đuôi.

 

Khương Duyệt trừng mắt Cố Dã: "Đều tại cả đấy, hại em đến muộn lâu như !"

 

Cô cứ tưởng muộn nhất là hai tiếng đồng hồ sẽ về , khách nước ngoài buổi trưa cũng nghỉ ngơi, hơn hai giờ , nhưng cô đ.á.n.h giá thấp thể lực của Cố Dã...

 

Cố Dã đề nghị: "Hay là đừng nữa, xin nghỉ nửa ngày !"

 

"Thế ! Em !" Khương Duyệt từ chối ngay, "Em một , em và huyện Tình Sơn là một đội, em nhận lời phiên dịch cho họ thì tự nhiên chịu trách nhiệm đến cùng!"

 

"Phải ! Vợ trách nhiệm nhất!" Cố Dã chạm nhẹ khuôn mặt phấn hồng của Khương Duyệt. Anh cũng chỉ đùa chút thôi, vì rõ tính cách Khương Duyệt, cô việc nay bao giờ bỏ dở giữa chừng.

 

"Ai da, đều tại đấy, gì mà lâu thế! Chúng cùng , giờ mới , khác chắc chắn sẽ nghĩ lung tung!" Khương Duyệt cứ nghĩ đến đây là thấy ngượng chín mặt.

 

Cố Dã: "..."

 

"Cố Dã, xem giúp em, cổ em dấu vết gì chứ?" Khương Duyệt kéo gương trong xe xuống, soi trái soi vẫn yên tâm.

 

"Yên tâm ! Không !" Cố Dã bộ dạng rối rắm của vợ nhỏ, lắc đầu. Chút chừng mực vẫn , sẽ để ánh mắt soi mói của khác dừng Khương Duyệt.

 

"Vậy em đây!" Khương Duyệt đẩy cửa xe.

 

"Khoan !"

 

Khương Duyệt tưởng Cố Dã gọi chuyện gì, đầu thì đôi môi hồng hôn lên.

 

"Anh xong việc sẽ đến tìm em!" Nụ hôn kết thúc, Cố Dã luyến tiếc buông hương thơm ngọt ngào , thở phả mặt Khương Duyệt, ánh mắt nóng rực.

 

"Vâng!" Hàng mi dài của Khương Duyệt run run, ngoan ngoãn "ừm" một tiếng như mèo con.

 

 

Loading...